Hai quả Tử Quang Quả có giá hơn hai trăm vàng, Bạch Nhiên thu hoạch coi như cũng kha khá, vuốt túi tiền đã phình lên thấy rõ của mình, hiển nhiên Bạch Nhiên rất vui vẻ.
Đương nhiên Bạch Nhiên không có tới quán rượu Midnight kia, đối phương là người xa lạ, tuy rất hiếu kỳ, nhưng cậu cũng không dám mạo hiểm, Bạch Nhiên mua một đống đồ này nọ ở trên đường đem về, có cả thuốc nhuộm tóc, Bạch Nhiên đem tóc mình nhuộm thành màu đen, lỗ tai và đuôi cũng nhuộm, trên sống mũi có thêm một gọng kính thật to, thoạt nhìn càng trở nên yếu ớt nhỏ nhắn.
Lyga vô cùng mất hứng mà kéo đuôi Bạch Nhiên, đặt ở chóp mũi ngửi ngửi, sau đó cắn một ngụm, "Hừ, đắng nghét."
Bạch Nhiên xù lông, xoa xoa cái đuôi của mình: "Sao anh lại cắn đuôi của em? Đau đó."
Lyga chớp chớp mắt: "Vợ à, anh là đang cầu hoan nha, quấn đuôi hay liếʍ lỗ tai đều là ý đó."
Bạch Nhiên: "..."
Lyga sờ cằm nhìn bộ dáng mới của Bạch Nhiên, sau đó nhăn mi: "Khó coi hơn trước đây rất nhiều."
Bạch Nhiên cười nói: "Cũng không phải quá khó coi, cái này gọi là cải trang, anh muốn thử không?"
Lyga vội vàng né người sang bên cạnh: "Cái thứ dơ bẩn đó, không thể bôi lên người."
Bạch Nhiên lè lưỡi, "Đi thôi, ra ngoài đi dạo, sẵn tiện em đăng ký đi học luôn, chúng ta còn phải thuê phòng nữa, không thể ở lại khách sạn hoài như thế."
Trấn nhỏ này có vẻ rất phồn hoa, tiếng rao hàng vang lên không ngừng, các cửa hàng tiện lợi, tiệm bán quần áo gì đó, tuy quy mô của chúng không quá lớn, nhưng vẫn có đầy đủ các mặt hàng.
Bạch Nhiên sau khi cải trang xong liền khác hoàn toàn so với bức họa trước kia của mình, cho nên cũng không mang mũ nữa, chỉ là vẫn không dám để lộ ra đôi mắt của mình, cậu và Lyga đi vào một quán ăn nhỏ, gọi một bàn lớn toàn là thịt, từ trước đến giờ Lyga vẫn không chịu ăn rau cải, hơn nữa sức ăn lại lớn, cho nên khiến cho ngay cả ông chủ ở đây cũng phải mở to hai mắt nhìn bọn họ.
Trên tường quán ăn này cũng có dán bức họa của cậu, Bạch Nhiên cảm thấy có chút tò mò, hỏi ông chủ: "À, ông chủ, người trên bức hoạ này là ai vậy? Sao ta đi đâu cũng thấy chúng?"
Ông chủ quán là một Tinh Linh, khoảng bốn mươi mấy tuổi, vóc dáng không tính cao, trong mái tóc màu lam nhạt có vài cọng tóc bạc xen lẫn trong đó, ông cười cười, nói: "Nhìn là biết các ngươi từ xa tới, ở trong trấn này, thậm chí toàn bộ đại lục Sith, đều biết người kia là tội phạm bị truy nã, ngươi xem, tiền thưởng rất cao, hai mươi vạn tiền vàng lận."
Bạch Nhiên hoảng sợ, nhìn về phía Lyga, Lyga không phải nói đó chỉ là bức họa bình thường thôi sao? Tại sao lại thành lệnh truy nã rồi? Cũng may là hai ngày trước mình thông minh, không dám để lộ mặt ra ngoài, nếu như bị bắt được, khẳng định là chết chắc.
Lyga bị Bạch Nhiên nhìn có chút chột dạ, cắn một miếng thịt lớn nuốt vào, lâu lâu còn dùng đôi mắt xinh đẹp màu vàng của mình lén lút nhìn Bạch Nhiên một cái, nhận thấy ánh mắt đánh giá của Bạch Nhiên, lại chột dạ nhìn sang nơi khác.
"Hắn là ai vậy? Sao tiền thưởng lại cao như thế?" Bạch Nhiên làm bộ như không thèm để ý hỏi.
Ông chủ quán nói: "À, nghe nói đó là hoàng tử Evans, do có ý đồ mưu phản mà đầu độc bệ hạ nên bị truy nã, tóm lại chính là một trọng phạm của quốc gia."
Sắc mặt Bạch Nhiên trắng bệch, thật không ngờ, khối thân thể này của cậu lại làm cra chuyện động trời như vậy, xem ra cậu phải thật sự phải càng ít gây chú ý càng tốt.
Ông chủ quán nói tiếp: "Nghe nói hắn thuê một nhóm lính đánh thuê hay dẫn theo một nhóm thuộc hạ bảo vệ, sau đó đi vào khu rừng ma thú, không trở lại nữa, binh lính cũng đi vào khu rừng ma thú tra qua, nhưng không thể tiến vào chỗ sâu nhất, binh lính chỉ phát hiện quần áo của hoàng tử, chắc là đã bị ma thú ăn thịt, nhưng bệ hạ vẫn không quá yên tâm, tiếp tục phát lệnh truy nã."
Bạch Nhiên gật đầu, đột nhiên cảm giác những món ngon trước mắt đều không thể nuốt trôi nữa, lại liếc nhìn Lyga một cái, tên này sớm đã đem đồ ăn tiêu hóa vào trong bụng mình, Bạch Nhiên thở dài, kéo lỗ tai Lyga, nói khẽ: "Thì ra anh cũng không biết chữ nha."
Khuôn mặt của Lyga lập tức ửng đỏ, lắc lắc đầu, giãy khỏi ma trảo của Bạch Nhiên: "Anh là ma thú cấp cao, mới không thèm đi học chữ của con người."
Khóe miệng Bạch Nhiên cong lên: "Vậy mời một gia sư đến nhà đi, chúng ta cùng nhau học."
Lyga quay đầu sang một bên: "Không học."
Bạch Nhiên nhéo nhéo lỗ tai Lyga, trên cơ bản cậu đã hiểu gần như toàn bộ tính cách của hắn, kỳ thật tâm tính của tên hồ ly này cũng không khác trẻ nhỏ cho lắm, đơn thuần, bướng bỉnh lại kiêu ngạo, còn lười muốn chết, tính tình có đôi lúc rất kém, nhưng nếu xoa xoa lỗ tai hay sờ sờ cổ của hắn, hắn sẽ thật nhu thuận, giống như một chú cún to xác vậy, Bạch Nhiên nhỏ giọng nói: "Cùng học đi."
Lỗ tai Lyga giật giật, bộ dáng không tình nguyện nói: "Vậy tối nay em phải cho anh làm."
Bạch Nhiên nhịn không được cao giọng nói: "Có tối nào anh không đem em lăn qua lăn lại à?"
Lyga hất cằm, vô cùng kiêu ngạo nói: "Nhưng tối nào em cũng nói 'Không muốn không muốn' sao? Tối nay em nhất định phải nói 'Chồng ơi em muốn anh, chồng ơi em yêu anh', biết chưa?"
Bạch Nhiên bị hắn nói như thế, gương mặt liền đỏ bừng, hơn nữa âm thanh của Lyga rất lớn, khiến cho những thực khách trong quán khác đều dùng ánh mắt vô cùng ái muội nhìn hai người, Bạch Nhiên thật muốn đào hố chui xuống cho rồi.
Bỗng nhiên trông thấy một đôi mắt màu lam, Bạch Nhiên liền sửng sốt, ý cười trên mặt biến mất, vì sao người đàn ông kia lại tìm được cậu? Hơn nữa còn ngồi đối diện bọn họ?
Lyga lấy một khối thịt cực kỳ ngon bỏ vào trong đĩa của Bạch Nhiên, có chút quan tâm nói: "Vợ à, ăn nhiều thịt một chút."
Tầm mắt của người đàn ông kia vẫn dừng ở trên người cậu, Bạch Nhiên có chút không muốn ở lâu trong này, nhưng nghĩ lại, rốt cuộc người kia là địch hay là bạn? Điểm này cậu phải làm rõ ràng nha!
Đang suy nghĩ xem sau này nên làm cái gì, người đàn ông kia đã tiến lại gần, ngồi xuống bên cạnh bọn họ, tuy gương mặt lạnh lùng, nhưng vẫn cố gắng nặn ra nụ cười mỉm, cho nên trên khuôn mặt tuấn tú kia lại xuất hiện một loại biểu tình vô cùng quái dị: "Hai vị, vừa rồi nghe nói các ngươi muốn tìm gia sư, xin hỏi, ta có thể nhận việc này không?"
Lyga nhìn người đàn ông kia một cái, lại nhìn Bạch Nhiên một cái, khịt khịt mũi: "Có thể."
Bạch Nhiên mở to mắt, chớp chớp mắt nhìn Lyga, tên này tại sao có thể quyết định như vậy? Tại sao có thể quyết định như vậy? Đây không phải là dẫn sói vào nhà hay sao?
Người đàn ông chuyển tầm mắt sang nhìn thẳng Bạch Nhiên, như là đang ám chỉ cái gì: "Ta gọi là Slocker."
Bạch Nhiên dở khóc dở cười, ta không phải là vị hoàng tử trước kia, ngươi có nhìn ta như vậy, ta cũng không hiểu gì đâu: "Chào ngươi, Slocker." Nói xong, cậu liền lôi kéo Lyga, nói: "Ta gọi là Bạch Nhiên, anh ấy gọi là Lyga, là. . ."
Chữ 'anh' còn chưa kịp thốt ra, Lyga liền ôm lấy cậu, nói: "Em ấy là vợ của ta."
Slocker nhíu mi, nhưng vẫn vô cùng hữu hảo nói: "Chào hai người."
Lyga nói: "Ngươi thuộc tộc Thú Nhân."
Slocker sửng sốt, gật đầu nói: "Phải, chúng ta có thể coi như là đồng hương."
Lyga lại bắt đầu há miệng cắn xé thịt, Bạch Nhiên lại nhìn Slocker một cái, trong lòng có chút oán giận, lòng cảnh giác của Lyga luôn rất mạnh, tại sao lại cho một tên vừa kỳ quái vừa nguy hiểm như vậy ở bên cạnh mình nhỉ?
Thật sự là. . .
Gia sư đã tìm được, Slocker dường như cũng không có ý định rời đi, vẫn đi theo hai người bọn họ, bảo trì vừa vặn khoảng cách năm thước với bọn họ, Lyga cũng không có quản hắn, nhưng còn Bạch Nhiên thì không thoải mái như vậy, Slocker vẫn đang nhìn chằm chằm cậu.
"Người này thật kỳ quái." Bạch Nhiên nhịn không được oán giận nói.
Lyga chớp chớp mắt, nói: "Không có gì kỳ quái, trên người của hắn có mùi của em, hơn nữa hắn sẽ không hại em đâu."
Tuy Lyga đã nói như vậy, nhưng Bạch Nhiên vẫn còn chút lo lắng: "Lyga, em. . . Em bị mất trí nhớ, đã quên hết chuyện lúc làm hoàng tử kia, hiện tại em là một người hoàn toàn khác, anh hiểu không?"
Lyga nắm tay cậu, lắc lắc hai cái: "Anh chỉ biết là, em là vợ anh, cho nên anh sẽ bảo vệ em thật tốt."
Bạch Nhiên cảm thấy ấm áp trong lòng, đúng nha, Lyga là Cửu Vĩ Hồ, là lão đại của khu rừng ma thú, nếu Slocker sẽ tạo ra uy hϊếp gì đối với cậu, khẳng định Lyga đã sớm có phản ứng rồi, cũng sẽ không bình yên chạm mặt vài lần như vậy.
Bọn họ trở lại khách sạn, Slocker cũng đi theo, vừa vào đại sảnh khách sạn, Bạch Nhiên liền nhìn thấy một người rất quen mắt, tóc dài màu vàng kim, vóc dáng cùng mình không sai biệt lắm, con ngươi màu lam sau khi phát hiện ra Bạch Nhiên và Lyga, lập tức phát sáng: "Bạch Nhiên, Lyga."
Bạch Nhiên sửng sốt, bật cười nói: "Sao ngươi lại ở chỗ này ?"
Người tới chính là Sean, Sean cười hì hì nói: "Là như thế này, các ngươi tính ở chỗ này bao lâu? Nếu ở lâu thì đừng ở khách sạn nữa, bằng không thuê phòng của ta ở đi."
Lyga nheo mắt lại, nhìn Sean.
Bạch Nhiên kinh ngạc nói: "Ngươi có phòng cho thuê sao? Chúng ta tính ở lại đây khoảng hơn hai mươi ngày."
Sean gật gật đầu, nghiêng đầu nhìn một cái, thấy Slocker đứng phía sau bọn họ, có chút nghi hoặc chỉ chỉ: "Các ngươi còn có một người nữa?"
Tuy rằng không tình nguyện lắm, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt màu lam đầy chờ mong của Slocker, Bạch Nhiên vẫn không nhịn được mà gật gật đầu: "Ừ, đúng vậy."
Sean nhíu mày, nói: "Nhưng ta chỉ có thể cho thuê một tầng, ta biết quan hệ của hai ngươi là quan hệ kia..." Ánh mắt của Sean chợt trừng lớn: "Chẳng lẽ? Chẳng lẽ ba người các ngươi. . ."
Lyga trừng mắt nhìn Sean một cái, Sean nhất thời hoảng sợ đến chân nhũn ra, trong lòng biết Lyga là người không dễ chọc, miệng cũng thông minh hơn: "Nếu vị đại ca này không ngại, có thể ở cùng ta cũng được."
Slocker biết mình không có sự lựa chọn khác, nếu không ở cùng người này, như vậy mình phải tìm chỗ ở khác, thôi thì cứ ở chung với Sean, ít ra còn có thể tùy thời nhìn thấy điện hạ, Slocker gật gật đầu, nói: "Ta không có ý kiến, yên tâm, tiền thuê nhà, ta sẽ đưa đủ."
Bạch Nhiên gật gật đầu, Lyga hỏi: "Nhà của ngươi có giường cỡ lớn không?"
Sean nghĩ nghĩ, nói: "Giường cho hai người ngủ, chắc đủ đi."
Lyga lại hỏi: "Như vậy, có bồn tắm lớn với công năng mát xa không?"
Sean hoài nghi nhìn Bạch Nhiên một cái, lắc lắc đầu, Lyga 'Xì' một tiếng, kéo Bạch Nhiên đi ra ngoài: "Vợ à, chúng ta đi mua một cái bồn tắm lớn có chức năng mát xa đi."
Bạch Nhiên: ". . ."
Tên này sao lại thích bồn tắm lớn có chức năng mát xa như vậy?. . . Về sau mua một cái đem về khu rừng ma thú luôn đi. . .