Chương 36: Nguyên nhân Arrouk rời đi

Sự thật chứng minh, gọi Slocker tới rất là hữu ích, tỷ như, hắn biết Mộc Tâm và Mộc Hằng là ai, và một ít chuyện lộn xộn khác, những chuyện mà cậu cũng không muốn biết lắm.

Mộc Tâm và Mộc Hằng là hai anh em, bọn họ là do Thánh Thụ không rễ biến thành, có thể xem bọn họ là Thụ Tinh cũng được, bọn họ rất cường đại, cho nên không để ai vào mắt, theo truyền thuyết, Thánh Thụ là do nữ thần Sith gieo trồng, mỗi ngày đều hấp thụ thánh quang, và dùng thánh thủy để tưới, cho nên nó đứng sừng sững trong hoàng cung của đại lục Sith đã nhiều năm, phù hộ mỗi một vị hoàng đế của Sith, thẳng đến lúc hoàng đế đó qua đời, nó lại tiếp tục bảo hộ người kế thừa tiếp theo, vĩnh viễn bảo vệ bọn họ.

Đã là cây, thì phải có rễ, rễ giống như trái tim của nó vậy, nhưng Thánh Thụ lại yêu phải một phi tử của hoàng đế Sith, vì thế gϊếŧ hoàng đế, vứt bỏ sứ mệnh của mình, cùng phi tử kia bỏ trốn, nữ thần Sith vì thế trừng phạt Thánh Thụ, chặt bỏ rễ của Thánh Thụ vò thành bột, đưa cho hoàng đế Sith kế nhiệm ăn, mà phi tử kia, cũng biến mất, từ đó về sau, Thánh Thụ liền không còn rễ, trở thành con rối chỉ biết chấp hành nhiệm vụ.

Thánh Thụ bị phân ra làm hai, lá cây là Mộc Tâm, thân cây là Mộc Hằng, hơn nữa bọn họ còn chịu lời nguyền phải trở thành người hầu suốt đời cho các vị hoàng đế của đại lục Sith này.

Mà hoàng đế tiền nhiệm, cũng chính là cha của khối thân thể này, muốn đem ngôi vị hoàng đế truyền lại cho Bạch Nhiên, Mộc Tâm và Mộc Hằng phải bảo đảm việc này được tiến hành, nói cách khác, chỉ cần Bạch Nhiên không đáp ứng, Mộc Tâm và Mộc Hằng liền gϊếŧ sạch những người chung quanh Bạch Nhiên mặc kệ phải trả giá như thế nào, chỉ cần là sinh vật có trái tim đều sẽ có cảm tình, nhưng bọn họ lại không có, cho nên vừa vặn có thể dùng điểm này để uy hϊếp Bạch Nhiên.

Nghe xong, lỗ tai Bạch Nhiên liền rũ xuống, còn tưởng rằng đời này có thể sống an nhàn tại Khu Rừng Ma Thú, không ngờ rằng, mình lại bị cuốn vào mấy chuyện như thế này.

Con ngươi màu vàng của Lyga chăm chú nhìn Bạch Nhiên, nói: "Bọn hắn không có trái tim, anh không khống chế được bọn hắn, nhưng, vợ à, em yên tâm, anh sẽ không để em quay về đó, anh biết em không thích chỗ đó."

Bạch Nhiên thở dài: "Vậy phải làm sao bây giờ, em không thể làm liên lụy đến mọi người được, bọn họ lại canh giữ ở bên ngoài."

Lyga híp mắt lại, đáy mắt đầy sát ý: "Anh không đánh lại bọn hắn, chẳng lẽ cả nhà hồ ly chúng ta không thể đánh lại bọn hắn sao?"

Bạch Lan giũ lông trên người, nói: "Chuyện này, có phải Tiểu Bạch kế thừa ngôi vị hoàng đế, trở thành hoàng đế rồi thì hai Thụ Tinh kia liền nghe lời Tiểu Bạch phải không? Đến thời điểm Tiểu Bạch là hoàng đế, chỉ cần tìm ra người kế thừa tiếp theo, sau đó truyền ngôi lại cho người nọ không phải là được sao?"

Slocker chớp chớp mắt, vô cùng không khách khí tán thành với Bạch Lan: "Ý kiến này cũng không tệ lắm."

Bạch Nhiên sửng sốt, giống như trong bóng tối vô tận bỗng nhiên xuất hiện một tia sáng, đúng rồi, sao mình lại không nghĩ ra điều này sớm nhỉ?

Lyga gật đầu, ý này là một biện pháp hay, không phải hai Thụ Tinh kia không có trái tim, là con rối chỉ biết chấp hành nhiệm vụ sao? Cho nên cứ làm như vậy cũng không có gì trở ngại.

Slocker và Bạch Lan trú ở bên cạnh, hiện tại mama mỹ nhân còn đang bận rộn chuyện của Arrouk, cũng không có quản nhiều đến hai ma thú mới xuất hiện này.

Arrouk vẫn hôn mê, ma pháp chữa trị của Eve vô cùng tốt, miệng vết thương trên người Arrouk cơ bản đã kết vảy, may mà bảo vệ được tính mạng, còn Mộc Tâm và Mộc Hằng thì vẫn thủ ở ngoài cửa, dường như hạ quyết tâm đợi Bạch Nhiên đi ra mới thôi.

Rốt cuộc, vào buổi chiều ba ngày sau đó, Arrouk cũng tỉnh lại.

"Cảm thấy thế nào? Có muốn ăn gì không?" Savi lo lắng hỏi.

Arrouk kéo tay y, con ngươi màu hổ phách chăm chú nhìn y, ánh mắt vẫn không chớp cái nào, dùng âm thanh khàn khàn lên tiếng: "Có thể gặp lại em thật là tốt."

Savi cắn môi, kiềm lại nước mắt chuẩn bị rơi xuống, "Em biết... Em đều biết cả..."

Arrouk nhếch môi nở nụ cười: "Tha thứ cho anh chứ?"

Savi cũng không rơi nước mắt nữa, nghiêm mặt nói: "Chờ anh khoẻ lại rồi nói."

Kỳ thật là như thế này, Arrouk là ma thú có huyết khế ước với cha của hoàng tử bé, hoàng đế của đại lục Sith có tuổi thọ tương đối dài, có thể sống hơn một trăm năm mươi tuổi, bọn họ vì đại lục Sith mà tận tâm tận lực, nhưng huyết mạch hoàng tộc lại đơn lẻ, cha của Bạch Nhiên, cũng không biết ông đã dùng biện pháp gì, đã đánh vỡ ma chú kia, sinh được ba đứa con, nhưng nhiều con, liền sinh ra nội loạn, lúc trước vì hoàng tử bé ám sát hoàng đế mà để lại hậu quả, ngay sau đó lại phát sinh nội loạn, hoàng đế bị ám sát chết, ngay cả Arrouk đang ở bên ngoài cũng cảm nhận được hoàng đế đang gặp nguy hiểm, nhưng lúc chạy tới hoàng cung, bệ hạ đã bị đâm chết, còn hắn vì chú ngữ phản phệ mà bị thương không nhẹ.

Nhiều năm qua Arrouk vẫn luôn giúp hoàng đế tìm kiếm một thứ, sự thật là năm đó, hoàng đế bệ hạ không cẩn thận cùng một thị nữ sinh ra một hài tử, cũng chính là đại hoàng tử hiện tại, hoàng đế không muốn để một hài tử có huyết thống thấp kém của thị nữ lên kế thừa ngôi vị hoàng đế, vì thế liền tìm đến Thần Thú trong truyền thuyết để trao đổi với hắn, dùng gan của mình để đổi lấy nhị hoàng tử.

Nhưng mà, sự ra đời của hoàng tử bé thật sự rất kỳ diệu, đó là do phi tử mà ông yêu nhất sinh hạ được, nàng có dáng người mềm mại như mèo, cũng tương đối dễ nuông chiều, nhưng tính cách lại rất đơn thuần, hoàng đế rất thích con trai út, đặc biệt là đứa nhỏ này, đơn thuần lại khả ái, luôn khiến cho người ta thích, hoàng đế có chút đa nghi, luôn cảm giác đứa con nhỏ này không phải thân sinh của mình.

Nhưng đứa con nhỏ này sao lại không phải là con ruột của mình được? Cho dù không phải, ông cũng thật sự rất thích đứa con nhỏ này và phi tử kia của mình, bọn họ rất xinh đẹp, lại đơn thuần như thế.

Phi tử mà mình yêu nhất chết đi, hoàng đế vô cùng thương tâm, cho nên càng yêu thương đứa con nhỏ của mình, cũng có ý truyền ngôi vị hoàng đế truyền này cho đứa con nhỏ này, nhưng cây to đón gió, hoàng đế càng yêu thích đứa con nhỏ của mình bao nhiêu càng khiến cho hai đứa con khác của mình ghen tị, đại hoàng tử coi như còn tốt, ra mặt công khai tranh giành ngôi vị, còn nhị hoàng tử, hắn lại trăm phương ngàn kế kết giao với đứa con nhỏ này, mà không biết đứa con nhỏ này của mình nghe đưa con thứ hai kia nói cái gì, lại chạy đến ám sát mình.

Ông rất hiểu đứa con nhỏ này của mình, nó rất đơn thuần, chỉ cần người khác đối với nó tốt một chút, nó liền đối với người đó lại tốt gấp đôi, khi biết được đứa con nhỏ này của mình có ma thú phù hộ, hoàng đế cũng an lòng không ít.

Lúc hoàng đế còn rất nhỏ đã cùng Arrouk kết hạ huyết khế ước, khi biết được hoàng đế dùng gan của mình đổi lấy con trai liền tức giận, không có gan thì thân thể hoàng đế không còn như trước kia, mặc dù có thể dùng ma pháp giúp hoàng đế biến ra gan ảo để duy trì sinh mệnh, nhưng thân là ma thú tốt, Arrouk liền chạy đi tìm loại hoa thần kỳ trong truyền thuyết kia, loại hoa thể trị bách bệnh.

Hắn đi vùng Cực Bắc, nghe nói loại hoa kia năm mươi năm mới nở một lần, lúc hắn đến đó, hoa kia đã bị hái, vì thế hắn liền ở đó chờ đợi, sau này nhận được tin tức, đứa con nhỏ của hoàng đế được sinh ra, nhưng lại thể nhược nhiều bệnh, thầy thuốc bảo rằng đứa nhỏ đó không thể sống quá mười tám tuổi, hoàng đế đau lòng vì đứa con nhỏ của mình, liền bảo Arrouk đừng chờ loài hoa kia nữa, nhưng Arrouk trung thành tận tâm lại chạy đi tìm dược cho hoàng tử bé.

Vẫn rong ruổi bên ngoài, Arrouk không hế biết Khu Rừng Ma Thú không ai vào không được kia lại bị con trai nhỏ của mình tiến vào, hơn nữa còn đánh bại hết đám ma thú trong đó, rồi trở thành lão đại, và cũng không ai hay biết, hoàng tử bé vừa tròn mười sáu tuổi liền ngoài ý muốn chết đi.

Đương nhiên, chỉ có Bạch Nhiên, Slocker và Lyga biết Bạch Nhiên từng chết đi sống lại mà thôi, có lẽ mẹ của hoàng tử bé cố ý tìm đến Slocker rồi khiến hắn trở thành huyết khế ước thú của mình là vì vậy, Slocker có chín mạng, hắn sẽ tình nguyện bồi hoàng tử bé chết đi sống lại.

Khi Mộc Tâm và Mộc Hằng kể rõ mọi chuyện cho Bạch Nhiên, Bạch Nhiên chỉ biết mở to mắt, cậu không hề hay biết, đầu đuôi câu chuyện lại là như thế, tâm tình nặng nề nhìn hai người kia, thở dài, rồi quay sang nhìn Arrouk.

Tinh thần Arrouk đã tốt hơn rất nhiều, nhưng trên mặt lại có thêm vết thương mới, hình như là bị Savi đánh, nhưng mà cũng phải thôi, bỏ đi nhiều năm như vậy, lại không báo tin về, Savi còn bị tình nhân trước kia của Arrouk kí©h thí©ɧ, không đánh hắn một trận hả giận mới là lạ.

Arrouk nhìn thiếu niên trước mặt, bộ dáng rất giống hoàng đế lúc trước, thực thanh tú, đôi con ngươi khác màu xinh đẹp kia hẳn là giống mẹ, mà trên đầu lại mọc thêm đôi tai mèo...

Arrouk liền hiểu rõ, đứa nhỏ này là bán Thú Nhân, thú tính vẫn luôn bị đè nén, cho nên sẽ tạo thành thương tổn đối với thân thể, đương nhiên, nếu là ma thú yếu nhược thì không sao, nhưng nếu là ma thú cấp cao, lại cùng nhân loại sinh hạ đứa nhỏ liền tương đối nguy hiểm, nghe nói mẹ của hoàng tử bé đã sớm qua đời, nói cách khác, thú tính của hoàng tử bé khẳng định đã sớm bị khai phát ra rồi.

"Em ấy là con dâu của cha." Lyga có chút bất mãn vì tầm mắt của Arrouk, 'Xì' một tiếng, nói.

Ý tứ rất rõ ràng, em ấy là con dâu của cha, cho nên, cha vốn là một hồ ly hoa tâm lại không có tiết tháo, không cần nhìn trộm khao khát em ấy, nếu không con sẽ dùng móng vuốt chụp chết cha.

Bạch nhiên có chút dè dặt hô: "Cha?"

Arrouk không hề nghĩ đến con trai mình sẽ cùng con trai của hoàng đế kết duyên, nhất thời cũng vui vẻ, cười đến nổi không còn giống hồ ly nữa, Savi ở bên cạnh nhíu nhíu mi, hung hăng nhéo Arrouk một cái.

"Ui da, đau... Đau quá..." Arrouk vô cùng khoa trương nói.

Savi cũng có chút đau lòng, không nhéo hắn nữa.

Arrouk không đứng đắn vỗ vỗ mông Savi: "Chờ anh khỏe lại, chúng ta lại sinh thêm mấy nhóc hồ ly nữa đi."

Cảm giác đau lòng kia liền biến mất, Savi lại nhéo hắn tiếp.

Hai hồ ly này căn bản không có cảm thấy mình đã làm cha làm mẹ, cứ liếc mắt đưa tình khiến cho Lyga và Bạch Nhiên đều nhìn không được nữa, Bạch Nhiên rúc vào lòng Lyga, tính toán đứng ngủ một lúc.

"Con trai..." Arrouk bỗng nhiên trở nên đứng đắn, hắn nhìn Bạch Nhiên, con người màu hổ phách vô cùng nghiêm túc: "Tuy cha không muốn người nhà của mình cuốn vào thị phi trong chốn hoàng cung, nhưng di chúc của cha con, con phải nghe theo, ngôi vị hoàng đế này, con nhất định phải kế thừa."

Lyga thay Bạch Nhiên đáp: "Điểm này vợ của con đã nghĩ kĩ rồi, em ấy sẽ kế thừa ngôi vị hoàng đế, sau đó mau chóng tìm ra người kế thừa tiếp theo là được."

Arrouk sửng sốt, hiển nhiên cũng chưa từng nghĩ đến điểm này, nhưng sau đó, hai hàng lông mày anh tuấn của hắn lại chau lại.

"Nhưng nhị hoàng tử đã chết..."

Bạch nhiên nhìn Arrouk, nói: "Không phải còn đại hoàng tử sao?" Cậu nhớ đến, lúc ở đế đô cậu cũng từng gặp qua đại hoàng tử, tuy rằng chỉ liếc mắt nhìn một cái, nhưng cảm giác của Bạch Nhiên với hắn cũng không tệ lắm.

Arrouk nhíu mày: "Mẹ của hắn là thị nữ, còn mẹ của con lại là công chúa tôn quý."

Bạch nhiên chớp mắt, nói: "Chẳng lẽ cha muốn để nhóc hồ ly trong bụng con tiếp tục kế thừa ngôi vị hoàng đế sao?"

Bạch Nhiên là cố ý nói như vậy, ma thú đều thích tự do, không thích bị trói buộc, tuy nhóc hồ ly trong bụng sau khi sinh liền hảo hảo giáo dục cũng có thể phục tùng, nhưng những ma thú làm cha làm mẹ tuyệt đối không cho phép nhóc ma thú của mình bị trói buộc.

Arrouk suy nghĩ trong chốc lát, rồi nói: "Kỳ thật đại hoàng tử cũng không tồi, tuy rằng tính tình xấu xa, nhưng danh tiếng ở trong triều cũng không tệ, hơn nữa, không phải hắn vẫn muốn làm hoàng đế sao? Ta sẽ thành toàn cho hắn."

Bạch Nhiên cong khóe miệng, kỳ thật, tâm tư của ma thú vẫn còn rất dễ đoán nha...

Nếu quyết định muốn trở về kế thừa ngôi vị hoàng đế, Bạch Nhiên cũng đi trấn an một chút hai người đang đứng đợi ngoài cửa mới được, lỡ như bọn họ đợi lâu quá liền không kiên nhẫn nữa, khởi sát ý thì làm sao?

Hai người không hổ là Thụ Tinh, một trái một phải đứng thẳng tắp ở ngoài cửa lớn, không hề nhúc nhích, Bạch Nhiên đi đến trước mặt bọn họ, hai người liền quỳ một gối xuống hành lễ: "Điện hạ."

Bạch Nhiên hít sâu một ngụm, nhíu mi, khuôn mặt thanh tú buộc chặt: "Hiện tại ta là hoàng đế của Sith."

Mộc Tâm và Mộc Hằng đều cong lên khóe miệng: "Bệ hạ."

Bạch Nhiên nắm chặt tay Lyga: "Các ngươi trở về trước chủ trì đại cục, chờ ta xử lý xong mọi chuyện bên này ta liền trở về."

Hai người liếc nhau, đồng thanh nói: "Tuân mệnh, thưa bệ hạ."