Ở đại lục Sith, có rất nhiều động thực vật vô cùng đặc biệt, tỷ như, trái cây màu đỏ mà Bạch Nhiên rất thích ăn, nó được gọi là thất âm quả, là loại quả có giá trị rất lớn, nhưng chỉ dành cho phụ nữ mang thai.
Khi phụ nữ có biểu hiện sinh non, người ta liền dùng Thất âm quả để điều trị, nó có tác dụng bảo vệ tránh sảy thai, nhưng Thất âm quả rất trân quý, chỉ có ở trong các khu rừng rậm nguy hiểm, mà thật trùng hợp, trong khu rừng ma thú này lại có cực kỳ nhiều.
Sau khi kết quả, trong vòng một năm, Thất âm quả sẽ không bị hư thối, rất dễ bảo quả, nhưng sang năm thứ hai, quả sẽ khô lại rồi rơi xuống mặt đất, bình thường chỉ có một vài giống cái mới nhặt chúng về ăn.
Thất âm quả ở đại lục Sith này rất có giá trị, giá của một quả khoảng hai trăm kim tệ, có một số ít người muốn gieo trồng nó, nhưng quả này không có hạt, hơn nữa thân cây rất cao lớn, nhưng lại không có nhánh, căn bản là không thể chiết cành ra trồng, cho nên có rất nhiều đội lính đánh thuê tiến vào khu rừng của ma thú để tìm kiếm Thất âm quả.
Được rồi, quay lại vấn đề chính nào.
Nhiều năm trước đây, anh trai của Lyga mang theo bạn đời của hắn là Lạc Khê đến khu rừng ma thú này chơi, trong lúc hai hồ ly đang thân mật với nhau, có lẽ là do động tĩnh quá lớn, nên làm Thất âm quả trên cây rớt xuống, đúng lúc nện trúng đầu Lạc Khê, Lạc Khê cũng không phải là một con hồ ly dễ bắt nạt, hắn nhất thời nổi giận, cũng không quan tâm mình là động vật ăn thịt, ực một cái, đem thất âm quả vừa rớt trúng đầu mình nuốt vào, sau khi ăn xong còn cắn gãy cây, đem toàn bộ quả trên cây nuốt vào bụng, lúc này mới hả giận.
Nhưng, chuyện khiến người ta khϊếp sợ đã xảy ra.
Lạc Khê hoài thai đứa nhỏ của anh trai Lyga, rõ ràng Lạc Khê là hồ ly đực, làm sao có thể mang thai được, lúc đầu Lạc Khê cũng chỉ nghĩ là do mình mập lên mà thôi, vẫn cứ tràn đầy sức sông tung tăng khắp nơi, ở trong khu rừng ma thú hết nửa năm, trước khirời đi mấy ngày, thành công sinh ra một nhóc hồ ly.
Khỏi phải nói lúc ấy có bao nhiêu chấn động, lúc hai anh em Lyga không có ở đó, cửa hang đều bị các động vật khác vây kín, đương nhiên sau đó đều bị Lyga đuổi chạy tán loạn ra ngoài bán kính năm thước, đợi một lúc lâu, rốt cuộc một nhóc hồ ly cũng được sinh ra, từ đó về sau, anh trai của Lyga và Lạc Khê không bao giờ quay lại khu rừng ma thú này nữa.
Dĩ nhiên, bởi vì Bạch Lan là bạn của Lyga, cho nên được tiết lộ thêm một ít tin tức, là do bọn họ ngượng ngùng, không, nói chính xác là do Lạc Khê ngượng ngùng mới đúng, lòng tự trọng của một con hồ ly rất lớn, có đánh chết, Lạc Khê cũng không thừa nhận mình đã sinh nhóc hồ ly, nhưng sự thật đúng là do hắn sinh, hơn nữa, sau khi ra ngoài, dường như còn sinh thêm một đứa nữa.
Cũng không biết ai đã đem việc này truyền ra, sau đó cũng có vài ma thú đến đây tìm Thất âm quả, nhưng, trước mắt con người vẫn không biết Thất âm quả còn có công dụng thần kỳ này.
Bạch Nhiên ngẫm lại mà cảm thấy sợ hãi, cậu đã ăn rất rất rất nhiều Thất âm quả, hiện tại vẫn còn một mớ ở trong nhà gỗ, Bạch Nhiên suy nghĩ, thật sự là hối hận muốn chết.
Bạch Lan nói: "Về sau, một ma thú giống đực yêu cầu một ma thú giống đực khác hái Thất âm quả cho mình liền trở thành hành động gọi là cầu yêu, ta nghe Lyga nói, chính ngươi đã bảo hắn hái Thất âm quả cho ngươi."
Bạch Nhiên gào khóc trong lòng, cậu thật sự không biết công dụng của Thất âm quả nha, vì thế nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Nhưng Lyga biết điều này, Lyga cũng không thể tùy tùy tiện tiện hái chúng cho ta như vậy."
Nói như vậy, Cửu Vĩ Hồ này cũng quá tùy tiện rồi.
Bạch Lan nói: "Lyga rất có hảo cảm với ngươi, tuy ngươi hơi xấu xí một chút, lại không có lông, nhưng có thể hắn cảm thấy ngươi cũng không tệ lắm, lại thấy ngươi rất muốn ăn chúng, cho nên đã giúp ngươi hái Thất âm quả."
Bạch Nhiên khóc không ra nước mắt, cậu không biết đây là hành vi cầu yêu nha, tên Cửu Vĩ Hồ chết tiệt, cứ như thế mà qua loa đáp ứng, áaaaaa.
Bạch Lan nói thêm: "Còn Bích la quả, giống đực cũng không uống nó, bình thường đều là giống cái sinh con xong, muốn cai sữa chúng liền hái quả này cho chúng uống, thú con rất thích uống thứ này, loại quả này thì mọc ở rất nhiều nơi, hầu như nơi nào cũng có, nghe nói khi con người không có sữa cho con bú, liền dùng chúng thay thế sữa của mình cho con họ uống, giống cái ở thời điểm mang thai cũng sẽ uống, hình như là dùng để bổ sữa."
Trách không được nhóc hồ ly kia không chịu ăn Thất âm quả, trách không được nhóc hồ ly cũng không chịu uống nước trái cây, bà nội cha nó, thì ra hai loại quả này đều có công dụng biếи ŧɦái như vậy, nếu cậu cũng sinh con, thật sự là nghịch thiên.
Bạch Lan dùng móng vuốt vỗ vỗ Bạch Nhiên, an ủi: "Không cần lo lắng, bọn ta sẽ không cười nhạo ngươi."
Bạch Nhiên che mặt, cậu cảm thấy mình đã có kháng thể chống lại sự cười nhạo.
Bạch Lan nói: "À, ngươi nên tranh thủ ăn nhiều Thất âm quả một chút, dưỡng thân thể cho tốt, để sẵn sàng mang thai."
Bạch Nhiên tâm muốn chết đều đã có.
Hiện tại Bạch Nhiên mặc kệ bàn ghế gì đó, suy sụp đi tới bên bờ hồ, vừa vặn nhìn thấy A Lục và Bạch Long đang cãi nhau, Hoa Dao cũng lên bờ ngồi, chống cằm xem bọn họ ầm ỹ.
A Lục vung đuôi lên đập vào mặt Bạch Long, tức giận nói: "Đều tại ngươi, Thất âm quả yếu ớt như vậy, ai mượn ngươi dùng sức lớn như vậy, bây giờ thì hay rồi, cả cây đều đã gãy, ngươi nói coi, A Dao làm sao có thể sinh nhóc xà cho ta?"
Bạch Long cũng không phải loại dễ bắt nạt, giơ móng vuốt lên cào rách cả vảy của A Lục, tức giận nói: "Ngươi nổi điên cái gì, cây đã gãy, nhưng quả vẫn còn, hơn nữa, nhất định là do A Dao không muốn sinh con cho ngươi nên mới đi kiếm chuyện với ta, ngươi thật sự không phải là thú tốt."
Ngay sau đó, Lục Xà cùng Bạch Long bắt đầu ra tay tàn nhẫn hơn, Bạch Nhiên xem mà run sợ trong lòng, hỏi Hoa Dao: "Bọn họ đánh nhau vì cái gì vậy?"
Mái tóc màu hồng phấn của Hoa Dao bị gió thổi khô, đặc biệt xinh đẹp, giống như rong biển vậy, hắn chống cằm nhìn hai thú đang đánh nhau đến hăng say bên kia, yếu ớt nói: "Bỗng nhiên ta nói không muốn sinh con nữa, bọn họ liền đánh nhau."
Tay Bạch Nhiên run lên, hỏi: "Quan hệ giữa ngươi và bọn họ là thế nào?" Cậu còn nhớ rất rõ, thú nào đó đã từng nói với cậu, quan hệ của bọn họ là hàng xóm nha.
Hoa Dao nói: "À, là hàng xóm, nhưng tình cờ cũng là tình nhân."
Ặc, thì ra Hoa Dao là một con cá lạm giao.
Hoa Dao thở dài, nói: "Hai người bọn họ đồng thời theo đuổi ta, nhưng ta thích A Lục, cũng thích Bạch Long, ta không nỡ bỏ aitrong bọn họ, cho nên ta liền đề nghị ba người ở chung, lúc đầu bọn họ đều không đồng ý, nhưng không có biện pháp khác, trước khi ta đến, A Lục và Bạch Long là hai người bạn tốt nha, ta cũng không thể làm tổn thương tình cảm của bọn họ, vì thế ta đành từ chối luôn cả hai."
Bạch Nhiên quay qua nhìn A Lục và Bạch Long vẫn còn hăng say đánh nhau, nói: "Sau đó bọn họ liền thỏa hiệp?"
Hoa Dao gật gật đầu, nói: "Lúc đầu thì ta sẽ ở với A Lục một ngày, sau đó sang ở với Bạch Long một ngày, nhưng về sau, có đôi lúc cả ba bọn ta sẽ ở cùng nhau." Nói tới đây, mặt có hơi hồng: "Tuy rằng đồng thời thừa nhận hai người bọn họ có chút vất vả, nhưng lại vô cùng kí©h thí©ɧ, ta rất thích."
Hôm nay Bạch Nhiên đã bị kí©h thí©ɧ rất lớn, cho nên vỗ vỗ vai Hoa Dao, nói: "Ngài thực phóng khoáng."
"Vốn đang sống với nhau tốt, cũng không biết tại sao, mấy ngày nay bọn họ đều muốn có em bé, bảo ta sinh, nhưng ta không muốn, bọn họ cũng không ép ta, nhưng tối hôm qua, vào thời điểm bọn ta đang thân thiết, ta rất hưng phấn, cho nên có nói sinh con cho bọn họ gì đó, sáng sớm hôm nay, bọn họ liền vào rừng tìm Thất âm quả, lúc bọn họ trở lại, ta lại không nhớ nổi tối hôm qua đã nói những gì, cho nên nói không muốn sinh, bọn họ liền quay ra đánh nhau."
Bạch Nhiên: "..."
Bên kia đều đã đánh tới đầu rơi máu chảy rồi, Bạch Nhiên không đành lòng xem tiếp, còn Hoa Dao thì vẫn chống cằm ngồi một bên nghĩ ngợi, Bạch Nhiên sốt ruột thay cho hắn, cho nên đi tới gần khuyên can, lại bị A Lục quẩy đuôi, đánh cậu văng lên bờ.
Hoa Dao nghiêng đầu sang, nhìn Bạch Nhiên: "Tiểu Bạch, ngươi nói xem, ta có nên sinh hay không"
Bạch Nhiên hoảng sợ: "Chuyện này hỏi ta làm gì?"
Hoa Dao có vẻ khổ sở: "Ta là giống đực nha, sao có thể sanh con được?"
Điểm này, Bạch Nhiên rất có đồng cảm với hắn, cầm tay Hoa Dao, gật đầu.
Hoa Dao nói thêm: "Nhưng chỉ cần nghĩ tới về sau sẽ có thêm một nhóc nhân ngư, hoặc một nhóc rắn nhỏ, hay nhóc bạch long được sinh ra, ta liền vui vẻ."
Bạch Nhiên gật gật đầu, lời này cũng không sai, cậu nhớ đến nhóc hồ ly kia, thật sự là vô cùng đáng yêu.
Hoa Dao thở dài, hướng bên kia quát: "Đừng đánh nữa, ông đây sẽ sinh con cho các ngươi."
Lời này vừa nói ra, trận đánh lập tức đình chỉ, sau đó phóng như bay về phía này, hai cái đầu liền chụm lại, vẻ mặt vui sướиɠ nhìn Hoa Dao.
Hoa Dao khoát tay, nói: "Mau lất Thất âm quả ra đây, để một hồi ta lại đổi ý ráng chịu."
A Lục quấn lấy một đống Thất âm quả sang, phun lưỡi: "A Dao, ta yêu ngươi nhất."
Bạch Long mất hứng: "A Dao, người yêu ngươi nhất chính là ta."
Hoa Dao trừng bọn họ một cái, rồi ôm lấy Thất âm quả điên cuồng cắn nuốt, ăn liên tục năm sáu quả, rốt cuộc ăn không nổi nữa mới thôi, Bạch Long cùng A Lục vui vẻ ôm nhau nhảy múa trên mặt hồ.
Bạch Nhiên thở dài, thực không hiểu nổi tư duy của dã thú, vừa rồi còn đánh nhau tới đầu rơi máu chảy, hiện tại quan hệ đột nhiên lại trở nên tốt như vậy?
Bạch Nhiên trở lại hang hồ, Lyga đã quay trở lại, hình như còn bắt về một ít động vật còn sống, đang ngồi ở một bên nhìn, từ trong đáy lòng, Bạch Nhiên cảm thấy con Cửu Vĩ Hồ này rất ngầu, lớp lông bóng mượt, bộ dạng trông thật khỏe mạnh, nhưng... Nhưng nói thế nào đi nữa đối phương cũng là dã thú, còn rất to, cái... cái quan hệ giữa người và thú này, có vẻ khẩu vị cũng khá nặng nha.
Lyga bắt một con bò nhỏ và một con bò lớn về, Bạch Nhiên thấy thế, cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, mình cũng chưa có làm chuồng, chỉ có thể qua loa tìm mấy sợi dây leo buộc vào cổ bò lớn và bò nhỏ, rồi cột vào gốc cây, tạm thời cứ nuôi như vậy, Bạch Nhiên đã từng thấy mấy bác nông dân nuôi bò, bọn họ cũng đem bò buộc vào gốc cây như thế, cho nên liền dựa vào đó mà làm.
Hôm nay Bạch Nhiên gặp gỡ rất nhiều ma thú, còn bị A Lục dùng đuôi hất văng, trên người có đủ thứ mùi, điều này khiến Lyga không vui chút nào, nên hắn nghênh ngang đi tới gần, liếʍ Bạch Nhiên một lượt từ đầu đến chân, lúc này mới vẫy vẫy móng vuốt: "Mau làm thịt nướng."
Nhìn Lyga coi mình là bạn đời mà đối xử, Bạch Nhiên nhất thời cảm thấy bị áp lực đè nặng.
Đem mấy thứ nhóc hồ ly tìm được lúc trưa bỏ vào nồi, nấu canh cá, xào thịt heo và nướng thịt, Bạch Nhiên cắt thịt nướng thành những khối lớn, để tiện cho Lyga ăn, thịt heo thì đem một phần xắt nhỏ để mình ăn, còn phần còn lại thì xắt thành những khối lớn cho Lyga ăn, còn cá thì Bạch Nhiên chỉ ăn có một con, toàn bộ rau dại đều chui vào bụng của mình.
Ăn uống no đủ, Lyga liếʍ liếʍ móng vuốt của mình, nhàn nhã theo sau Bạch Nhiên đi rửa nồi.
Bạch Nhiên cảm thấy hơi có lỗi với nhóc hồ ly, đồ ăn của nó đem tới, tất cả đều chui vào trong bụng Lyga, Bạch Nhiên nghĩ, ngày mai nhất định phải dậy sớm một chút, ra bờ hồ bắt thêm một ít cá, sau đó vào rừng xem mình có thể bắt thêm vài con thỏ hay heo con nữa không, nếu thật sự bắt không được, thì gϊếŧ bò lớn cho nhóc hồ ly ăn vậy.
Đến buổi tối, Bạch Nhiên rất muốn đi lấy thêm một ít lông hồ ly, nhưng lại không dám làm cho Lyga hiểu lầm, một mình ở trong căn nhà gỗ nhỏ rối rắm muốn chết, nhìn Thất âm quả ở góc nhà, nhặt một quả lên, ném ra ngoài.
"Binh" một tiếng, hình như ném trứng cái gì đó, Bạch Nhiên hoảng sợ chạy ra cửa, nơi này ở ngay bên cạnh hang hồ, hẳn là không có dã thú nào khác dám bén mảng đến nhỉ?
Đáng tiếc cậu đã đoán sai rồi, người đến chính là Lyga.
Lyga muốn Bạch Nhiên chải lông cho mình trước khi ngủ, nhưng Bạch Nhiên lại trốn trong nhà không ra, cả căn nhà gỗ nhỏ này đều không to bằng Lyga, vì thế lão đại Lyga liền đứng ở trước cửa, định phá hủy luôn căn nhà này, trực tiếp hướng bên trong quấn Bạch Nhiên đi, nhưng còn chưa kịp thực hiện ý đồ của mình, đã bị trái gì đó đập trúng.
Bạch Nhiên hoảng sợ, vội chạy ra nhận tội: "Thực xin lỗi, thực xin lỗi, lão đại Lyga, ta không cố ý."
Việc bị trái cây đánh trúng người đối với Lyga mà nói, là chuyện vặt vãnh, hắn sẽ không ngu ngốc giống Lạc Khê, tức giận chạy đi ăn thất âm quả cho hả giận, nhưng vẫn mở miệng ra lệnh như một vị thần tối cao: "Mau tới chải lông cho ta."
Bạch Nhiên thấy Lyga không có tức giận, trên mặt lộ liền lộ ra nụ cười khả ái: "Lão đại Lyga, ta lập tức tới."
Bạch Nhiên xoay người sang chỗ khác, thở dài, khóe miệng cũng hơi cong lên, nói thật, Lyga cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng...