Nếu định đi ra bên ngoài, Bạch Nhiên nhất định phải chuẩn bị tốt mọi thứ, cậu đem mười mấy quả Thất âm quả chất ở góc nhà bỏ vào túi, nghe Bạch Lan nói, nó rất mắc tiền, đến lúc đó đem bán chúng đi, coi như cũng đủ lộ phí.
Đối với thế giới bên ngoài, Bạch Nhiên rất tò mò, cũng cảm thấy có chút sợ hãi, nhưng nhiều hơn tất cả chính là cảm giác háo hức, mặc dù cuộc sống ở trong khu rừng ma thú này không tệ lắm, nhưng nếu có thể đi ra bên ngoài nhìn ngắm thế giới xung quanh một chút, như vậy càng tuyệt vời hơn.
Bạch Nhiên mất hai ngày mới thu dọn xong hành lý, các ma thú trong rừng nghe nói lão đại của bọn họ muốn đi ra bên ngoài, cả đám đều vui vẻ nhảy nhót, nói Lyga đi rồi, ai sẽ làm lão đại, v.v..., náo nhiệt vô cùng.
Nhưng số ma thú luyến tiếc Bạch Nhiên cũng rất nhiều, Hoa Dao mời Bạch Nhiên một bữa tiệc cá sống, còn Hắc Suất mời Bạch Nhiên ăn thịt người, khiến Bạch Nhiên bị doạ đến chết khϊếp, làm sao dám đi, vì thế làm Hắc Suất bị đả kích không thôi.
Lize coi như bình thường nhất, hắn dùng sừng của mình xuyên vài loại hoa quả đưa tới, "Tiểu Bạch, hưởng tuần trăng mật xong phải quay về nha, tuy rằng lão đại Lyga rất đáng sợ, nhưng ta rất thích ngươi nha." Nói tới đây, Lize còn vô cùng thẹn thùng mà cúi đầu xuống, dùng chân trước vẽ vòng tròn trên mặt đất.
"Biết rồi, biết rồi, lúc trở về ta sẽ kể mấy chuyện bên ngoài cho ngươi nghe." Bạch Nhiên vui vẻ nói.
Lize gật gật đầu, nói: "Tiểu Bạch, mẹ ta nói, con người đều rất độc ác, bọn họ luôn muốn xông vào nhà của bọn ta, rồi cắt sừng của bọn ta để làm thuốc, sau đó còn lột da của bọn ta làm áo khoác, Tiểu Bạch, tuy ngươi không có nhiều lông lắm, nhưng ngươi vẫn phải coi chừng con người nha."
Nụ cười của Bạch Nhiên có chút cứng đờ, ngay cả cái đuôi trắng trắng phía sau đều dựng thẳng lên: "Ta biết rồi, Lize, cám ơn ngươi."
Lize sáp đến gần, cọ cọ lên chân của Bạch Nhiên: "Có lão đại Lyga đi cùng, Tiểu Bạch nhất định không gặp nguy hiểm gì đâu."
Bạch Nhiên sờ sờ đầu Lize, nói: "Lyga rất lợi hại, nên ngươi cứ yên tâm."
Đã sống ở trong khu rừng ma thú này khoảng một tháng, mặc dù có chút kinh hãi, nhưng nói chung, cuộc sống ở đây xem như là bình thản và vui vẻ, lúc này đột nhiên đi ra ngoài, Bạch Nhiên thật sự có chút không thể thích ứng.
Lyga tính toán là đi ra ngoài hưởng tuần trăng mật, đi dạo chơi xung quanh một thời gian, sau đó sẵn tiện đến tham gia kỳ tụ hội gia đình luôn, tốt nhất là đến lúc đó, Tiểu Bạch đã mang thai nhóc hồ ly.
Bạch Nhiên đợi nhóc hồ ly suốt hai ngày, vẫn không thấy nó xuất hiện, Bạch Nhiên sốt ruột trong lòng, dù nói thế nào đi nữa, mình cũng là vợ của Lyga, vua của các loài ma thú ở đây nha, gần như có thể coi như là nổi tiếng một nửa rồi, mình sắp đi ra bên ngoài, tại sao nhóc hồ ly kia lại không biết nhỉ?
Cậu đi tìm bọn Hắc Suất hỏi thăm một chút, bọn Hắc Suất đều lộ ra biểu tình sợ sệt, sau đó vội vã vung vẫy móng vuốt của mình nói: "Không biết, bọn ta không biết gì cả, nhóc hồ ly kia nhất định là đã quay về nhà với mẹ của mình, khu rừng ma thú này lớn như vậy, không phải ma thú nào bọn ta cũng đều biết."
Bạch Nhiên suy nghĩ một chút, phải chăng Lyga đã phát hiện ra sự hiện diện của nhóc hồ ly, sau đó giấu mình, lén lút thủ tiêu nhóc hồ ly rồi? Nghĩ đến đây, Bạch Nhiên liền nóng nảy, không thể nào, nhóc hồ ly cũng coi như là một người bạn của cậu, làm sao có thể bị Lyga lén thủ tiêu được, nhóc hồ ly thật đáng thương.
Các ma thú mà Bạch Nhiên quen biết đều không chịu nói, hiển nhiên Bạch Nhiên đành phải đi tìm Lyga hỏi cho ra lẽ, phản ứng của Lyga còn quỷ dị hơn bọn họ, "Anh không biết nhóc hồ ly mà em nói là ai cả, hơn nữa, cho tới bây giờ anh chưa từng đánh ma thú chưa trưởng thành." Tuy thái độ của Lyga rất cứng rắn, nhưng chín cái đuôi của hắn lại chột dạ vẽ loạn trên mặt đất chín vòng tròn, Bạch Nhiên càng thêm hoài nghi.
Buổi sáng ngày thứ ba, Bạch Nhiên ở trong lòng Lyga tỉnh lại, nhìn hồ ly to lớn trước mặt, lông xù xù, trời rất nóng mà còn ôm mình ngủ, móng vuốt đã được thu lại, trên chân chỉ còn đệm thịt mềm mại, sờ rất thoải mái.
Mấy cái đuôi của Lyga vừa vặn phủ lên bộ vị quan trọng của Bạch Nhiên, trên cơ thể Bạch Nhiên vẫn còn lưu đầy dấu vết hoan ái đêm qua, tuy sức chịu đựng của thân thể đã tốt hơn trước kia rất nhiều, nhưng dấu hôn xanh xanh tím tím trên da lại đặc biệt rõ ràng, Bạch Nhiên nhìn mấy dấu vết này trên người liền cảm thấy xấu hổ muốn chết.
Lyga tỉnh lại, thấy Bạch Nhiên đang nhìn mình, rất tự giác biến thành dạng Thú Nhân, con ngươi màu vàng biếng nhác đặc biệt mê người, làn da trắng nõn mềm mại có thể búng ra nước, khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên nụ cười mỉm, hắn tiến lại gần, hôn Bạch Nhiên.
Lyga luôn hôn rất kịch liệt, có lẽ do Lyga là động vật, cho nên hôn hay liếʍ đều là xuất phát từ bản năng của hắn, trừ bỏ lần đầu tiên, Lyga hơi lỗ mãng một chút, sau đó, trong sinh hoạt tìиɧ ɖu͙© của hai người, Lyga luôn liếʍ khắp thân thể của cậu, lúc cậu sắp khóc đến nơi, Lyga mới xách súng ra trận.
Lyga dùng đầu lưỡi có những chỗ gồ lên nho nhỏ liếʍ khoang miệng của cậu, đầu lưỡi chạm vào nhau, sau đó liền bắt đầu quấn lấy nhau, mấy cái đuôi của Lyga cũng không nhàn rỗi, như là cảm thấy chơi rất vui, cho nên hẹ nhàng vẽ vòng tròn ở trên người Bạch Nhiên, cảm giác ngứa ngứa, nhưng cũng thực thoải mái.
"Ô..." Bạch Nhiên đẩy Lyga ra, nếu không nhanh chấm dứt nụ hôn này, kết cục mình lại bị đè nữa cho coi.
Dù thế nào mình cũng là nam nhân, tuy cậu cũng thích Lyga chút đỉnh, nhưng vẫn không thích bị người đè như thế, trong lòng có chút bài xích, nhưng cùng Lyga hôn môi lại cảm thấy rất tuyệt.
Lyga chưa thỏa mãn du͙© vọиɠ, áp sát cắn nhẹ lỗ tai trên đầu Bạch Nhiên, dùng thân thể cọ xát thân thể cậu, bàn tay không có hảo ý di chuyển xuống sờ sờ chỗ kia của Bạch Nhiên, "Tiểu Bạch..."
"Đừng... Không được, quá phóng túng sẽ làm tổn thương thân thể." Bạch Nhiên khéo léo từ chối.
Lyga chớp chớp hai mắt, con ngươi màu vàng sáng ngời: "Vợ à, thể lực của anh rất tốt, làm nhiều cũng không tổn hại sức khoẻ, hơn nữa, từ sau khi chúng ta bên nhau, anh cảm thấy mình so với trước kia còn khỏe mạnh hơn, cho nên..." Nói xong, liền giơ một chân Bạch Nhiên lên, dồn sức đỉnh vào.
"A..." Bạch Nhiên bắt lấy vai Lyga, cau mày, cũng không phải đau, chính là... Mới sáng sớm đã làm loại chuyện này... hoàn toàn có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh Lyga rong ruổi ở trên người mình, vật lớn kia ở trong cơ thể của mình không ngừng ra ra vào vào, Bạch Nhiên cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Thể chất của Bạch Nhiên trở nên đặc biệt hơn trước rất nhiều, Bạch Nhiên nghĩ, đối với người bình thường luôn dùng mặt sau làm nhiều như vậy, lại phải thừa nhận vật vô cùng lớn kia mà nói, nhất định sẽ bị lỏng, đặc biệt đêm qua bọn họ đã trải qua qua một đêm mưa gió cuồng nhiệt.
Nhưng bây giờ không giống như thế, nơi đó vẫn thực mềm mại, khi bị đỉnh vào trừ bỏ có chút trướng đau ra thì còn lại đều tốt, nơi đó dường như có tính đàn hồi rất mạnh, mặc kệ đối phương có to cỡ nào, nó đều có thể ngậm chặt.
Chất lỏng lưu lại từ đêm qua ở trong cơ thể Bạch Nhiên vì bị Lyga ra vào mà theo đó chảy ra một ít, Bạch Nhiên rêи ɾỉ, hai chân khoá ở bên hông Lyga, cậu nhắm chặt hai mắt, không dám mở ra.
Rất nhanh, Bạch Nhiên liền bắn ra, được rồi, cậu thừa nhận, mình bây giờ chỉ cần bị sáp mặt sau liền có thể bắn, mặc dù có chút mất mặt, nhưng cậu vẫn rất thích cảm giác cao trào khi đạt kɧoáı ©ảʍ này.
Cuối cùng, Lyga cũng bắn ra bên trong cơ thể cậu, chất lỏng nóng hổi làm Bạch Nhiên co rút một trận, chỗ kia càng thêm chặt, ôm lấy vật kia khiến Lyga thoải mái đến híp cả hai mắt lại, hắn cúi đầu, hôn môi Bạch Nhiên.
Sau khi xong việc, Bạch Nhiên hối hận vô cùng, xách quần tới bên hồ, cậu rất ngượng ngùng, bởi vì Bạch Long đã từng phàn nàn, nói cái gì mà cả nhà bọn họ đều là mùi của Lyga, khiến bọn họ thực không thoải mái.
Vừa đi được vài bước, Bạch Nhiên đã bị Lyga khiêng lên, Lyga vỗ vỗ cái mông vểnh của Bạch Nhiên, nói: "Đừng tắm rửa hoài như thế, mau ăn sạch hết thứ ấy cho anh, rất nhanh sẽ có em bé."
Bạch Nhiên sợ tới mức hoa cúc cũng căng thẳng, chất lỏng cũng muốn chảy ra, lại bị Lyga vỗ vào mông một cái thật mạnh: "Đừng động, co lại, đừng cho nó chảy ra."
Bạch Nhiên phẫn hận cắn lỗ tai Lyga, thầm nghĩ, cắn chết hắn, phải cắn chết hắn, cho dù không thể cắn chết, cắn cho chảy máu cũng được, cậu có răng nanh đó nha.
Lyga giật giật lỗ tai, như là được gãi ngứa vậy, còn vô cùng không biết xấu hổ nghiêng đầu sang một bên hôn mông Bạch Nhiên một cái: "Đi lấy đồ đạc đã chuẩn bị đi, chúng ta cũng phải để cho bọn A Lục sống nữa chứ, đừng làm ô nhiễm nguồn nước, nghe nói trấn trên có mấy cái khách sạn rất tốt, ở đó còn có bồn tắm mát xa loại lớn, làm ở trong đó nhất định sẽ rất thoải mái."
Bạch Nhiên muốn chết quách luôn cho rồi, dùng tay đập đập Lyga một trận, thân hình của Lyga thoạt nhìn rất gợi cảm, nhưng mà cứng quá đi, chỉ mới đánh một chút, tay Bạch Nhiên đều đau, cuối cùng vẫn là khẽ cắn môi dừng tay, có đánh thêm cũng không được lợi gì, không đánh nữa thì tốt hơn, cũng chỉ có mình mình là bị đau.
Bạch Nhiên thay quần áo, áo sơmi màu trắng rộng thùng thình, ngay cả quần cũng không phải cỡ của cậu, nó rất lớn, Lyga biến lại dạng thú, Bạch Nhiên phát hiện, hình như Lyga không thích biến thành dạng Thú Nhân cho lắm.
"Sao anh lại biến thành hồ ly rồi? Anh không sợ đi ra ngoài sẽ bị người ta bắt lột da làm quần áo sao?" Bạch Nhiên vẫn nhịn không được lo lắng hỏi, tuy cậu biết đại khái thế giới bên ngoài cũng không có bao nhiêu tân tiến, nhưng việc con người bắt gϊếŧ động vật đã có từ xã hội nguyên thuỷ, tuy Lyga là vua của vạn thú, nhưng... Bạch Nhiên vẫn có chút lo sợ.
Lyga hừ một tiếng, nhếch miệng, lộ ra mấy chiếc răng nanh: "Anh sẽ ăn sạch bọn chúng."
Bạch Nhiên cảm thấy bộ dáng này của Lyga thật sự rất đáng yêu, nhịn không được mà đưa tay sờ sờ lông cổ của hắn: "Không phải anh không ăn thịt người sao?"
Lyga lắc lắc đầu, nói: "Không phải là không ăn thịt người, mà là không thích ăn thịt người, thịt người không ngon, mỗi lần anh vào mấy trấn nhỏ gần đây, những tên đó đều cố ý dâng mạng lên tận miệng, không thú vị gì cả."
Bạch Nhiên không nói gì, càng thêm không ôm mọng đợi nào đối với thế giới bên ngoài.
Bạch Nhiên vác túi đồ lên lưng, rất nặng, hiện tại sức lực của Bạch Nhiên so với trước kia tốt hơn rất nhiều, vác cái túi lớn như thế cũng không thấy khó khăn chút nào, chỉ là thân hình của cậu hơi nhỏ, nhìn thế nào cũng cảm thấy cậu bị cái túi kia đè, Lyga dùng đầu đẩy người Bạch Nhiên, nói: "Cưỡi lên người của anh đi, bằng không đi mười ngày hay nửa tháng nữa cũng không thể ra khỏi rừng."
Bạch Nhiên ngẩn người, thấy Lyga nằm sấp trên mặt đất, trong lòng Bạch Nhiên liền trở nên ấm áp, nắm lấy bộ lông xinh đẹp của Lyga, cậu bò lên lưng hắn, mấy cái đuôi của Lyga chọc chọc mặt Bạch Nhiên, Bạch Nhiên có chút nghi hoặc, Lyga nói: "Đưa cái túi kia cho anh."
Bạch Nhiên ngoan ngoãn đem cái túi trên lưng đưa cho Lyga, Lyga há miệng ngậm lấy nó, hàm hồ nói: "Giữ chặt."
Nói xong, Lyga liền bắt đầu phóng đi.
Bạch Nhiên nằm sấp nửa người trên lưng Lyga, hai tay nắm chặt lấy lông của hắn, sợ mình ngã xuống, nhưng... Nếu thật sự ngã xuống thì sao? Nhất định Lyga sẽ đỡ được cậu.