Chương 22: Nhị hoàng tử

Nói là hoàng cung, nhưng kỳ thật cũng chỉ là một toà cung điện thật lớn, vô cùng nguy nga lộng lẫy, sau khi biến thành mèo, Bạch Nhiên cảm thấy tất cả mọi thứ trước mắt đều trở nên vô cùng to lớn, quãng đường bình thường cậu chỉ cần tốn một bước chân để đi, hiện tại phải đi ba bước mới tới, hơn nữa còn phải dùng cả bốn chân để di chuyển, mệt chết đi được.

Âm thanh phát ra là tiếng 'meo meo' của mèo con, nhưng Bạch Nhiên biết rõ, đó là mình đang nói thú ngữ, dĩ nhiên, người ngoài nhìn vào sẽ cảm thấy rất bình thường, nói thật, so với hình thức nguỵ trang có phần kém cõi của mình, biến thành mèo mới là phương pháp hữu hiệu nhất.

"Điện hạ, ngài có muốn gặp Nhị hoàng tử không?" Slocker lo lắng hỏi.

Bạch Nhiên lắc lắc đầu, nói: "Có lẽ chúng ta nên đi xem Lize đã được cứu ra hay chưa trước đi, ngươi có biết Lize ở đâu không?" Nói thật, Bạch Nhiên đối với Nhị hoàng tử kia không có chút hứng thú nào, cậu không biết hắn, cũng không có tình cảm thân thiết nào với hắn, hiện tại cậu chỉ là thuận đường đến đây nói lời chào tạm biệt với hắn, kỳ thật cũng chính là thay chủ nhân thân thể này, vị tiểu vương tử chân chính hoàn thành tâm nguyện cuối cùng trước khi mất mà thôi.

Thấy Slocker đơn thuần như thế, Bạch Nhiên cảm giác mình dường như đã trở thành người xấu, động vật đều đơn thuần như thế sao? Cả Lyga nữa, cũng đơn thuần vô cùng, dường như mình nói cái gì cũng đều tin.

Bạch Nhiên sợ Slocker khó chịu, định nghiêng đầu qua an ủi hắn, nhưng Slocker đã lắc đầu nói: "Điện hạ nói thế nào thì cứ làm như thế đó, hiện tại Kỳ Lân kia thân thuộc với ngài hơn, đồng dạng là ma thú, lại có ràng buộc bằng máu với ngài, cho nên ta tuyệt đối không có thắc mắc gì." Không biết có phải do thân thể nhỏ đi hay không, Slocker liền trở nên có chút trẻ con, thời điểm nói những lời này, giọng nói kia còn mang theo một tia bất mãn nho nhỏ.

Bạch Nhiên cảm thấy Slocker như vậy quả thật rất đáng yêu, không khỏi chạy tới gần, dùng móng vuốt vỗ nhẹ vào người Slocker một cái, hỏi: "Ma thú cấp cao sau khi biến thành nhỏ đều trở nên ngây thơ như thế sao?" Bạch Nhiên nhớ tới nhóc hồ ly do Lyga biến thành trước kia có rất nhiều biểu hiện ngây thơ.

Slocker ngẩn ra, hơi xấu hổ cúi đầu xuống, yên lặng bước đi mà không nhìn đường phía trước.

Bạch Nhiên nhịn cười, nói: "Ai nha, không phải ta là kẻ bị mất trí nhớ sao, hơn nữa chờ bọn ta quay về Khu Rừng Ma Thú, ngươi cũng có thể đi theo, nhưng mà Lyga không cho thú khác tới quá gần hang hồ, cho nên nếu ngươi đi, ta sẽ tìm chỗ khác với một chủ nhà thân thiện cho ngươi."

Lỗ tai Slocker giật giật, cảm thấy vô cùng bi thương đối với việc Bạch Nhiên có thể bỏ rơi hắn như vậy: "Ngài rất thích con hồ ly kia?"

Bạch Nhiên phì cười: "Con hồ ly kia chính là chồng của ta."

Slocker hừ một tiếng, một mình đi ở phía trước.

Slocker đối với hoàng cung rất quen thuộc, lúc hoàng tử còn chưa ra đời, hắn thường xuyên lẻn vào trong hoàng cung đi dạo, trộm cá ăn, sau này, khi hoàng tử được sinh ra, hắn liền bị bắt trở thành khế ước thú của hoàng tử, rồi sau đó, liền thích đứa bé này.

Đương nhiên, việc Slocker thích hoàng tử là một chuyện vô cùng vô cùng thuần khiết, sủng vật luôn sống nương tựa vào chủ nhân của mình, mặc kệ chủ nhân của mình có ngốc nghếch, hay ngu dốt như thế nào đi nữa, đó vẫn là chủ nhân của hắn, là con người gắn bó thân thiết với hắn nhất trên cõi đời này.

Thủ vệ hoàng cung cũng không nhiều lắm, thỉnh thoảng cũng đi tuần tra qua lại, nhưng hai người vẫn nghênh ngang đi tới trước mặt bọn họ, lúc đầu Bạch Nhiên còn có chút lo lắng, nhưng Slocker vẫn giữ bộ dáng không thèm để ý, cho nên cậu cũng bắt đầu trở nên gan hơn, đi theo sau hắn, cũng có chút bất ngờ, khi bọn thị vệ chẳng những không đuổi hai người đi, ngược lại còn có một vài binh lính dừng lại sờ sờ đầu của Bạch Nhiên nữa, sờ đủ mới chịu rời đi.

Đi tới chỗ giam giữ Lize, Bạch Nhiên còn tưởng rằng sẽ có đủ loại đồ vật như là dụng cụ tra tấn, hay l*иg sắt gì đó, trong lòng vẫn cảm thấy đáng thương cho Lize khi bị hành hạ đến không còn hình thú...

Nhưng sự thật là không có cái l*иg sắt nào cả, mà nó chỉ là một khoảnh sân nhỏ, mặt cỏ được chăm sóc không tồi, cần hoa có hoa, cần cỏ có cỏ, thoạt nhìn giống như một khu vườn nho nhỏ hơn, không biết Lize có ở bên trong không nữa? Không biết có phải do biến thành hình thú hay không, Bạch Nhiên thử đưa mũi ngửi ngửi, vậy mà liền ngửi được mùi của Lize, ngoài ra còn có một mùi vị rất đỗi quen thuộc, đó chính là của Lyga.

"Lyga và Bạch Lan đã từng tới nơi này, khẳng định Lize đã được cứu đi rồi." Slocker nói.

Bạch Nhiên có chút lo sợ nói: "Vậy chúng ta nhanh đi về thôi, Lyga tức giận lên sẽ rất khủng bố đó." Bạch Nhiên nhớ tới việc khi còn ở trong rừng, Lyga chỉ dùng một đuôi thôi mà đã quất Hắc Suất bay ra xa, cả thân thể liền run lên.

Slocker nâng vuốt mèo của mình lên vỗ vỗ con mèo nhỏ hơn bên cạnh, an ủi: "Không cần sợ, ta có thể đánh thắng hắn."

Bạch Nhiên vẫn có chút hoảng hốt, vội vàng quay người đi trở về: "Chúng ta trở về thôi, ngươi có biện pháp nào hay không, tốt nhất là có thể trở lại trước khi bọn Lyga quay về."

Slocker ngăn Bạch Nhiên lại: "Không gặp Nhị hoàng tử sao?"

Bạch Nhiên nhìn Slocker một cái, ánh mắt của hắn rõ ràng như đang nói 'Ngươi không đi gặp hắn, ngươi liền có lỗi', Bạch Nhiên thầm nghĩ, dù sao bây giờ cũng về không kịp, hay là cứ đi gặp Nhị hoàng tử kia một chút thử xem sao?

Slocker hơi cúi đầu nói: "Nhị hoàng tử là vì ngài mà đang bị giam lỏng ở trong cung của mình, bản thân ta thì sao cũng được, ngài muốn làm cái gì đều được, chính là lúc nãy khi đi tìm phòng trọ, thấy được Đại hoàng tử đã đi câu lạc bộ của mình tiêu dao khoái hoạt, phỏng chừng đến hừng đông mới quay trở về, nếu sau này ngài có muốn gặp Nhị hoàng tử cũng khó, chúng ta nhất định sẽ không tránh được việc đυ.ng độ với binh lính tuần tra, những kẻ mai phục xung quanh, còn có cả bệ hạ, và vị Đại hoàng tử rất khó đối phó kia..."

"Biết rồi, biết rồi, ta đi là được chứ gì." Slocker càng nói, Bạch Nhiên lại càng thấy như mình có lỗi với Nhị hoàng tử kia.

Phòng của Nhị hoàng tử ở tầng thứ hai, phía bên phải cung điện, Slocker không dám mang theo Bạch Nhiên hiên ngang xông vào đó, mà lựa chọn đi theo bên hông cửa sổ, Bạch Nhiên vừa đi vừa lắc lắc mông mèo của mình, thoạt nhìn đặc biệt đỏm dáng.

Hai mèo ghé vào khung cửa sổ, phòng của Nhị hoàng tử vẫn còn sáng đèn, từ vị trí này rất dễ dàng quan sát toàn bộ gian phòng, Nhị hoàng tử hình như vừa tắm xong, trên người vẫn còn mặc áo tắm, mái tóc màu tím nhạt dài tới tận eo, thoạt nhìn rất gầy, hắn đang cầm một quyển sách trong tay, nghiêng đầu đọc nó rất chăm chú.

"Chúng ta cứ như vậy xông vào sao?" Bạch Nhiên nhỏ giọng hỏi.

Nói thật, chỉ nhìn thấy bóng lưng của Nhị hoàng tử này thôi, Bạch Nhiên đã có một cảm giác vừa quen thuộc, vừa sợ hãi rồi, rõ ràng chưa từng nhìn thấy hắn bao giờ, nhưng từ trong đáy lòng cậu liền có chút không muốn gặp mặt người này, nhưng, đến cũng đã đến rồi, vẫn là vào gặp mặt thôi.

Slocker lắc lắc đầu, nói: "Cứ thế xông vào là không được, bên ngoài còn có thị vệ canh giữ, Nhị hoàng tử rất yêu thích những động vật nhỏ, hay là ngài thử kêu hai tiếng xem sao, nếu Nhị hoàng tử đem chúng ta vào, mọi chuyện đều trở nên đơn giản."

Bạch Nhiên chớp chớp hai mắt, đây là muốn cậu bán manh sao?

Nhớ đến nhóc hồ ly trong Khu Rừng Ma Thú kia, cậu cũng biết đại khái mình nên làm thế nào để bán manh cho hiệu quả rồi, Bạch Nhiên dùng móng vuốt cào cào cửa sổ bằng thủy tinh, quả nhiên, liền hấp dẫn được lực chú ý của Nhị hoàng tử, hiển nhiên là, cũng làm bọn thị vệ chú ý đến.

Bọn thị vệ gõ cửa, tiến vào trong phòng, Bạch Nhiên kinh ngạc mở to mắt, hai thị vệ kia chính là tộc Người Khổng Lồ, nhưng không có cao như những người thuộc tộc Người Khổng Lồ khác, mà chỉ có cơ bắp rắn chắc trên người, khuôn mặt dữ tợn tiến vào trong phòng.

"Nhị hoàng tử, có chuyện gì sao?" Một người hỏi.

Iza chỉ chỉ ngoài cửa sổ, rồi nói: "Bên ngoài có hai chú mèo nhỏ, trông thật đáng thương, đem chúng vào đây cho ta chơi đùa một chút đi."

Hai người lộ vẻ mặt khó xử, liếc nhìn nhau, sau đó vẫn đi tới trước cửa sổ, mở cửa sổ ra, dùng hai tay xách Bạch Nhiên và Slocker vào.

"Meo meo ~~~" Bạch Nhiên bung móng vuốt, chết tiệt, biết đau không hả, rất đau đó...

Tên thị vệ hiển nhiên không hiểu Bạch Nhiên đang nói gì, nhưng sắc mặt đã hòa hoãn hơn một ít, đem Bạch Nhiên và Slocker ôm vào trong ngực, dùng ngón tay tráng kiện của mình sờ sờ đầu Bạch Nhiên, dường như rất thích cậu.

"Meo meo ~~~ meo meo ~~~~~" Tên khốn, ngón tay của ngươi thô như vậy, sức lực lại lớn, vuốt ve mà như chà đạp ta vậy, đau chết đi được, meo meo...

Tên thị vệ nheo mắt lại, dùng tay chọc chọc cái bụng nhỏ tròn vo và mềm mại của Bạch Nhiên, lúc này mới chịu thả cậu xuống đất: "Nhị hoàng tử, là hai con mèo hoang."

Slocker tỏ ra vô cùng cao quý mà hất cằm nhìn Iza, rồi ngồi xuống thảm, dường như liền biến thành pho tượng, Bạch Nhiên biết Slocker không am hiểu khoản này cho lắm, cho nên liền liều mạng cọ vào chân Iza, dùng đệm thịt mềm mại cọ cọ hắn, thỉnh thoảng lại phát ra vài tiếng 'meo meo' làm nũng.

Đầu Bạch Nhiên rất nhỏ, cả người đều trắng như tuyết, nhìn thế nào cũng làm người ta yêu thích, cho nên Iza liền ôm cậu lên, sờ sờ đầu của cậu nói: "Thật đáng yêu."

"Meo meo ~~~"Mau kêu bọn thị vệ ra ngoài nhanh lên, ta có lời muốn nói với ngươi.

Dường như Bạch Nhiên bán manh có chút quá lố, hai tên to con kia đều bị cậu làm manh muốn chết, tuy hai người thoạt nhìn hơi đáng sợ, nhưng biểu tình trên mặt rất nhu hòa, giống như đang nói 'Nhị hoàng tử, ta cũng muốn sờ sờ mèo con nữa'.

"Các ngươi đi ra ngoài hết đi." Iza trêu Bạch Nhiên trong chốc lát, dường như không thấy thú vị nữa, xoa xoa mi tâm nói.

Hai tên to con lưu luyến nhìn Bạch Nhiên một cái, sau đó mới chịu rời đi.

"Slocker, nhanh lên, ta muốn biến thành người." Bạch Nhiên nói.

Slocker gật gật đầu nói: "Được."

Slocker vừa định đọc chú ngữ, bên kia, lại có cái gì đó đang cào cào cửa sổ, hai tên to con lại đi vào phòng, Iza nhìn về phía cửa sổ, lập tức nổi lên hứng thú: "Là Cửu Vĩ Hồ, thật sự là hiếm thấy nha."

Bạch Nhiên và Slocker đồng thời nghiêng đầu nhìn qua, trong lúc đó, bên ngoài cửa sổ, một nhóc Cửu Vĩ Hồ vẫn không ngừng cào cửa sổ, biểu tình trông rất dữ tợn, đáng tiếc chỉ có thể nghe thấy tiếng móng vuốt cào thủy tinh, cũng không biết hắn đang nói cái gì.

"Bắt nó vào cho ta, nuôi lớn rồi làm áo lông hồ cũng không tồi." Khóe mắt Iza khẽ cong, con ngươi màu tím nhạt có chút hứng thú nhìn con hồ ly ngoài cửa sổ.

Hai tên to con liếc nhau, lại một lần nữa tha nhóc hồ ly kia vào phòng, rồi sau đó ngoan ngoãn rời đi.

"Lyga, em sai rồi." Bạch Nhiên hoảng sợ, tới gần kêu 'meo meo' cầu tình, còn dùng đầu cọ cọ vào cổ của nhóc hồ ly mới tới.

Nhóc hồ ly kia vô cùng không vui hừ một tiếng: "Em không phải vợ tốt, không chịu nghe lời chồng gì cả."

Bạch Nhiên dùng móng vuốt che mắt: "Anh là chồng tốt, cho nên tha thứ cho em lần này đi mà."

Lyga còn muốn nói gì đó, nhưng đã bị Iza xách lên lắc lắc hai cái, làm rớt mấy cọng lông hồ ly xuống đất, chỉ nghe hắn lẩm bẩm: "Nghe nói Cửu Vĩ Hồ là thể biến dị của Hồ Ly, là một sinh vật vô cùng tàn ác, máu của nó có thể khống chế tư tưởng của người khác..."

Lyga sửng sốt, lông trên người xù lên, nhe răng trợn mắt nói: "Con mẹ nó, miệng lưỡi ngươi nên sạch sẽ một tí, coi chừng ông đây cắn chết ngươi."

Iza dường như rất không hài lòng với biểu hiện của Lyga, lông mày nhăn lại, tùy tiện vung tay ra, ném Lyga ra giữa không trung, Lyga nheo mắt lại, liền ở trên không trung, biến cơ thể về kích thước bình thường, một Cửu Vĩ Hồ to lớn cùng với bộ lông đỏ rực liền xuất hiện, con ngươi màu vàng hung tợn nhìn chằm chằm Iza.

Slocker liền ngây người, Đây... Đây chính là Nhị hoàng tử đôn hậu kia sao? Nhưng hắn nhớ rất rõ là Nhị hoàng tử rất thương yêu những động vật nhỏ nha.

Khóe miệng Iza cong lên thành nụ cười tà: "A, thì ra là ma thú, như vậy thì càng quý hiếm rồi, nếu có thể thu phục được ngươi, ta nghĩ... Ngôi vị hoàng đế kia sẽ rất nhanh lọt vào tay của ta."