Chương 4: Ăn vụng

Ngày hôm sau, Hắc Suất ôm một đống gỗ đã được xử lý tốt đến, Bạch Nhiên cũng không biết dựng nhà thế nào, cho nên đem gỗ chất đống ở ngoài cửa, động vật nơi đây đều trú ở trong hốc cây, mà Bạch Nhiên hình như không có quyền hạn tự tìm hốc cây cho mình, chỉ có thể dựng nhà ở.

Không có đinh với mấy thứ khác, căn bản không thể dựng nhà, Bạch Nhiên tìm ở trong rừng được một loại thực vật dây leo, dây leo rất to, so với dây thừng còn thô hơn, hơn nữa còn rất chắc chắn, Bạch Nhiên và Hắc Suất xếp gỗ dưới mặt đất rồi dùng dây leo cột chặt lại, dùng làm sàn, sợ nó bung ra nên buộc lại rất kỹ.

Sàn đã làm xong, bây giờ tới phiên vách nhà, so với ma thú, sức lực của Bạch Nhiên thật sự rất nhỏ bé, làm một chút liền mệt muốn xỉu, hơn nữa bởi vì không dám ăn thịt nên thể lực không tốt lắm, chốc lát sau liền đói bụng, Bạch Nhiên mệt quá, tựa vào một bên nhìn Hắc Suất giúp cậu làm nhà, còn mình thì lấy trái cây do Lyga mang về hôm qua ra gặm.

Loại quả này so với thứ quả mà Lize đem đến cho hắn mấy ngày trước ngon hơn nhiều, chua chua ngọt ngọt, ăn rất giòn, cực kỳ ngon, Bạch Nhiên ăn ngon lành, Hắc Suất nghiêng đầu nhìn sang, trừng to đôi mắt nhỏ của mình: "Tiểu Bạch, sao ngươi lại ăn cái đó?"

Bạch Nhiên chớp chớp mắt, có chút nghi hoặc: "Lão đại Lyga cho, không thể ăn sao? Mùi vị rất ngon nha."

Hắc Suất vỗ vỗ đầu gấu của mình, bừng tỉnh đại ngộ nói: "Ồ, thì ra là lão đại Lyga đưa cho."

Hắc Suất phụ giúp làm xong bốn cái vách, nhà gỗ nhỏ của Bạch Nhiên trên cơ bản đã sắp hoàn thành, chỉ còn thiếu mỗi cái nóc nhà, đến giờ cơm chiều, Lize phải về nhà ăn cơm tối, Hắc Suất cũng đứng dậy nói: "Tiểu Bạch, ta về trước, vợ và con ta đang chờ ở nhà."

"Ừm, ngươi về đi, cám ơn ngươi rất nhiều." Bạch Nhiên cũng có chút ngượng ngùng khi nhờ vả Hắc Suất giúp mình, dù sao mình cũng không có gì để trả công cho Hắc Suất.

Nhà gỗ nhỏ kỳ thật vẫn còn rất thô sơ, rộng khoảng 40m², đủ để cậu ở một mình, nhưng vách nhà rất cao, Bạch Nhiên muốn xây hẳn hai tầng, đến lúc đó lầu một dùng để dự trữ đồ ăn, lầu hai để ngủ, đúng rồi, còn phải làm cái cửa sổ, như vậy trong phòng sẽ sáng sủa hơn.

Đang lúc Bạch Nhiên tính toán xem có nên định cư lâu dài ở đây hay không, Lyga đã trở lại, thấy Bạch Nhiên ở đằng kia ngây ngô cười, hắn đi tới gần, ném thứ ngậm trong miệng xuống trước mặt Bạch Nhiên, mùi hương xông vào mũi, Bạch Nhiên cúi đầu, trên mặt đất là một phiến lá cây bọc lấy đồ ăn bên trong, thoạt nhìn còn rất nóng, Bạch Nhiên nhìn Lyga một cái, Lyga vẫy mấy cái đuôi của mình đi vào hang hồ.

Nhặt vật trên mặt đất lên, Bạch Nhiên chạy vào trong căn nhà không nóc của mình, ngửi được mùi hương trong đó, bụng Bạch Nhiên liền réo gọi ầm ĩ, hai ba phát xé hết lá cây ra, Bạch Nhiên kích động dụi dụi mắt, là một con gà nướng nha.

Trừ bỏ buổi tối hôm qua ăn một miếng cá sống ra, đây là lần đầu tiên Bạch Nhiên nhìn thấy thực phẩm chín, kích động chảy cả nước mắt, đã một thời gian dài không có thịt để ăn, dạ dày đã khó chịu khủng khϊếp, lập tức cầm cả con gà lên cắn xé.

Mười phút sau, cả con gà đã yên vị trong bụng Bạch Nhiên, Bạch Nhiên thỏa mãn xoa xoa bụng của mình, ăn no thiệt, lúc này cậu mới kịp phản ứng, mình không thể ăn quá no như vậy, không thể ăn béo lên nha, nếu không mình liền xong đời.

Chạy ra khỏi căn nhà gỗ, Bạch Nhiên tính vận động mạnh một chút, bất kể thế nào, trăm ngàn lần không thể tích mỡ, trăm ngàn lần không thể béo lên, chạy quanh hang hồ khoảng ba mươi vòng, thứ trong bụng đều đã tiêu hóa hết, Bạch Nhiên thầm nghĩ chạy như vậy một hồi, cũng không biết đã tiêu hao bao nhiêu Ca-lo-ri rồi.

Sắc trời dần tối, Bạch Nhiên co rúc ở trong căn nhà gỗ nhỏ không nóc của mình, thân cây hơi sần sùi, khi ngã người xuống có chút khó chịu, nhưng cũng may bốn phía đều được bao lại, gió không thể thổi vào, coi như cũng không tệ.

Bạch Nhiên mơ mơ màng màng ngủ, rất nhanh, trời bắt đầu mưa lâm râm, ban đầu Bạch Nhiên vẫn có thể ngủ, nhưng sau đó trời mưa càng ngày càng lớn, trên người bị mưa đập vào rất đau, Bạch Nhiên cảm thấy không có ai xui xẻo như mình, vì sao cậu không nói Hắc Suất làm nóc nhà trước chứ?

Bạch Nhiên cuống quít chạy ra khỏi nhà gỗ, định trốn dưới tán cây to gần đó tránh mưa, nhưng lại sợ bị sét đánh, gấp đến độ chạy vòng vòng, mái tóc ngắn màu bạc đều bị nước mưa làm ướt, quần áo dính trên người, thực khó chịu.

Lúc này, Lyga từ trong hang đi ra, thấy Bạch Nhiên bị ướt mưa, liền đi tới gần, dùng móng vuốt vỗ vỗ cậu, Bạch Nhiên có chút nghi hoặc nhìn Lyga, chẳng lẽ hắn muốn bảo mình đi vào trong hang?

Còn chưa hiểu được Lyga muốn nói gì, Lyga đã vô cùng thô bạo dùng cái đuôi của mình quấn lấy cậu rồi đi vào hang, do đứng dưới mưa một lúc, lông trên người Lyga cũng bị ướt, thả Bạch Nhiên xuống mặt đất, hắn lắc lắc lông trên người mình, nhàn nhã đi sâu vào trong động.

"Cảm ơn ngài, lão đại Lyga." Bạch Nhiên cảm thấy con hồ ly này kỳ thật cũng rất tốt bụng, còn biết thương yêu... Thương yêu đồ ăn vặt của mình o (╯□╰ )o.

Hang hồ rất lớn, lại rất sâu, càng đi sâu vào bên trong càng sáng, Bạch Nhiên kinh ngạc phát hiện, hang hồ như được bóng đèn chiếu sáng vậy, chẳng lẽ công nghệ của thời đại này đã cao như vậy?

Bạch Nhiên đi theo Lyga vào bên trong, có chút tò mò nhìn 'Bóng đèn' trên trần, chúng có màu vàng nhạt, vô cùng xinh đẹp, nhưng lại có thể chuyển động, Bạch Nhiên tò mò, duỗi tay ra, sau đó, 'bóng đèn' liền xê dịch sang bên cạnh, không cho cậu chạm vào.

Nó... nó thật sự rất kỳ quái.

Lyga nói: "Chúng là đom đóm, vả lại chúng rất nhát gan, không nên đυ.ng vào."

Bạch Nhiên quan sát một cách kỹ lưỡng hơn, đúng là có rất nhiều đom đóm tụ trung ở trên đó.

Lúc này, Lyga đi vào chỗ sâu nhất trong hang, rồi ngậm một vật gì trở lại, là một cái thảm, hơi bẩn một chút, Lyga đem thảm ném trên mặt đất, sau đó nằm úp sấp bên cạnh thảm, nhắm mắt lại.

Đi ngủ sao?

Bạch Nhiên không dám chậm chạp, quần áo trên người đều ướt, dù sao đối phương cũng là dã thú, cho nên hai ba phát cởi sạch, trong hang hồ rất sạch sẽ, Bạch Nhiên đem quần áo trải trên mặt đất, cũng không sợ nó bẩn, Bạch Nhiên chỉ không muốn mặc quần áo ướt đi ngủ mà thôi.

Cởi hết quần áo, nằm ở trên tấm thảm lông, tấm thảm khá lớn, Bạch Nhiên cuốn nó lại, vừa vặn đem mình bọc kín, vì thế liền nằm ở một bên, đem bên kia cuốn lại làm chăn.

Có lẽ do hôm nay hoạt động quá nhiều, lại có thảm lông xù êm ái, Bạch Nhiên vừa nằm xuống, mấy phút đồng hồ sau liền ngủ mất, Bạch Nhiên ngủ được một lát, cảm thấy hơi lạnh, lại cảm giác được bên cạnh có vật thể vô cùng ấm áp, liền dùng thảm lông bao lấy mình, lăn qua bên cạnh.

Cảm giác mềm mại, rất ấm áp, Bạch Nhiên ngay cả đang ngủ cũng mỉm cười thỏa mãn, ừm, rất thoải mái, lại ấm áp, vì thế nhích lại đến gần thêm một chút.

Bạch Nhiên căn bản không biết là mình chui vào trong lòng Lyga mà ngủ, còn vô cùng không khách khí dùng hai tay nắm lấy lông của Lyga mà kéo kéo, Lyga mở mắt ra, dùng móng vuốt thịt của mình đẩy đẩy Bạch Nhiên, Bạch Nhiên hừ hừ hai tiếng, càng ôm chặt lấy hắn.

Kế tiếp, chuyện làm người ta kinh ngạc xuất hiện, Lyga dùng tốc độ mắt thường có thể quan sát từ từ thu nhỏ lại, sau đó dần dần biến thành hình người, tuy nói là hình người, nhưng cũng không giống lắm, bởi vì trên đầu hắn vẫn còn một đôi tai hồ ly màu đỏ, mềm mại cúp lại trên đầu thoạt nhìn vô cùng đáng yêu, chín cái đuôi phía sau cũng không có biến mất, nhưng so với hình thú thì nhỏ hơn rất nhiều lần.

Lyga ở hình người có một mái tóc ngắn màu đỏ rực, làn da trắng nõn, so với Bạch Nhiên cũng không kém bao nhiêu, tuy trắng nõn, nhưng thoạt nhìn tuyệt không có chút yếu đuối nào, ngược lại còn rất cường tráng, cơ bắp nên có đều có, đặc biệt còn có cả cơ bụng sáu múi, hơn nữa, trên lưng hắn còn có một hình xăm quỷ dị màu đỏ tươi, vô cùng xinh đẹp.

Lyga có một đôi mắt phượng xinh đẹp mê hoặc lòng người, nhưng không hề có chút nữ khí , ngược lại càng làm cho người ta cảm thấy đó là một loại mỹ cảm vô cùng đẹp, là sự kết hợp giữa kiêu ngạo và lãnh khốc, hắn nhíu nhíu mày, nhìn Bạch Nhiên đem mặt chôn vào trong l*иg ngực mình, khóe miệng hơi cong, trên mặt thậm chí còn có vệt đỏ ửng đáng ngờ.

Thật là, đầu tiên là chủ động yêu cầu hắn hái thất âm quả cho ăn, hiện tại lại cởi hết quần áo chui vào trong l*иg ngực của hắn, rõ ràng bộ dạng khó coi muốn chết, toàn thân không có bao nhiêu lông, hơn nữa thực yếu ớt, không thể ăn thịt, chỉ ăn được thực phẩm chín, bộ dạng rất khó nuôi.

Lyga chợt nhớ tới lời đại ca từng nói, đại ca nói hắn mau tìm một con hồ ly để sinh mấy nhóc hồ ly cho mình đi, nhưng con vượn không lông này thật sự quá phóng túng rồi, khiến cho hắn cảm thấy ngượng ngùng vô cùng nha.

Lyga dời tầm mắt lên, nhìn nhìn hai má Bạch Nhiên đang ngủ say, vươn một ngón tay ra, chọc chọc vào hai má trắng mịn phấn nộn của cậu, xúc cảm không tồi, hơn nữa trên người tên này còn có một mùi hương rất dễ ngửi, là mùi hương ngọt ngào đặc trưng khi ăn thất âm quả.

Hô hấp ấm áp của Bạch Nhiên phun trên người Lyga, có chút ngứa ngứa, Lyga lấy tay sờ sờ cằm nghĩ, hay là, cứ để hắn sinh cho mình vài nhóc hồ ly vậy?

Lyga lại lắc đầu, không được, hắn không có lông, thời điểm tụ hội gia đình mà dẫn hắn theo sẽ bị chê cười.

Nhưng mà...

Mình cũng đã hái thất âm quả cho hắn, nếu không cần hắn, hắn sẽ thương tâm nha?

Lúc này, Bạch Nhiên lại dụi dùi vào người hắn, mặt Lyga lập tức đỏ ửng, thân thể cũng cứng ngắt, thật sự là rất biết câu dẫn người khác, hỡ một chút là cọ cọ.

Lyga ôm lấy Bạch Nhiên, cảm giác phần dưới bụng trướng đau, Lyga liền nhăn mày, hiện tại cũng không phải là mùa xuân, vì sao thân thể lại xảy ra tình huống kỳ quái như vậy.

Tay Bạch Nhiên xê dịch một chút, không cẩn thận đυ.ng phải mệnh căn đang ngẩng thật cao của Lyga, Lyga run lên, Bạch Nhiên dường cũng cảm thấy mình đã sờ trúng cái gì đó không quá tốt, thu tay lại, tiếp tục ôm Lyga.

Đầu Lyga đổ đầy mồ hôi, ôm chặt lấy Bạch Nhiên, đem cậu đặt dưới thân của mình, sau đó cọ sát lên bụng cậu, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm môi Bạch Nhiên, Lyga sáp lại, liếʍ liếʍ môi Bạch Nhiên, sau đó đem môi mình dán lên, thô bạo bắt đầu mυ"ŧ lấy, bàn tay to vuốt ve làn da bóng loáng của Bạch Nhiên.

Liền như vậy, vừa hôn vừa cọ, qua một hồi lâu, Lyga rốt cục cũng phóng thích, làm ướt cả bụng Bạch Nhiên, mặt Lyga hồng hồng, nhưng biểu tình lại vô cùng thỏa mãn, sau đó một giây sau, mắt phượng xinh đẹp đột nhiên trừng lớn, biểu tình thật rối rắm.

Cài này... cái này có thể mang thai hay không nhỉ?

Tiểu kịch trường:

Lyga chột dạ chọc chọc vào người Bạch Nhiên: "Có thể mang thai không nhỉ..."

Bạch Nhiên mở một con mắt ra: "Ngoan, sẽ không, ta là nam."

Lyga nheo mắt lại, dùng một vuốt đem Bạch Nhiên ấn xuống, biến sang hình thú nhân: "Hiện tại sẽ cho ngươi có."

Bạch Nhiên khóc không ra nước mắt: "Ngài rốt cuộc là muốn ta có, hay là ép ta có..."