Chương 2: Đồ nhi muốn bắn vào lỗ huyệt damdang của sư tôn

Chương 2: Đồ nhi muốn bắn vào lỗ huyệt dâʍ đãиɠ của sư tôn

“Ô… A…” Chử Tuấn An nhỏ tiếng ho.

Tiểu huyệt của Chử Tuấn An ngứa ngáy kinh khủng, vách thịt bên trong đẫm xuân dược làm hắn ngứa đến điên người. Hắn thèm muốn thứ gì đó thô to nhanh chóng đâm vào để an ủi cơn ngứa ngáy.

Đại đệ tử Tiền Lãnh Đường tiện tay vứt dươиɠ ѵậŧ giả lên giường, rồi hắn ta tiếp tục nhét ngón giữa thon dài vào trong huyệt đạo của sư tôn, ngón tay hắn ta khuấy động trong thành ruột. Thịt ruột thấm đẫm xuân dược đã phát huy tác dụng nghiễm nhiên cải tạo thành thịt mềm, vừa nhét một ngón tay vào thì tiểu huyệt non mềm đã ướt đẫm túa dịch da^ʍ.

“Ô… A…”

Chử Tuấn An rêи ɾỉ thành từng tiếng nhỏ bé mà đứt quãng. Hắn đang đeo khóa miệng nên cánh môi dính đầy dịch vị, chúng chảy ra như suốt do không có vật cản, tí tách rơi xuống cằm hắn tạo thành một sợi chỉ bạc.

“Sư tôn, sao lỗ nhỏ của người tham lam hút chặt ngón tay của đồ nhi thế? Đồ nhi muốn rút tay ra nhưng không được… Người đang nôn nóng chờ đồ nhi nhét côn ŧᏂịŧ vô sao?”

Tiền Lãnh Đường mỗi lúc một làm càn, hắn ta không kiêng nể sư tôn mà nói toàn lời thô tục. Dứt lời, vành tai của Chử Tuấn An đã ửng đỏ hết lên, hắn chưa bao giờ bị ai sỉ nhục như này.

“Ngươi, ưm…”

Bản tôn đâu ngờ có ngày mình sẽ bị một tên nghịch đồ như ngươi đè xuống, sư tôn không ra sư tôn, đồ đệ không ra đồ đệ, gia quy nay còn thể thống gì?

Sư tôn Chử Tuấn An đang chửi thầm Tiền Lãnh Đường trong lòng. Bởi lẽ miệng hắn bị khoá lại nên dịch vị ẩm ướt trong miệng trào ra không dứt, hắn không thể nào mắng ra một câu hoàn chỉnh, hắn chỉ đành thốt ra vài tiếng nức nở chống cự.

“Xem ra sư tôn kích động thế này là do người muốn tằng tịu với đồ nhi lắm rồi đúng không? Được rồi, đồ nhi sẽ thỏa mãn người.”

Khóe mắt của Tiền Lãnh Đường ánh lên ý cười, hắn ta cố ý nói như thế. Tiền Lãnh Đường bắt đầu cởϊ áσ gỡ bỏ thắt lưng ngay khi vừa dứt lời, hắn ta cởi sạch bạch y trên mình, nơi cấm địa dần hé ra. Thân hình Tiền Lãnh Đường cao lớn, dáng người hắn ta trổ mã cường tráng, vật dưới háng màu đỏ tím kia ước chừng khoảng mười tám centimet. Thân dươиɠ ѵậŧ nổi đầy gân xanh hung tợn, nhìn qua cũng phải suýt xoa bởi khí khái nam tử mà hắn ta có.

“Sư tôn, lần đầu làm chuyện ấy sẽ hơi đau, khi nhét vào có thể người sẽ chảy máu, đồ nhi mong người chịu khó một chút.”

Giọng nói dịu dàng của Tiền Lãnh Đường vừa hết, hắn ta vươn đôi tay rõ ràng khớp xương nâng bờ mông sưng đỏ của Chử Tuấn An rồi tách hai cánh mông của hắn ra, hắn ta đút dươиɠ ѵậŧ màu đỏ tím của mình vào nếp gấp lỗ huyệt thít chặt. Tiểu Lãnh Đường cố nhét đầu khấc vào hậu huyệt sư tôn, đẩy dần phân nửa kích thước vào huyệt đạo của Chử Tuấn An. Nếp gấp quanh miệng huyệt tiếp nhận sự xâm nhập bất chợt, cậu nhỏ của Tiền Lãnh Đường kéo căng miệng huyệt hắn, một dòng máu tươi chầm chậm rỉ ra từ hậu huyệt của Chử Tuấn An và chảy dọc xuống hai cái đùi trắng nõn của hắn.

“Ô… A… Đau quá…”

Chử Tuấn An rêи ɾỉ huyên thuyên trong cổ họng. Tận cùng ánh mắt đen láy lộ vẻ chưa đạt đến kɧoáı ©ảʍ, bộ dạng hắn như sắp khóc đến nơi, đuôi mắt của Chử Tuấn An đỏ lên, vùng giữa trán trắng trẻo phải đổ mồ hôi nóng, cặp mày của hắn nhíu chặt, hai má ửng hồng lên, cái miệng bị khóa của hắn không kìm được mà túa ra dịch vị sáng lấp lánh.

“Sư tôn, người ngoan ngoãn một lúc là chốc nữa sẽ hết đau thôi.”

Tiền Lãnh Đường dịu dàng dỗ dành hắn, ở đằng sau hắn ta cúi xuống hôn lên vành tai trái phiếm hồng của Chử Tuấn An. Dươиɠ ѵậŧ dưới thân hắn ta bắt đầu đâm chọc sâu vào hậu huyệt của sư tôn, lực thúc đẩy vào trong không quá mạnh nhưng Chử Tuấn An vẫn đau đến mức vòng eo phải run lên, miệng hắn cũng bật ra những tiếng rêи ɾỉ ê a không rõ: “Ô… A… Ư…”

Tiền Lãnh Đường thao nát lỗ huyệt Chử Tuấn An trong vòng một nén nhang. Sau khi bị Lãnh Đường chọc ngoáy, tiểu huyệt của sư tôn đã mềm mại co thắt khá nhiều. Bên trong sư tôn của hắn ta ướt đẫm, thành ruột bao chặt lấy côn ŧᏂịŧ của Tiền Lãnh Đường khiến hắn ta càng mạnh bạo hơn, thứ màu đỏ tím mười tám centimet ấy thô bạo giã tới giã lui hậu huyệt của Chử Tuấn An khiến hắn không tự chủ được thốt ra âm thanh da^ʍ mỹ: “Ô…Ưm… A…”

Chử Tuấn An rêи ɾỉ khe khẽ, khóa hàm làm miệng hắn nhức mỏi, giờ trong khoang miệng đã ứ đầy dịch vị muốn tràn ra. Qua một nén nhang tằng tịu với đồ đệ, hắn đã lên cao trào rất nhiều lần. Hắn đã hiểu rõ tư vị cực lạc khi được thao, giờ này khắc này, hai mắt hắn mê ly và trở nên kiều diễm, mí mắt trên hiện một tầng đào hồng nhạt, hắn rêи ɾỉ theo bản năng, tiếng rên dần đứt quãng.

“Đồ nhi muốn bắn vào lỗ huyệt dâʍ đãиɠ của sư tôn.”

Tiền Lãnh Đường mang bộ mặt mỹ nam nhưng miệng hắn ta toàn nói ra lời hạ lưu vượt giới hạn. Lời hắn ta vừa dứt thì cậu nhỏ chôn sâu trong lỗ thịt Chử Tuấn An run rẩy phun ra dòng dịch lỏng trắng đυ.c.

Nội dung chương tiếp theo:

Trước tiên, nhị đệ tử của hắn sử dụng cây roi thon dài đánh đầu ti sưng đỏ trước ngực của Chử Tuấn An, bốp bốp bốp bốp, hắn ta xâm phạm hơi bạo ngược một chút, sau mấy chục phát, đầu ti của hắn càng thêm sưng tấy, phần thịt trắng nõn xung quanh đầu ngực của Chử Tuấn An bắt đầu nhuộm hồng một mảng.