Chương 13

Nhìn một hồi lâu cậu mới phục hồi tinh thần lại, khi chuẩn bị tiến lên đi kêu người nọ, cậu bất cẩn gây ra tiếng vang trong phòng.

“Ăn cơm sao?”

Tào Văn nghe được thanh âm, quay người lại thì thấy trên bàn đã bày ra hai bộ chén đũa. Nhìn đồ ăn, hắn mới hậu tri hậu giác cảm nhận đây đều là nước trong, dưới đáy bát chỉ có mấy hạt gạo ít ỏi.

Không đợi Tào Văn mở miệng, Đường Yên trước tiên dùng cái thìa quấy canh cháo một chút, hạt gạo thưa thớt mới từ đáy nổi lên.

Đường Yên hiển nhiên đã rất có kinh nghiệm, cậu thấy thế lập tức dùng muỗng đem hạt gạo vớt vào trong hai chén.

Tiếp theo, mặt cậu vô biểu tình đẩy một cái chén qua chỗ hắn, rồi tự bưng một chén ngồi xuống bắt đầu ăn.

Tào Văn cũng theo đó bưng chén lên, thử thăm dò đưa đến bên miệng. Bởi vì gạo rất ít nên canh cháo chỉ có chút vị ngọt thanh, Tào Văn uống mấy hớp đã xong rồi.

Lúc này, bầu trời bên ngoài đã hoàn toàn tối đen. Dưới mái hiên, có thể nhìn thấy bầu trời sao lấp lánh.

Tào Văn chắp tay sau lưng đi dạo trong sân, hắn ngửa đầu thất thần nhìn bầu trời đầy sao.

Thôn dã vào đêm an tĩnh, các nông hộ ăn cơm xong chỉ đơn giản thu thập một chút liền lên giường nghỉ, thời gian này hẳn tất cả đều đã vào mộng.

Nghe được tiếng rửa chén, hắn ngửa người ra liếc trộm nhà bếp, thấy Đường Yên đang cúi đầu rửa chén liền nhanh chóng đi kiểm tra quanh nhà.

Nhà Tào gia không lớn, ngoài một căn nhà chính, hai bên còn có một gian bếp và một căn nhà nhỏ.

Từ khi cha mẹ Tào gia không ở nữa, căn nhà bên trái kia liền dùng để chứa tạp vật. Tuy vậy, căn nhà này cũng có một cái giường khác.

Tào Văn trở về nhà chính nhìn giường đất, cái giường này khẳng định không đủ 1 mét 5, hiện tại một mình hắn ngủ thì còn vừa, nhưng nếu thêm một người nữa... Vậy không phải là phải dính sát vào nhau ngủ sao?!

Nghĩ vậy, mặt Tào Văn đỏ lên.

Người trẻ tuổi thành thân xong thường có mấy hoạt động trước khi ngủ, Tào Văn tỏ vẻ đêm nay sẽ không tham gia.

Nghe được thanh âm trong nhà bếp, Tào Văn nhanh chóng trở mình, nhắm hai mắt lại.

Đường Yên thu dọn xong trở về, đang nghĩ đêm nay ngủ như thế nào thì lại nhìn thấy nam nhân đã ngủ.

Cậu theo bản năng giảm nhẹ động tác, hai tay ở bên hông xoa xoa vào áo.

Nhưng người này chiếm chỗ cậu rồi, vậy cậu phải ngủ chỗ nào?

Đường Yên dừng một chút, mãi sau mới đi qua thổi nến, do dự một lát thì đi vào căn nhà nhỏ khác.

Nghe thấy tiếng đóng cửa, Tào Văn mới từ trong bóng đêm mở mắt thở phào một hơi, hắn duỗi tay duỗi chân, như vậy là có thể thoải mái ngủ rồi.

......