Bạch Nhiên dường như có thể hiểu Lyga đang suy nghĩ gì, đêm qua quấn cậu về hang hồ rồi liếʍ loạn một trận, khiến Bạch Nhiên dục hoả bừng bừng, trong khi đó Lyga chỉ đơn gảin dùng cái đuôi của mình quấn lấy cậu rồi nằm ngủ.
Ở thế giới động vật, ý thức về lãnh địa rất mạnh, Bạch Nhiên nhớ tới mình mặc quần áo của người lạ, mặc dù đã giặt sạch, nhưng cũng không phải thuộc về mình, khẳng định Lyga cảm thấy không tốt, cho nên mới kéo cậu về hang hồ của mình mà liếʍ tùm lum, lưu lại dấu vết của hắn ở trên người mình.
Sáng sớm hôm sau, Lyga lại biến mất không thấy đâu, Bạch Nhiên rời giường, tìm mấy tảng đá lớn dựng thành cái bếp lò đơn giản, đem nồi đặt lên phía trên, nhặt một ít cỏ khô, cành khô nhóm lửa rồi bắt đầu nấu nước chuẩn bị nấu cơm.
Cậu đi đến hồ nước bắt mấy con cá, xử lý tốt rồi mang về, thả cá vào trong nồi, tìm bình sứ đựng muối, rắc một ít vào nồi, cá trong khu rừng ma thú này rất to, hơn nữa chỉ có xương lớn, không có xương nhỏ, Bạch Nhiên chỉ mất một lát liền nấu chín, hương thơm lan ra khắp bốn phía, Bạch Nhiên dùng chiếc đũa tự chế gắp một miếng lên bỏ vào miệng, thịt cá tươi mới rất ngon miệng, Bạch Nhiên chưa kịp làm bát ăn cơm, tạm thời vẫn dùng lá cây to đã rửa sạch để đựng, gắp một con cá đặt lên trên lá cây, sau đó dùng đũa gắp ăn.
Cảm giác mắt cá chân mình bị cái gì đó dụi dụi hai cái, còn bị đầu lưỡi ướt nhẹp của nó liếʍ liếʍ, Bạch Nhiên cúi đầu, một con hồ ly nhỏ màu đỏ tựa hồ ngửi được mùi mà tới, cái đuôi lắc lắc, con ngươi màu vàng dường như lấy lòng nhìn cậu, bộ dáng đặc biệt đáng yêu.
Nhóc hồ ly lông xù, rất nhỏ, cao khoảng 40cm, cái đuôi phía sau thì rất lớn, vì thế mới đi hai bước liền có thể mất thăng bằng mà ngã nhào trên đất, trong nhất thời Bạch Nhiên liền cảm thấy nhóc hồ ly này thật manh, cậu ôm nó, đặt ở trên đùi mình, gắp thêm một con cá khác ra, đặt ở trên lá cây, đặt ở bên miệng nhóc hồ ly: "Có phải đói bụng rồi không?"
Nhóc hồ ly dùng sức ngửi ngửi, há to mồm, cắn con cá một ngụm.
Cá còn rất nóng, nhóc hồ ly cắn một ngụm, liền bị bỏng đến nổi chảy cả nước mắt, từ trên đùi Bạch Nhiên nhảy xuống, nhưng cái đuôi quá lớn, lập tức té ngã.
Bạch Nhiên thấy thế liền cười ha ha, chạy lại ôm nhóc hồ ly lên: "Ngốc quá, chờ nguội rồi hãy ăn."
Nhóc hồ ly bực mình nói: "Cho nên ta mới ghét nhất là ăn thức ăn chín."
Bạch Nhiên sửng sốt, nó có thể nói nha, có lẽ nhóc hồ ly này cũng là ma thú, vì thế vuốt vuốt cái đuôi của nhóc hồ ly, nói: "Là do ngươi quá ngốc, nóng thì phải thổi một chút rồi mới ăn chứ."
Nhóc hồ ly bị sờ sờ cảm thấy thực thoải mái, nằm ngửa ở trên đùi Bạch Nhiên để cậu sờ sờ lông trước ngực của mình, nhìn nhóc hồ ly đáng yêu như thế, Bạch Nhiên thật sự là bị nó làm manh muốn chết.
Bạch Nhiên ăn sạch phần của mình, con cá kia cũng đã nguội, Bạch Nhiên đem cá để trước mặt nhóc hồ ly: "Ăn đi, rất ngon."
Nhóc hồ ly thử vươn đầu lưỡi mềm mại ra liếʍ thử một chút, thấy nó thật sự không còn nóng nữa, lúc này mới mở cái miệng nhỏ của mình ra ăn, nhóc hồ ly này tuy rất nhỏ, nhưng sức ăn thật kinh người, con cá to bằng nó chỉ trong chốc lát liền bị một mình nó ăn sạch, nước canh trong nồi cũng đã nguội bớt, Bạch Nhiên bưng nồi lên hớp vài ngụm, mùi vị rất ngon, do bỏ rất ít muối, nên hơi lạt một chút, nhưng uống vào vẫn có vị cá tươi ngon, làm cho người ta càng muốn ăn nhiều hơn nữa.
Nhóc hồ ly cảm thấy cá này ăn rất ngon, thấy Bạch Nhiên uống canh cá, móng vuốt nhỏ vươn ra khều khều trước ngực Bạch Nhiên: "Ta cũng muốn uống, ta cũng muốn uống."
Nồi hơi lớn, nhóc hồ ly làm sao có thể bưng uống được, Bạch Nhiên đang phiền muộn, thì thấy nhóc hồ ly đã bò lên trên bếp lò, móng vuốt vói vào trong nồi, được rồi, cả đầu cũng đều vói vào trong đó.
Quả nhiên, nhóc hồ ly không có trọng tâm, cả người đều rớt vào nồi canh cá.
Bạch Nhiên ôm bụng cười to, thì ra nhóc hồ ly cũng có thể đáng yêu như vậy, nhìn toàn thân nhóc hồ ly đều ướt nhẹp, Bạch Nhiên cười đến nước mắt đều chảy ra.
Nhóc hồ ly tức giận, bung móng vuốt ra nói: "Còn cười nữa ta liền vỗ một phát chết luôn."
Bạch Nhiên búng cái trán của nhóc hồ ly, nói: "Hay là, ta lại nhóm lửa lên, nấu một nồi canh hồ ly ăn cho ngon."
Nhóc hồ ly định từ trong nồi leo ra, nhưng trong nồi lại có mỡ cá, rất trơn, hơn nữa lông trên đuôi của nhóc hồ ly là nhiều nhất, hiện tại nước canh bị thấm vào trong đó, cho nên rất nặng, mới bò lên được hai cái liền ngã xuống, cứ như vậy, nó cứ bò lên rồi ngã trở lại rất nhiều lần.
Bạch Nhiên cười đủ, bế nhóc hồ ly ra khỏi nồi, nói: "Ta dẫn ngươi đi tắm, ngươi có biết thứ gì có thể dùng để tẩy rửa dầu mỡ không?"
Nhóc hồ ly nghĩ nghĩ, "Có một loại trái cây không thể ăn, chỉ cần cắn một cái liền sùi bọt mép."
Khóe miệng Bạch Nhiên co quắp: "Có phải trúng độc không?"
Nhóc hồ ly lắc đầu nói: "Không phải, là do nó phun ra rất nhiều bọt trắng."
Có nhóc hồ ly dẫn đường, Bạch Nhiên rất nhanh liền tìm được nơi nhóc hồ ly đã nói, loại cây này không cao, khoảng chừng một thước, trên cây mọc ra mấy quả màu xanh lá cây, Bạch Nhiên hái thử vài quả, bóp nát, cảm giác dinh dính nhơn nhớt trên tay khiến cho Bạch Nhiên không thoải mái lắm, nhưng thoạt nhìn xác thực có bọt, trông rất giống xà bông, Bạch Nhiên hái rất nhiều, để dành xài, nếu quả thật có thể làm xà bông, về sau lại kiếm thêm một ít.
Loại quả này quả nhiên có thể tẩy rửa sạch vết dầu mỡ, Bạch Nhiên đem nồi rửa sạch, rồi tắm cho nhóc hồ ly, bóp nát loại quả này rồi bôi lên lông nó, nhóc hồ ly bị xối nước thoạt nhìn rất buồn cười, bộ lông biến thành màu nâu đỏ không nói, còn dán sát lên trên người, thân thể nho nhỏ gầy teo thoạt nhìn rất đáng thương, hơn nữa cái đuôi cũng...
Bạch Nhiên chợt hiểu ra vấn đề, thì ra nó có tới chín cái đuôi, trách không được cái đuôi lại lớn như vậy, không thể duy trì thăng bằng cơ thể, thì ra là có chín cái đuôi nha.
Vừa tắm xong, A Lục cũng từ đáy hồ chui lên: "Tiểu Bạch à, thú thú đều phải có trách nhiệm bảo vệ môi trường, ngươi luôn ở chỗ nhà của bọn ta vừa giặt quần áo vừa rửa nồi, cái này không thể nha."
Bạch Nhiên thè lưỡi, có chút chột dạ: "Không có vật phẩm hóa học độc hại, chắc là không gây ô nhiễm đâu..."
A Lục nói: "Cách nhà lão đại Lyga không xa có một con suối nhỏ, về sau tắm rửa giặt giũ gì đó cứ đến đấy đi."
Bạch Nhiên ngượng ngùng cười nói: "Ờ, được rồi."
A Lục liếc nhìn nhóc hồ ly đang vẫy lông bên cạnh Bạch Nhiên, cả người liền run lên, đem thân mình lặn xuống nước, chỉ lộ ra cái đầu: "Rửa nồi giặt giũ thì vào đến đó, còn tắm rửa thì ngươi cứ tới chỗ này." Nói xong, liền nhanh chóng chìm vào đáy hồ.
Bạch Nhiên ôm nồi và nhóc hồ ly về nhà, Lyga cũng không biết đã đi đâu, Bạch Nhiên không dám mời nhóc hồ ly vào hang hồ, cho nên đem nó về căn nhà gỗ của mình.
Bạch Nhiên đem hoa quả rửa sạch rồi cắt ra, đưa cho nhóc hồ ly: "Ăn trái cây không?"
Nhóc hồ ly vẫy vẫy cái đuôi, đem mặt chôn vào lòng Bạch Nhiên: "Không ăn cái này đâu, ta chỉ ăn thịt thôi."
Bạch Nhiên túm lấy lỗ tai của nó, nói: "Kén ăn là không tốt nha."
Nhóc hồ ly bị ăn đau liền nhe răng trợn mắt, há to mồm, cắn một cái lên ngón tay Bạch Nhiên, nhưng nó đã tính sai, trong tay Bạch Nhiên là thất âm quả, cho nên liền cắn phải loại quả đó vào miệng.
"Á á á." Nhóc hồ ly khẩn trương, vội vàng từ trong lòng Bạch Nhiên nhảy ra, phun thất âm quả ra đầy đất, sau đó căm giận xoay thân thể nho nhỏ của mình đi chỗ khác: "Chết tiệt, đã nói là không ăn mà."
Bạch Nhiên sao có thể bị hù dọa được, liền xách đuôi hồ ly lên: "Ta chỉ muốn cho ngươi ăn có rau có thịt, như vậy mới tốt."
Nhóc hồ ly bực tức nói: "Ta là ma thú, ta là cửu vĩ hồ, ngươi gặp qua ma thú cấp cao nào ăn chay chưa?"
Bạch Nhiên nghiêm túc ôm nhóc hồ ly vào trong lòng: "Không phải ta vẫn đang kết hợp ăn mặn và ăn chay sao?"
Nhóc hồ ly tức giận đến độ dùng móng vuốt cào cào cậu: "Ngươi là vượn không lông, ngươi không phải là ma thú cao cấp."
Bạch Nhiên cười ha ha, đem nhóc hồ ly ôm vào trong ngực: "Ha ha, nhóc con hồ ly, ngươi thật sự rất đáng yêu." Nói xong, liền ôm nhóc hồ ly, hôn lên đầu nó một cái, còn vuốt lông cho nó.
Nhóc hồ ly dường như cảm thấy thẹn thùng, cúi đầu chọc chọc móng vuốt, cái đuôi bung ra, có chút bất an lắc lắc: "Không... Không được loạn hôn thú nha."
Bạch Nhiên càng lúc càng cảm thấy nhóc con này đáng yêu, lại ôm hôn thêm mấy cái.
Ầm ĩ xong, Bạch Nhiên cũng nên đi làm việc, để nhóc hồ ly ở lại trong căn nhà gỗ, còn mình thì cầm dao găm đi làm mấy cái chén gỗ, muỗng gỗ...
Lần trước dựng nhà còn dư rất nhiều gỗ, thậm chí còn có vài tấm gỗ to bản, độ cao vừa vặn, Bạch Nhiên cảm thấy có thể dùng nó làm ghế, tuy hơi thô ráp một chút, nhưng lần trước còn dư một đống quần áo rách, Bạch Nhiên liền lấy chúng làm đệm lót, đặt lên là dùng được ngay.
Lựa những tấm gỗ nhỏ ra, Bạch Nhiên chỉ chừa lại ba tấm lớn dùng làm ghế, Bạch Nhiên phần còn lại chia làm hai đoạn, dùng dao găm bắt đầu bào, bào lõm phần giữa, dùng để làm chén gỗ, còn phải bào cho đủ tròn.
Dao găm rất sắc, tới giữa trưa, Bạch Nhiên đã làm xong ba cái chén, một cái đĩa, tuy rằng rất thô sơ, nhưng thoạt nhìn vẫn có thể dùng được, mặt khác, còn làm thêm một cái nồi và hai cái muôi bằng gỗ.
Trên thực tế, Bạch Nhiên còn làm luôn phần cho cả Lyga và nhóc hồ ly, hai cái chén nhỏ, một cái chén lớn gần bằng cái thau rửa mặt , Bạch Nhiên còn ước lượng thử một chút, hẳn là đủ để Lyga dùng.
Ở trong khu rừng này cậu là một kẻ yếu ớt, chỉ có thể lựa chọn ở cạnh chủ nhân để cho bản thân an toàn, mắt thấy mặt trời sắp xuống núi, Bạch Nhiên lại tới bên bờ hồ bắt cá, nghĩ sức ăn của Lyga có thể rất lớn, cho nên bắt luôn năm con cá to bằng nhóc hồ ly, Bạch Nhiên mang chúng về đến nhà đều mệt muốn đứt hơi.
Dùng cái hộp đánh lửa đốt cỏ khô và cành khô lên, nước trong nồi cũng vì thế mà sôi sùng sục, Bạch Nhiên đem cá bỏ vào nồi, rồi ngồi ở trên chiếc ghế đẩu nhỏ, trong tay cầm một ít vải rối nùi, cũng không biết đang làm gì.
Nhóc hồ ly không biết đã chạy đi đâu mất, Bạch Nhiên cũng không quá để ý đến chuyện này, nó còn nhỏ như vậy, chắc hẳn vẫn còn cha mẹ, mình cũng không thể coi nó như thú cưng mà nuôi được, mặc dù nhóc hồ ly này thật sự rất đáng yêu.
Lyga đã trở lại, thấy Bạch Nhiên đang nhóm lửa nấu gì đó, liền nhàn nhã đi tới gần, đem thứ ngậm trong miệng đặt ở bên chân Bạch Nhiên, sau đó lại gần nhìn nhìn nồi cá, rồi ngồi xuống bên cạnh Bạch Nhiên, chín cái đuôi nhàn nhã lắc qua lắc lại, còn thỉnh thoảng cọ vào người Bạch Nhiên vài cái.
Bạch Nhiên yên lặng nghiêng đầu sang nhìn Lyga một cái, thấy Lyga cũng không có ý phát hoả, nhỏ giọng nói: "Lão đại Lyga, ngươi thích ăn cá không? Về sau, mỗi ngày ta đều nấu cho ngươi ăn?"
Lyga nói: "Ta tương đối thích ăn gà với heo hơn, còn có dê và bò nữa."
Khóe mắt Bạch Nhiên cong cong, đây là Lyga đã đồng ý sao?
Mặc dù Lyga nói không thích ăn cá lắm, nhưng vẫn ăn sạch bốn con, Bạch Nhiên bưng chén đũa tới dòng suối nhỏ gần đó, dùng quả xà bông rửa một chút, rồi mới quay trở về.
Bạch Nhiên nhìn nhìn tấm gỗ lớn, lại không cẩn thận liếc sang bên cạnh, nhìn thấy trên giường có một cái lược, một sáng kiến chợt lóe lên trong đầu, vội vàng đem lược bỏ vào trong người, đi vào hang hồ.
Lyga đang liếʍ móng vuốt, đang định tới nhà gỗ quấn người sang, thì Bạch Nhiên đã tới đây, hơn phân nửa người đều ở ngoài hang hồ, chỉ nhô cái đầu vào, trên mặt là nụ cười sáng lạn: "Lão đại Lyga, ta đang nhàn rỗi, ta giúp ngài chải lông nha, được không?"
Chải lông? Lyga nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng không tệ, Bạch Nhiên không có đuôi để quấn tới quấn lui với hắn, thay vào đó là chải lông cũng coi như là một hình thức bày tỏ tình yêu, nghĩ đến đây, Lyga gật gật đầu, nói: "Được."
Lyga nào biết, Bạch Nhiên chỉ đơn thuần là muốn có một cái gối nằm bằng lông hồ ly cộng với một cái đệm cũng bằng lông hồ ly nốt, như thế sẽ rất mềm mại, cho nên mục đích của cậu tới đây chỉ là lấy lông mà thôi.