Chương 37: Theo dõi
Triệu Hàm Như nở nụ cười, trả được thù là một chuyện vô cùng sảng khoái, “Ai bảo cô ta tự tìm đường chết. Em muốn nhìn xem, nhà cô ta phá sản rồi, cô ta còn có tâm tình đi chơi bời trăng hoa không?” “Dáng vẻ bây giờ của em là điển hình của câu miệng nam mô bụng bồ dao găm. Vụ cá cược Bryant, em đã có đáp án chưa?” “Chưa có. Em tìm được hai số điện thoại, em gọi điện thoại cho bọn họ. Anh giúp em định vị xem bọn họ đang ở đâu.” Cô đưa số điện thoại cho anh, không giải thích gì thêm. Khúc Nhạc nhìn cô, cũng không hỏi gì, “Đưa điện thoại của em cho anh.” “Để làm gì?” Cô hỏi. “Muốn định vị số điện thoại người khác thì trước tiên phải để bản thân mình không bị người ta định vị. Anh làm một thủ thuật che giấu cho em.” Anh không hỏi cô mật khẩu điện thoại mà nhập thẳng vào luôn. “Sao anh biết mật khẩu điện thoại của em?” “Đừng hỏi vấn đề ngu ngốc như thế!” “Không tôn trọng người khác gì cả. Ít nhất anh cũng phải hỏi một câu tượng trưng chứ?” Triệu Hàm Như bất mãn nói. Ai xui xẻo lấy phải anh thì chẳng còn chút riêng tư nào mất. “À, em muốn lấy danh nghĩa hội học sinh gọi cho bọn họ, anh đổi sao cho phù hợp ấy. Anh đừng biến em thành kẻ quấy rối điện thoại đấy. Triệu Hàm Như vội vàng bổ sung thêm. “Được rồi, bắt đầu đi!” Triệu Hàm Như lấy tờ giấy đã ghi sẵn những điều cần nói, rồi gọi điện thoại, dùng giọng điệu ngọt ngào vô tội mời người ở đầu dây bên kia điện thoại dự tiệc. Chắc là thư ký đã nói trước, nên người ở đầu dây bên kia không bất ngờ, mà chỉ có tiếc nuối. “Cả hai số điện thoại đều ở California. Bây giờ có thể nói cho anh biết tại sao em muốn định vị hai số điện thoại này chưa?” “Carey, quản lý bộ phận pháp chế, và Ryan, thư ký tổng tài, đều là tâm phúc của tổng tài công ty dầu khí Bryant. Tất cả những hoạt động quan trọng của công ty đều sẽ có hai người họ tham gia. Anh nói sắp tới cổ phiếu của Bryant sẽ có thay đổi, dù là tăng hay là giảm, thì nó đều là chuyện lớn của công ty, không thể vắng mặt hai người đó được. Bọn họ đều đến California, lại còn không về nước trong thời gian ngắn, chắc chắn là bọn họ đang làm gì đó, chúng ta đi một chuyến sẽ biết. Em tin anh định vị được địa chỉ cụ thể của bọn họ ở California.” Khúc Nhạc nhìn Triệu Hàm Như với ánh mắt khen ngợi, “Bây giờ đặt vé máy bay đến California.” Mặt trời chiều ngả về Tây, Khúc Nhạc lái xe chạy như bay trên con đường rộng rãi, cảnh đẹp phía trước, nhưng không ai có tâm tư thưởng thức. “Chỗ này vắng vẻ như vậy, cũng có trụ sở công ty sao? Chẳng lẽ có đại thần nào đó ở đây?” Một tay của Triệu Hàm Như cầm bản đồ, một tay cầm máy tính bảng, nghiêng đầu suy đoán. “Có lẽ bọn họ đến đây không phải để bàn chuyện hợp tác.” “California dự trữ rất nhiều dầu mỏ, nhà máy lọc dầu cũng nhiều, nhưng công ty bọn họ ở California chủ yếu phụ trách vận chuyển dầu mỏ, chẳng lẽ bọn họ muốn xây nhà máy lọc dầu ở đây?” “Thật ra, phân tích của anh không phải là tin tức tốt…” Khúc Nhạc nhíu mày, phân tích sơ bộ của anh là cổ phiếu Bryant sẽ hạ giá. Triệu Hàm Như trừng anh: “Chính anh nói sẽ không quấy nhiễu phân tích của em mà. Em cũng biết khả năng xây nhà máy lọc dầu không lớn. Chúng ta phải nghĩ về hướng xấu hơn, vận chuyển dầu mỏ…” Hai người đột nhiên nhìn nhau, đồng thanh nói: “Là đường ống!” “Muốn biết bọn họ có dẫn đường ống xuyên California hay không thì chỉ cần đến địa điểm định vị xem có gì bất thường không là được rồi.” “Em nhớ lúc gọi điện thoại, hình như đối phương đang ở một nơi rộng, em còn nghe được tiếng gió, nhất định là bọn họ đang ở bên ngoài, nơi đó có lẽ là hiện trường.” Triệu Hàm Như giật dây an toàn, lần đầu tiên làm chuyện thế này quả thật cũng rất kí©h thí©ɧ, “Anh có cảm thấy chạy một đường tìm tin tức, thú vị hơn nhiều so với ngồi trước máy vi tính, nhìn chằm chằm một đống số liệu, làm giao dịch tần suất cao không?” “Em muốn nói gì?” “Em chỉ muốn biểu đạt sự đồng tình với công việc khô khan của anh thôi mà.” Mặc dù đến đây vì công việc, nhưng nhờ có cảnh đẹp trước mắt, tâm trạng của Triệu Hàm Như đã thả lỏng hơn nhiều. “Có đói không?” Khúc Nhạc đột nhiên hỏi. “Không đói, em làm gì có tâm trạng ăn nữa.” Lúc này, cô chỉ hận không thể chạy tới hiện trường để kiểm chứng suy đoán của mình. “Là ai đã nói tối nay mời anh ăn vậy? Anh còn đang mong được ăn cháo của ai kia nấu đấy.” “Bây giờ mà anh còn nghĩ đến chuyện ăn uống được hả? Lần sau, em sẽ nấu cho anh ăn hai ngày luôn. Làm chuyện chính trước đi.” “Người là sắt, cơm là thép, đâu có chuyện gì quan trọng hơn ăn. Huống chi, anh còn đang bệnh.” Khúc Nhạc nói với giọng điệu nghiêm túc. “Đương nhiên là tiền quan trọng nhất rối! Có tiền có thể sai khiến cả ma quỷ! Anh nhịn một chút, chúng ta điều tra rõ xem là chuyện gì rồi lại đi ăn. Còn mười mấy tiếng nữa sẽ bắt đầu phiên giao dịch, nhất định phải điều tra rõ sự thật trong thời gian này mới được.” Triệu Hàm Như mở to hai mắt, vẻ mặt nóng lòng muốn thử. “Em cảm thấy chúng ta tới kịp sao? Nói không chừng, trong mười mấy tiếng này, tin tức không biết là tốt hay xấu đó sẽ bị moi ra đấy. Đến lúc đó, chúng ta phải lãng phí thời gian rồi.” “Sao em có cảm giác anh không còn hứng thú nữa vậy? Chính anh nói họ cổ phiếu này có vấn đề, cũng chính anh bảo em tìm câu trả lời.” “Kết luận đó do anh dùng phần mềm phân tích, anh chỉ muốn nghiệm chứng độ chính xác của phần mềm, kiếm tiền chỉ là thuận tay mà thôi. Em không cảm thấy phần mềm có độ chính xác cao, sẽ là thành tựu vĩ đại hơn cả việc thao tác một họ cổ phiếu sao?” “Em vẫn không đồng ý với cách nghĩ của anh. Phần mềm phân tích là chết, sự vật biến hóa là sống. Giống như chuyện lần này là đột phát, phần mềm không thể dự đoán được. Dù nó phát hiện có vấn đề thì cũng chỉ là trùng hợp mà thôi. Số liệu phân tích của phần mềm chỉ có thể lấy tham khảo.” Triệu Hàm Như nói như đinh đóng cột. “Em thà tin tưởng phán đoán chủ quan của bản thân chứ cũng không chịu tin tưởng phân tích khoa học khách quan?” “Ha ha, cần phải nghiên cứu và kiểm chứng thêm, xem nó có phải là khoa học hay không. Em tin cách phân tích này có tác dụng với tình hình kinh tế tổng thể, nhưng không có tác dụng gì nhiều với cổ phiếu cụ thể.” Thấy vẻ kiêu căng liều lĩnh trên mặt Triệu Hàm Như, Khúc Nhạc không nói gì nữa.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương