Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhật Ký Quan Sát Cuộc Sống Hào Môn

Chương 2: Ngày đầu tiên: Quẹt thẻ đen

« Chương TrướcChương Tiếp »
Những khán giả đã ngồi xổm, lót dép hóng từ trước trong phòng phát sóng trực tiếp đều vội vàng để lại tin nhắn.

[Buổi phát sóng trực tiếp cuối cùng đã bắt đầu! Ekip chương trình thờ ơ đến mức chỉ chính thức công bố nhóm khách mời cuối cùng trước khi phát sóng nửa tiếng. Xoa tay/jpg]

[Còn tổ đội Tô Hoắc đâu rồi? Tại sao tôi chỉ nhìn thấy có một mình Tô Vãn? 】

[Không phải là đang cố gắng phá bỏ tin đồn ly hôn sao? Anh Hoắc ở đâu? Có phải nhóm chương trình của các người đang cố tình lừa chúng tôi không? 】

[Đây chính là người vợ giàu có sống một mình trong căn nhà trống trải sao? Nó thật trống vắng và cô đơn. Đầu chó/jpg]

Bởi vì đã biết từ lâu buổi phát sóng trực tiếp kéo dài một tháng này sẽ bắt đầu từ hôm nay nên Tô Vãn ăn mặc gọn gàng và bó sát tối qua khi đi ngủ. Cô xỏ dép vào và bước vào phòng tắm.

Trong phòng tắm không có camera lắp đặt, khi cô bước ra khỏi phòng phát sóng trực tiếp sau khi tắm rửa, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đã hét lên rằng họ chán nản.

[Các anh chị em đừng ở đây nữa, đi sang nhà bên cạnh đi. Thức ăn cho chó đang được phát ở nhà bên cạnh vào sáng sớm kìa! 】

[Ai ai ai? Là Biệt Minh Nguyệt hay Tô Nhiễm Trà là người phân phát thức ăn cho cẩu vậy? Hay cô là một nữ diễn viên kỳ cựu đã ngừng diễn xuất sau khi kết hôn với một gia đình giàu có? 】

[Ba người họ đang phân phát thức ăn cho cẩu như điên vậy. Nhưng ngọt ngào nhất chính là Biệt Minh Nguyệt và chồng mới cưới của cô ấy, hai người ngọt ngào ngọt ngào quá đi. 】

[Đi thôi đi thôi. 】

Tô Vãn không biết rằng cô đã mất rất nhiều người xem trong thời gian tắm rửa, và chỉ còn lại hơn 800 người ở lại trong phòng phát sóng trực tiếp của cô để xem, so với hàng trăm ngàn người xem ở phòng trực tiếp của Biệt Minh Nguyệt, dữ liệu của cô thực sự quá đáng thương.

Cô không quan tâm, tắm rửa xong đi sang phòng thay đồ bên cạnh để thay quần áo. Xung quanh phòng thay đồ có rất nhiều camera, đương nhiên trong phòng thay đồ không có camera, có thể yên tâm thay quần áo.

Ngay khi cô bước vào phòng thay đồ, hơn 800 khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều không nói nên lời.

Quần áo trong phòng thay đồ là những mẫu được cá nhân hóa đẹp mắt hoặc là những mẫu mới nhất của một số mặt hàng xa xỉ, cho dù chúng có tệ đến đâu thì chúng cũng là một số mẫu cũ cổ điển rất đáng để sưu tầm.

Đây có phải là phòng thay đồ không? Không, đây rõ ràng là mộng tưởng tột cùng của mọi cô gái, giấc mơ của hàng nghìn cô gái.

Những ngón tay của Tô Vãn bất cẩn lướt qua từng bộ quần áo, cuối cùng cô chọn một chiếc váy màu xanh nước biển còn khá mới và đi vào phòng thay đồ để thay.

Sau khi thay quần áo và bước ra, cô đi đến khu vực phụ kiện và bắt đầu lựa chọn những gì mình sẽ sử dụng hôm nay.

Nhìn thấy dãy phụ kiện chói lóa từ đầu đến cuối tỏa ra ánh sáng của đồng tiền, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều gọi cô là cô gái may mắn nhất.

[Một điều tôi muốn nói là tôi muốn trở thành một người vợ giàu có, sống một mình trong căn nhà trống trải như này. 】

[Thật ra tôi cũng...]

[Có chồng bên cạnh hay không không quan trọng. Quan trọng là anh ấy có cho tôi tiền hay không. Đầu chó/jpg]

Cuối cùng, Tô Vãn đi đến tủ để giày và mũ, chọn ra một đôi giày da nhỏ màu trắng thích hợp để đi bộ.

[Người tốt, tôi gọi cô ấy là người may nhất, giày trong quầy còn không nhiều như ở đây. 】

[Tôi đã nhìn thấy nó trong thời gian dài và tôi nguyện ý như vậy nha. 】

Sau khi thay quần áo đầy đủ, Tô Vãn đã bước ra khỏi phòng thay đồ, trước những ánh mắt ghen tị của nhiều người.

Cô vừa đi ra ngoài, người quay phim đã đợi ở cửa để theo sát cô.

Vì vậy, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp rất thích cảm giác bước lên cầu thang xoắn ốc trong biệt thự từ góc nhìn đầu tiên. Đừng hỏi, nó thật sự rất tuyệt.

Ai mà ngờ được trong biệt thự lại có nhiều cầu thang xoắn ốc đến vậy. Tay vịn cũng được chạm khắc hoa văn phức tạp, thoạt nhìn trông rất đặc biệt.

Tô Vãn đi theo cầu thang xoắn ốc, chậm rãi đi từ tầng sáu đến phòng khách ở tầng một.

Khi cô đi xuống, lão quản gia đã chuẩn bị xong bữa sáng nóng hổi,

hai tay chắp trước mặt, vẻ mặt cung kính chờ đợi.

【! ! ! 】

【? ? ? 】

[Xin hỏi, đây có phải là cuộc sống hàng ngày của một người vợ giàu có không? 】

Ngay khi khán giả bắt đầu gato thì những thủy quân do Tô Nhiễm Trà đã sắp xếp trước trong phòng phát sóng trực tiếp bắt đầu hành động.

【Chỉ có vậy thôi sao? Đó là cuộc sống của người giàu? 】

[Có rất nhiều điều kỳ lạ để xem. Hãy ra ngoài và ngắm nhìn thế giới thường xuyên hơn khi mà có thời gian. 】

[Những người vợ giàu có khác không chỉ có thế này mà họ còn có một người chồng tốt, chiều chuộng vợ lên tận trời xanh kìa, ví dụ điển hình nhất là: Thô Trà Đạm Rượu CP, Than Phong Minh Nguyệt CP. 】

[Chỉ hỏi một câu thôi, anh Hoắc đang ở đâu? 】

Tô Vãn không biết trong phòng phát sóng trực tiếp có hải quân dẫn nhịp. Khi cô đang chuẩn bị thưởng thức bữa sáng, bên tai đột nhiên vang lên một âm thanh.

Một âm thanh máy móc vô cơ vang lên trong tai cô.

——Ký chủ hoan nghênh ràng buộc hệ thống tát mặt và đổi vận.

—Sau 25 ngày 19 giờ 58 giây, chủ nhà sẽ bị trọng thương: tai nạn ô tô, (tiến độ tránh nguy hiểm 0%)

—Xin hãy tát vào mặt càng sớm càng tốt.

Tô Vãn vô thức dừng lại khi đang ăn, cô nhìn xung quanh và phát hiện không có ai nghe thấy âm thanh kì lạ đó.

Vụ tai nạn xe hơi và quãng đời còn lại phù hợp với cốt truyện của tiểu thuyết gốc. Trong sách, cô và Hoắc Sính đều chết trẻ trước khi chương trình tạp kỹ kết thúc. Khi khán giả biết được, họ thở dài tiếc nuối: “Thật đáng tiếc”.

Sau đó sẽ không còn gì nữa.

Bây giờ cô ấy đang bị ràng buộc vào một hệ thống sao? Liệu một cái tát vào mặt có thể thay đổi được số phận của bia đỡ đạn?

Tô Vãn nhất thời không biết là thật hay giả.

Tuy nhiên, kiếp trước của cô rất ngắn ngủi và cuối cùng cô đã được xuyên vào một cuốn sách nên cô quyết định thử.

Nhưng còn cái tát vào mặt thì sao?

Tô Vãn nhất thời không có động tĩnh gì, sau khi nhìn thấy vậy, lão quản gia đi tới, trầm ngâm hỏi: "Phu nhân, bữa sáng hôm nay không hợp khẩu vị của phu nhân sao?"

Tô Vãn lắc đầu, “Không có.” Nói xong, cô mở điện thoại, tìm phòng phát sóng trực tiếp của mình.

Nhìn thoáng qua, cô đã nhìn thấy những bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp.

--Sống một mình trong căn nhà trống trải, cặp vợ chồng nhựa, ăn thuốc táo tàu.

Cô suy nghĩ hai giây, ngập ngừng nói: “Chồng tôi bận lắm, bận kiếm tiền cho tôi tiêu. Câu nói phổ biến nhất mà anh ấy nói với tôi là: Thích cái gì thì mua cái đó, cứ tiêu thỏa thích.”

Nói xong, Tô Vãn liền lấy ra tấm thẻ đen vô hạn mà Hoắc Sính đưa cho cô từ chiếc túi bạch kim phiên bản giới hạn ở phía sau lưng.

Thẻ lấp lánh, bóng loáng không chỉ dùng để vuốt mà còn là biểu tượng cho danh tính và địa vị của chồng cô.

Khán giả bỗng nhiên lộ diện nói:...
« Chương TrướcChương Tiếp »