Chương 20: Ma pháp trận dịch chuyển

Bạch Lan ở trong trấn nhỏ tra xét hai ngày, nhưng vẫn không có chút tin tức gì về Lize, sau đó mới từ trên báo biết được tin Lize đã bị bắt giam vào hoàng cung.

Bạch Nhiên không biết nhiều chữ, ôm tờ báo nhìn một hồi lâu, cậu đại khái có thể hiểu được một chút, là do Lize tập kích đoàn thị vệ của nhà vua mà bị bắt, nhưng sau khi Slocker nhận lấy tờ báo nhìn trong chốc lát, bình tĩnh nói: "Trên đó nói con Kỳ Lân kia gϊếŧ chết hoàng tử, sau đó tập kích thị vệ, cho nên mới bị bắt."

Bạch Nhiên mở to mắt, cùng Lyga liếc nhìn nhau, Bạch Lan nói: "Ta đã hỏi thăm người dân trong trấn, nghe nói là nhóm lính đánh thuê và hoàng tử tiến vào rừng, sau đó có người còn sống chạy thoát ra bên ngoài, nhưng người nọ nói rằng, hoàng tử đã chết, thi thể cũng bị Ma Hùng đem đi, hắn rất sợ hãi, cho nên tránh ở trong bụi cỏ giả chết, bởi vì gấu sẽ không ăn thịt người chết, sau đó hắn may mắn thoát khỏi khu rừng, đoàn thị vệ cũng đi vào trong đó rất nhiều người, nhưng cũng không có mấy người sống sót đi ra ngoài, sau đó tên lính đánh thuê còn sống kia cùng bọn thị vệ mới để lộ ra tin tức này."

Slocker nói: "Ý của ngươi là, bọn họ không tìm thấy xác hoàng tử, cho nên đẩy trách nhiệm cho con Kỳ Lân kia, Kỳ Lân cũng là ma thú, dù sao hoàng tử là bị ma thú ăn thịt, bọn họ cũng không có bản lĩnh đi bắt Ma Hùng, chỉ có thể bắt Kỳ Lân thế chỗ cho đủ số sao?"

Bạch Lan gật gật đầu.

Lyga chau mày, nói: "Lúc nào thì phát hiện ra việc Lize mất tích?"

Bạch Lan nói: "Ta nhớ mẹ của Lize từng nói với ta, hình như là vào ngày các ngươi rời đi, nó nói có đồ muốn tặng cho Tiểu Bạch, mẹ của Lize nghĩ, dù sao Khu Rừng Ma Thú này cũng rất an toàn, lại có ngươi ở đó, khẳng định Lize sẽ không có vấn đề gì, cho nên để cho nó đi, nhưng nó đã ba ngày rồi còn chưa có trở về, mẹ của Lize lúc này mới sốt ruột đi tìm."

Bạch Nhiên áy náy trong lòng: "Lize muốn đưa gì đó cho ta sao? Đều là tại ta hết."

Bạch Lan thở dài, an ủi: "Quên đi, việc đã đến nước này, chúng ta cũng chỉ có thể cứu nó ra mới biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ta muốn tới Đế Đô một chuyến."

Bạch Nhiên cũng giơ cánh tay nho nhỏ của mình lên: "Ta cũng đi nữa."

Lyga dùng một cái đuôi kéo tay Bạch Nhiên xuống, nói với Bạch Lan: "Ta đi với ngươi, nó là đứa nhỏ trong Khu Rừng Ma Thú của ta, không thể không can thiệp."

Bạch Nhiên nói: "Hắn là bạn của em, em cũng phải đi nữa."

Lyga nghiêng đầu qua: "Em không thể đi, đừng quên thân phận của em, em cứ ở đây chờ tin tức của anh, khế ước thú của em sẽ ở lại bảo vệ cho em."

Slocker khó có được cơ hội thi thố tài năng, lập tức tiếp lời: "Điện hạ, ta nhất định sẽ bảo vệ ngài thật tốt."

Ban đêm, Bạch Lan và Lyga đã rời đi, Bạch Nhiên ngồi một mình trong phòng miễn bàn có bao nhiêu cô đơn, trong đầu cậu vẫn mãi suy nghĩ về Lize, tuy Lyga bảo cậu ngoan ngoãn ngủ một giấc, chờ hắn về, nhưng cậu sao có thể yên tâm được.

Sáng sớm hôm sau, Slocker liền vô cùng săn sóc đến gõ cửa lầu hai, đem bữa sáng tràn ngập tình yêu đến cho cậu, một dĩa toàn là cá và thịt, cũng không biết hắn kiếm từ đâu ra, BạchNhiên không tâm tình nên chỉ ăn vài miếng liền không muốn ăn nữa.

Thay quần áo xong, Bạch Nhiên tính đi xuống nhà một chút, Sean đang ở ban công tưới hoa, thấy Bạch Nhiên đến đây, lập tức thần thần bí bí đi tới giữ chặt Bạch Nhiên: "Bạch Nhiên, ta có chuyện muốn nói với ngươi."

Bạch Nhiên có chút nghi hoặc, thấy Sean thần bí như vậy, cậu để cho Slocker tránh mặt một chút, hai người đứng ở ban công, Sean đem bình nước đặt ở trên ban công, nói nhỏ bên tai Bạch Nhiên: "Ta nói này, cái tên Ange, bạn của các ngươi đó, hắn... Hắn có một nửa huyết thống của Phượng Hoàng Mặt Quỷ đó."

Khóe miệng Bạch Nhiên co rút, tên đó là một con chim hư hỏng thứ thiệt, cái gì gọi là một nửa huyết thống chứ?

Sean khoa tay múa chân một chút, mặt có chút hồng: "Ừm, cái kia... Ta không phải đã dẫn hắn đi mua đồ sao, sau khi mua xong... Tóm lại, ta nhặt được một cọng lông từ trên người hắn rơi xuống, có đánh chết ta cũng sẽ không nhận sai, đó chính là lông của Phượng Hoàng Mặt Quỷ."

Bạch Nhiên chớp chớp mắt, hỏi: "Sau đó thì sao?"

Sean nói: "Đi với ta ra chợ đi, cọng lông này rất có giá."

Bạch Nhiên: "..." Sean, ngươi còn có thể tham tiền hơn nữa không?

Mặt Sean ửng đỏ: "Ngươi có biết hắn đang ở đâu không? Ta tìm hắn có chút việc."

Bạch Nhiên đương nhiên không thể nói cho Sean biết bọn họ là ma thú trong Khu Rừng Ma Thú kia, vì thế lắc lắc đầu, tránh nặng tìm nhẹ nói: "Sao vậy? Tìm hắn có chuyện gì?"

Sean sửng sốt, ánh mắt màu xanh lam không dám nhìn thẳng Bạch Nhiên: "Ta muốn cùng hắn bàn bạc chuyện làm ăn, bảo hắn cho ta lông của hắn, ta... Hắn muốn ta làm cái gì cũng được."

Bạch Nhiên nhớ lại mọi người trong rừng đều oán giận Ange, lại nghĩ tới tên hư hỏng này xém tí mổ nát óc mình, vì thế thật cẩn thận nhắc nhở: "Sean, đừng nên giao dịch với hắn..."

Sean rũ đầu xuống, mặt đỏ lên, nói: "Không phải như ngươi nghĩ đâu, mà thôi quên đi, hắn nói sẽ đến tìm ta, ta cũng không đi tìm hắn nữa, trước tiên đem lông chim này bán rồi nói sau."

Bạch Nhiên chớp chớp mắt, cái này... Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?

Đi theo Sean bán cọng lông chim của Ange, Bạch Nhiên sợ muốn chết khϊếp, chỉ có một cọng lông mà trị giớ tới một trăm vàng, thực đắt, không biết lông của Lyga có được như vậy không, cậu còn cả một bó lớn ở nhà, bán ra cũng không biết có thể kiếm được bao nhiêu tiền nhỉ, Lyga là vua, theo lý mà nói, một nhúm lông của hắn hẳn là có thể bán được hai trăm vàng.

Đến tối, Bạch Nhiên lại làm cơm cho Slocker, Slocker nói rất ít, cho nên hai người vẫn trầm mặc khi ở chung, bữa tối là cá, Slocker hiển nhiên rất thích, tuy từ khuôn mặt than kia nhìn không ra biểu tình, nhưng tốc độ ăn cá của hắn rất nhanh.

"Slocker, từ nơi này đến Đế Đô cần bao nhiêu thời gian?" Bạch Nhiên cắn một miếng cá, hỏi.

Slocker nói: "Khoảng 10 phút là có thể đến."

Bạch Nhiên mở to mắt: "Sao lại nhanh như thế? Ta với Lyga đi từ trong Khu Rừng Ma Thú ra tốn tới một ngày."

Slocker biết cậu bị mất trí nhớ, khẳng định những thường thức của cái thế giới này với cậu mà nói đều không nhớ gì cả, nhất thời có chút đồng cảm với hoàng tử của mình, cho nên vô cùng kiên nhẫn giải thích với cậu: "Chúng ta muốn đến đó cứ dùng Ma pháp trận dịch chuyển là được."

"Ma pháp trận dịch chuyển?" Đột nhiên lại xuất hiện thêm từ ngữ mới mẻ, Bạch Nhiên có chút nghi hoặc lặp lại.

Slocker gật gật đầu, nói: "Ma pháp trận dịch chuyển là một loại ma pháp dùng để di chuyển, dùng ma pháp làm dung môi, do đó người ta có thể di chuyển một cách nhanh chóng đến nơi muốn đến, dĩ nhiên, muốn chế tạo các Ma pháp trận dịch chuyển này rất khó khăn, thứ nhất, phải có từ hai cái trở lên, hai cái phải tương liên, hỗ trợ lẫn nhau, thứ hai, phải là Ma pháp trận dịch chuyển trọng yếu và được chính phủ trao quyền mới có thể chế tạo, phí sử dụng thì tùy theo lộ trình ngắn hay dài mà tính, nơi này cách Đế Đô hơi xa, chắc tốn khoảng năm vàng."

Bạch Nhiên nhanh chóng tiếp thu lời của Slocker, sau đó lại hỏi: "Vì sao trong Khu Rừng Ma Thú không có Ma pháp trận dịch chuyển?"

Slocker nói: "Trong Khu Rừng Ma Thú có khói độc, nó sẽ làm Ma pháp trận dịch chuyển bị nhiễu, nghe nói từng có rất nhiều người thử dùng Ma pháp trận dịch chuyển vào trong đó, nhưng không biết đã bị đưa đến nơi nào, vì sau đó không có ai quay trở lại."

Bạch Nhiên sợ hãi than nhẹ.

Slocker bổ sung: "Dĩ nhiên, vẫn có rất nhiều Ma Pháp Sư lén lút tạo Ma pháp trận dịch chuyển, chỉ là nó không được cấp giấy thông hành, nếu như bị bắt, sẽ bị phạt tiền rồi bị trả lại chỗ ban đầu và bị tạm giam nửa tháng."

Bạch Nhiên cảm thán nói: "Thật sự là rất kỳ diệu."

Thấy biểu tình đó của cậu chủ nhỏ của mình, mặt Slocker cũng nhu hòa hơn một chút, ít nhất từ trên khuôn mặt không chút thay đổi đó có thể nhìn ra được một chút dịu dàng.

"Slocker, ngươi đã đi lén sao? Hay trả tiền để đi?" Bạch Nhiên tò mò hỏi.

Slocker mở to hai mắt: "Đi lén."

Bạch Nhiên chớp chớp mắt, đến gần, Slocker bỗng nhiên có một loại dự cảm không tốt, quả nhiên, Bạch Nhiên liền cười nói: "Hay là ngươi dẫn ta đi nha, ta chỉ nhìn một chút. Ta rất lo lắng cho Lize."

Slocker lập tức lắc đầu: "Không được, nếu ngài hiện thân, làm không tốt sẽ gây thêm rắc rối, tuy ta sẽ bảo vệ ngài thật tốt, nhưng ở thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này xin ngài trăm ngàn lần không nên mạo hiểm như vậy."

Bạch Nhiên rất lo lắng cho bọn Lyga, cậu biết Lyga rất mạnh, nhưng vẫn nhịn không được mà lo lắng: "Slocker, ngươi dẫn ta đi nha, ta còn phải gặp Nhị hoàng tử nữa, khẳng định anh ấy đang rất thương tâm."

Hoàng tử điện hạ làm nũng đến lông mi nhíu chặt, miệng vểnh lên, bộ dáng trắng nõn làm cho Slocker thật không thể chịu nổi, hắn dễ mềm lòng nhất là lúc hoàng tử của mình làm nũng, cho nên lập tức nhắm mắt lại, thân thể bắt đầu biến lớn, ngay sau đó, một con mèo trắng như tuyết liền xuất hiện trước mặt Bạch Nhiên.

Con mèo khá lớn, chưa kể đến cái đuôi dài hai mét của nó, đôi mắt vốn màu xanh lam xinh đẹp lúc này liền biến thành màu hổ phách, trên trán của nó có một nhúm lông màu đen, tạo thành một hình đồ đằng rất quái dị, đúng vậy, đây là Slocker trong dạng Thú hình, Quái Miêu Cửu Mạng trong truyền thuyết.

"Điện hạ, ta không thể mang ngài đi." Slocker nói.

BạchNhiên hít một hơi thật sâu, tiến tới gần, sờ sờ cổ Slocker: "Mang ta đi đi mà."

Thân thể mèo của Slocker run lên, lập tức nằm xuống, còn giả chết, người nằm nghiêng, bốn chân duỗi thẳng, thoạt nhìn giống một con mèo đã chết lâu rồi vậy.

BạchNhiên ngồi xổm, kéo đuôi Slocker: "Mang ta đi đi mà, ta cam đoan không gây phiền phức gì đâu, ngươi xem, ta cũng đã cải trang rồi, ta khẳng định Lyga cũng không thể nhận ra ta."

Chú mèo to đang nằm dùng móng vuốt che hai mắt mình lại, chừa một khe hở nhỏ lén nhìn ra, cậu chủ nhỏ của mình quả thật thay đổi rất nhiều, huyết thống ma thú bị áp chế cũng đã hiện ra, hiện tại tóc cũng nhuộm đen, lỗ tai đen, cái đuôi cũng đen nốt, thoạt nhìn không giống lúc trước lắm, nhưng đôi mắt kia tuyệt đối không thể qua mặt người khác, trên đời này có bao nhiêu người có hai con ngươi khác màu như điện hạ?

Bạch Nhiên thở dài, cũng đã sử dụng hết chiêu với con mèo lớn này rồi, vì thế đưa tay qua kéo móng vuốt của hắn ra, Slocker lập tức thu hồi móng vuốt, sợ làm cậu bị thương, sau đó BạchNhiên nhéo nhéo đệm thịt của hắn, nói: "Slocker, ta rất tùy hứng, phải không?"

Slocker liếʍ liếʍ tay Bạch Nhiên: "Ngài rất tốt."

Bạch Nhiên nhíu mày, chăm chú nhìn mắt hắn, nói: "Ta rất lo lắng cho Lyga, rõ ràng hắn chỉ mới rời khỏi có một ngày, nhưng ta thật sự rất lo lắng cho hắn, ta không biết hoàng cung là nơi như thế nào, có cái gì nguy hiểm không, tuy ta biết Lyga rất mạnh, nhưng đồng thời ta cũng rất lo sợ hắn sẽ gặp phải một đối thủ cũng rất mạnh như hắn, hắn là người yêu của ta, huống hồ Lize cũng bởi vì ta mới bị bắt, bảo ta ngồi yên ở chỗ này chờ, ta thật sự làm không được."

Slocker thấy cậu chủ nhỏ của mình thương tâm đến rũ xuống đầu, cũng không làm nũng nữa, hắn dùng móng vuốt to của mình nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Bạch Nhiên: "Ngài chuẩn bị một chút, ta sẽ dẫn ngài đi."