Chương 42: Trứng nở ra cái chi?

Cửu Vĩ Hồ mà đi ấp trứng thật sự là quá manh rồi, thử nghĩ xem, một con hồ ly to lớn cuộn mình không nhúc nhích, trông như một quả cầu, trong lòng lại ôm một quả trứng, chín cái đuôi hỗ trợ bọc nó lại.

Lyga đã ấp trứng được khoảng một tháng rồi. . . . . .

Lyga làm 'gà mái' rất chuyên nghiệp, từ khi ấp trứng tới nay, quả trứng này liền hoàn toàn không rời khỏi người, hắn cũng không đi quấy rầy Bạch Nhiên, hay ầm ĩ cầu yêu nữa, chỉ thỉnh thoảng không cam tâm mà dùng đuôi sờ loạn Bạch Nhiên một chút, đáng tiếc là có sờ như thế nào Lyga vẫn đều cảm thấy không đủ.

Tuy rất không muốn ấp trứng, nhưng nhìn quả trứng lạnh lẽo trơ trọi một mình thật đáng thương, Lyga là thú rất giàu tình thương, trừ bỏ tánh khí có chút nóng nảy ra, còn lại hắn đều thể hiện mình là thú tốt thuộc hàng cao cấp. . . . . .

Cuộc sống của Lyga bây giờ đều là ngày ngày ấp trứng, ăn cơm thì có Bạch Nhiên đút, Bạch Nhiên rảnh rỗi còn có thể giúp hắn chải lông nữa, cuộc sống miễn bàn có bao nhiêu dễ chịu nha, chính là, Lyga không hoạt động, chỉ nằm một chỗ rồi ăn những món có năng lượng cao, nên mập lên không ít, dáng người đều nhanh biến dạng rồi, Bạch Nhiên cũng không dám để cho Lyga biến thành Thú Nhân, chỉ sợ bộ dạng của hắn trông béo đến mức mình cũng ghét bỏ mất.

Quả trứng trắng noãn hiện tại đã có chút hồng hào rồi, thoạt nhìn đặc biệt đáng yêu, kỳ thật Lyga ấp trứng rất cẩn thận, sợ đem trứng đè nát, cho nên khi hắn đi ra ngoài hư hư (đi xuỵt xuỵt đó mà =]]) đều mang theo bên mình, thỉnh thoảng Bạch Nhiên không có mặt, hắn sẽ lén đặt trứng ở trong ổ chăn của Bạch Nhiên.

Lyga biết rõ bản thân mập lên, cho nên thừa dịp đi hư hư liền bắt đầu chạy bộ vận động, con hồ ly to lớn với bộ lông đỏ rực như lửa chạy tán loạn khắp nơi, lúc đầu thị vệ còn tưởng Cửu Vĩ Hồ bạo động nên đuổi theo phía sau mông của hắn, nhưng bọn họ làm sao đuổi kịp Cửu Vĩ Hồ nha, chỉ vừa hít thở hai cái, thân ảnh đỏ rực kia đã biến mất.

Còn bên này, Bạch Nhiên mới vừa nghe các trưởng lão giáo huấn xong, liền tha người quay về tẩm điện, có một con hồ ly đang ở nhà chờ cậu về nha, nghĩ đến đây, Bạch Nhiên mới phấn chấn tinh thần lên một chút.

Trở lại tẩm điện, thấy hồ ly không ở, trứng cũng không có, Bạch Nhiên nghĩ Lyga nhất định là đi ra ngoài hư hư rồi, cái tên kia vẫn luyến tiếc bỏ trứng xuống mà, Bạch Nhiên ngáp một cái, trong khoảng thời gian này thật sự rất mệt mỏi, cho nên cậu liền quyết đoán chui vào trong chăn, cũng không biết đá đến cái gì, chỉ nghe 'bộp' một tiếng, Bạch Nhiên gãi gãi lỗ tai, thầm nghĩ chắc gối đầu rơi xuống đất, cho nên không quản, liền lăn ra ngủ.

Bạch Nhiên nào biết được rằng Lyga giấu trứng ở trong chăn của cậu, quả trứng đáng thương liền bị rơi vỡ như vậy đó.

Một nhóc rắn màu trắng nhạt có cánh từ trong vỏ trứng chui ra, chớp chớp con ngươi màu hổ phách của mình, phun phun lưỡi rắn, ô. . . . . . Có thể nhìn thấy thế giới bên ngoài thật tốt nha. . . . . .

Nhóc rắn vỗ vỗ hai cái cánh của mình, nhưng do cánh quá nhỏ, thân thể của nó lại tương đối dài, vì thế chỉ có thể di chuyển thân mình đến trên giường, Nằm ở nơi đó chính là mẹ của mình sao?

Ưʍ. . . . . .

Thật đói, rất muốn ăn sữa nha. . . . . .

Nhóc rắn uốn éo tới lui, rốt cục cũng bò được lên giường, mùi vị của người này thật thơm nha, có chút giống hương vị của mẹ, nhưng lại có chút không giống, trong xa lạ lại có chút cảm giác quen thuộc.

Bạch Nhiên mơ thấy một giấc mộng, trong mơ cậu thấy mình bị thứ gì đó quấn quít lấy mình, cảm giác rất lạnh, đầu tiên là quấn lấy mắt cá chân của cậu, sau đó thứ chậm rãi bò lên phía trên, biến thành cả người vừa lạnh vừa ngứa, ngay sau đó Bạch Nhiên cảm thấy có thứ gì đó đang liếʍ mình, cậu tưởng là Lyga, nhưng bản thân thật sự rất mệt, cho nên cậu chỉ trở mình, rồi tiếp tục ngủ.

Nhóc rắn bị đè phun phun lưỡi, đè mình, đè đến sắp tắt thở rồi.

Bạch Nhiên tiếp tục ngáy to. . . . . .

Sau đó, nhóc rắn liền bị đè đến bất tỉnh.

Bạch Nhiên ngủ rất sâu, Lyga cũng vận động xong trở lại, đại hồ ly thoạt nhìn như phát điên, lông trên người đều rối tung, đã lâu không có chạy như vậy, tuy rằng chỗ này có rất nhiều chướng ngại vật, người rảnh rỗi cũng nhiều, nhưng có thể hảo hảo mà chạy một lần như vậy đã quá hạnh phúc rồi, thật muốn mau chóng trở về Khu Rừng Ma Thú nha, cuộc sống ở trong hoàng cung thực ngột ngạt mà.

Cho nên, khi Lyga vui vẻ trở lại phòng liền phát hiện dưới giường có hai cái vỏ trứng đã vỡ nát, rốt cuộc cũng không bình tĩnh được nữa.

Đuôi hồ ly dựng lên, ngay cả ánh mắt xinh đẹp đều trừng lớn, cái đầu lớn vươn ra, 'bốp' một tiếng, lão đại Lyga nhà chúng ta liền sợ tới mức ngã nhào trên đất, xong rồi, lần này xong thật rồi, trứng của nhà Hoa Dao bị rơi vỡ rồi.

Cửu Vĩ Hồ gấp đến độ không biết làm sao, ở trong phòng đi tới đi lui, cuối cùng có chút chột dạ thè lưỡi, rồi đi đến bên giường, chín cái đuôi nhìn như tùy ý đem vỏ trứng quét xuống dưới gầm giường, sau đó hắn nhìn quanh, không có ai cả, Phù. . . . . . Thật sự quá tốt. . . . . .

Dọn sạch sẽ vỏ trứng, lyga lại chột dạ dùng móng vuốt cào thảm, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, lỡ như vợ mình tỉnh lại phát hiện trứng nhà hoa Dao đã vỡ, có thể nào lột da hồ ly trên người của mình không nhỉ?

Lyga là tên bị vợ quản nghiêm có biết không hả?

Lyga chột dạ muốn chết, bên kia Bạch Nhiên đột nhiên tỉnh giấc, mở mắt ra hỏi: "Anh vừa mới đi đâu vậy?"

Lyga im lặng dùng móng vuốt đặt ở mép giường, tính toán thẳng thắn sẽ được khoan hồng.

Bạch Nhiên hỏi: "Quả trứng đâu rồi?"

Lyga có chút lo sợ suy nghĩ, sau đó thu hồi móng vuốt của mình lại: "Quả trứng được anh giấu đi rồi, không nên làm phiền anh, anh muốn đi ấp trứng." Nói xong, hắn liền tìm một cái phòng trống nhốt mình lại bên trong.

Bạch Nhiên mở to hai mắt nhìn theo Lyga, cảm thấy có chút kỳ quái, cậu cúi đầu xuống, lúc này mới phát hiện mình đang đè lê người một nhóc quái thú màu trắng nhạt, cậu liền sợ hết hồn, nhưng nhìn kĩ lại, kia rõ ràng là thân rắn, nhưng lại có một cặp cánh phía trên lưng, rất là kỳ quái nha.

Bạch Nhiên cầm con rắn lên lắc lắc nó vài cái, con rắn nhỏ giật giật cơ thể, Bạch Nhiên sợ bị nó cắn, liền nhanh chân chạy đi sai người tìm đến một cái hộp thủy tinh trong suốt, sau đó bỏ con rắn nhỏ vào trong đó, loại rắn có màu sắc như thế này khẳng định là có độc, hừ hừ, trước cứ quan sát xem sao đã.

Còn Lyga thì gấp đến độ muốn chết, tính đi trộm trứng, dù sao quả trứng nào cũng đều nhìn giống nhau, của Long thì thấy, nhưng của Xà thì lại rất nhiều, tuy rằng ở đế đô có ít ma thú, nhưng cũng có Cự Mãng Xà nha, dù sao thì cứ tìm đại một quả trứng rồi tính sau.

Con rắn nhỏ rốt cuộc cũng tỉnh lại, nó phát hiện mình bị đặt ở trên bàn, nhưng lại bị giam ở trong một cái hộp kín, con rắn nhỏ nhất thời muốn khóc, nó nặn ra hai giọt nước mắt, vẫy vẫy cánh, lưỡi rắn cùng phun ra ngoài.

Bạch Nhiên sợ tới mức muốn lui lại mấy bước, nhìn xem, quả nhiên con rắn này có độc mà, răng nanh kia khẳng định có chứa kịch độc, lại nhìn thân mình màu hồng phấn của nó mà xem, rắn bình thường sao lại có màu hồng phấn được???

Vì thế, Bạch Nhiên càng nhìn càng cảm thấy con rắn kia đáng sợ, vì thế quyết đoán tìm một tấm vải che hộp thuỷ tinh lại, lại nói, trứng nhà Hoa Dao cũng sắp nở ra nhóc cưng rồi, rất có khả năng sẽ nhóc rắn hoặc là nhóc rồng, đến lúc đó mình đưa con rắn màu hồng phấn này cho bọn họ coi như lễ vật cũng không tồi, nghe nói A Lục chính là độc xà có nọc độc vô cùng độc nha, hai con độc xà ở cùng một chỗ nhất định sẽ trở thành bạn bè.

Bên kia, Lyga đi vào trong rừng rậm ở đế đô đánh nhau với N con rắn, lật tung N hang ổ của rắn, nhưng bây giờ là mùa đông, rắn đều đi ngủ đông hết rồi, đi nơi nào mà tìm trứng nha. . . . . .

Đúng lúc này, một con chim có bộ lông màu vàng bay ngang qua đỉnh đầu hắn, Lyga mở to hai mắt nhìn, sau đó, bỗng nhiên trở nên thông minh đột xuất, dù sao cũng chỉ cần là trứng là được rồi. . . . .

Lúc Bạch Nhiên đi đưa cơm tối cho Lyga còn nhìn thấy Lyga nằm sấp ở trên mặt thảm, rất chuyên nghiệp ấp trứng, Bạch Nhiên cảm thấy Lyga như vậy thật sự rất gợi cảm đến không thể kiềm chế được, rất anh tuấn nha, ấp trứng gì đó thật sự rất tình cảm.

"Vợ, đêm nay ăn cái gì vậy?" Lyga sợ bị Bạch Nhiên nhìn ra sơ hở, thực thông minh nói sang chuyện khác

Bạch Nhiên cười hì hì, nói: "Rất nhiều thứ ngon, đúng rồi, vừa rồi em có nhặt được một con rắn rất đáng sợ, cũng rất đẹp, chờ trứng nở rồi, chúng ta đem con rắn nhỏ kia nó làm quà sinh nhật đi."

Lyga chột dạ gật gật đầu.

Được ăn uống no đủ, tâm tình của Lyga cũng còn không trống rỗng như trước, Bạch Nhiên đột nhiên muốn xem trứng, Lyga đánh chết cũng không cho cậu xem, dùng sức ôm lấy, khí lực của Bạch Nhiên sao lớn bằng Lyga, cho nên đoạt không lại Lyga, chỉ có thể oán hận cắn vài cái lên lỗ tai Lyga, lúc này mới hết giận.

Đến buổi tối, Bạch Nhiên nhàn rỗi không có gì làm, hơn nữa đã lâu không làm chuyện kia, vì thế ôm gối đầu đi tìm Lyga đang ở riêng với mình.

Lông Lyga rất dày, Bạch Nhiên tuyệt đối không cần lo lắng sẽ bị cảm lạnh, cậu dùg chân trần đi tới phòng Lyga, thấy Lyga đang dùng miệng ngậm một quả trứng thật to, Bạch Nhiên nhất thời không bình tĩnh được nữa, vội vàng chạy tới níu lấy cái đuôi của Lyga: "Sao anh lại ăn trứng?"

Chuyện thật ra là như thế này, Lyga đang ấp trứng, phát hiện bên trong quả trứng phát ra tiếng động, nhất thời bị hù một phen, không thể phá xác mà ra nha, trăm ngàn lần không thể nha, vì thế định ngậm trứng đưa nó về rừng, rồi đi tìm một quả trứng khác mang về.

Lyga vội vàng lắc đầu, không phải, không phải đâu, anh chỉ muốn đi tìm trứng rắn, không thì trứng rồng cũng được, như vậy mới có thể lừa dối qua trận. . . . . .

"Nhổ ra." Bạch Nhiên ra lệnh, duỗi tay ra.

Lyga lắc lắc đầu, hàm hồ nói: "Vợ à, anh không có ăn nó."

Bạch Nhiên sao có thể tin được, nhéo nhéo lỗ tai của hắn: "Mau nhổ ra, bằng không về sau đừng hòng chạm vào em nữa."

Lyga nóng nảy, liền há mồm nói: "Không được, không được, em là vợ của anh, anh không chạm vào em ai có thể chạm vào?"

Quả trứng trong miệng Lyga rớt xuống, Bạch Nhiên cuống quít đón lấy, nhưng vẫn chậm một bước, quả trứng màu trắng liền rơi xuống mặt đất phát ra tiếng vang thanh thúy, ngay sau đó, một cái đầu nhỏ xù lông từ trong vỏ trứng chui ra, líu ríu kêu.

Lyga dùng móng vuốt che mắt, ông trời nha... Kỳ này thật sự là xong đời rồi...

Bạch Nhiên ngồi xổm xuống, cẩn thận giúp vật nhỏ thoát khỏi vỏ trứng vỡ nát, hóa ra trong quả trứng là một con chim nhỏ màu vàng nha, thật đáng yêu nhaa.

Bạch Nhiên nheo mắt lại, nâng con chim trong lòng bàn tay, cái đầu xù lông lắc lư qua lại, đôi mắt đen huyền, thật là quá đáng yêu, còn có cái cánh mềm nhũn kia nữa, thấy thế nào cũng đều đáng yêu.

Bỗng nhiên, Bạch Nhiên cảm thấy có chút không đúng lắm, cậu sờ sờ cái đầu xù lông của nhóc con kia, lông tơ. . . . . . Lông tơ. . . . . . Lông tơ. . . . . .

Sắc mặt của Bạch Nhiên bỗng trắng nhợt: "Lyga, Hoa . . . . . Hoa Dao có phải cùng Ange có một chân không? Làm thế nào lại sinh ra một con chim? Còn có lông nữa..."

Lyga dùng móng vuốt che mắt, hắn đang vô cùng chột dạ nha. . . . . .

Bạch Nhiên: "Anh nói xem, chờ bọn Hoa Dao đến, chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Có nên cho bọn họ biết chân tướng không?"

"Không biết. . . . . ."

Bạch Nhiên: "Vừa rồi em có nhặt được một con rắn nhỏ, hay là chúng ta cứ nói nó là con của bọn họ, được không?"

". . . . . ."

Bạch Nhiên: "Thân là lão đại của Khu Rừng Ma Thú, anh không thể không quản việc này, đúng rồi, anh trở về đánh tên Ange kia một trận đi, nhất định tên kia đã ép buộc Hoa Dao. . . . . ."

". . . . . ."

Bạch Nhiên: "Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Vì sao em lại cảm thấy tâm tình trống rỗng nha . . . ."

". . . . . ."