Chương 1

Lão quản gia của Mục phủ gần nhất cực kỳ vội, vội đến mức chân không chạm đất, nhưng lão lại không dám có một câu oán giận, bởi vì nhị công tử của Mục phủ sắp trở về nhà, hơn nữa còn mang theo phu nhân mới cưới! Đây là chuyện vui duy nhất trong 5 năm qua.

5 năm trước, Mục lão gia đi theo Mục lão phu nhân, để lại hai đứa con trai là Mục Đại và Mục Nhị. Năm đó Mục Đại mười sáu tuổi, mới vừa làm mai xong, nhưng bởi vì tang sự của Mục lão gia tử, nên phải giữ đạo hiếu ba năm, dẫn đến hôn sự bị chậm trễ.

Nhưng nhà gái lại không chờ đợi được, quá lâu, một mình Mục Đại tiếp quản sinh ý, vạn sự khởi đầu nan, hắn vội đến nỗi chẳng phân biệt được ngày với đêm nên làm gì còn tâm tư thành hôn, cuối cùng, hai nhà quyết định giải trừ hôn ước.

Thời điểm Mục Đại tiếp quản sinh ý, Mục Nhị vẫn là một đứa trẻ mới mười một tuổi. Nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, tuy hiểu chuyện nhưng lại không giúp được cái gì. Chỉ có thể an an phận phận ở học đường, chuyên tâm đọc sách.

Mục Đại là một người tài ba, ở trong ba năm ngắn ngủn, hắn đã tiếp nhận toàn bộ sinh ý của cha mình, còn khiến nó lớn mạnh hơn.

Của cải nhà họ Mục vốn dĩ rất dày, mà hiện tại lại chỉ có hai người họ ở trong một căn nhà tứ hợp viện lớn, thì có vẻ quá xa xỉ, quá đυ.c lỗ. Mục Đại thấy vậy liền đuổi bớt đi một bộ phận lớn hạ nhân, chỉ chừa lại khoảng mười mấy người. Tiểu viện mà Mục lão gia và Mục phu nhân ở khi còn sống cũng cho người khóa lại, mỗi tháng cho người quét tước hai lần.

Mục Nhị cảm thấy, nếu hắn không thể giúp được đại ca ở trên sinh ý, thì hắn phải học tập cho thật tốt. Vì vậy, sau khi Mục Đại ổn định sinh ý, hắn liền bày tỏ suy nghĩ của mình với đại ca, muốn đi đến học đường của một vị tú tài nổi tiếng ở quê cũ, cầu học.

Bản thân Mục Đại cũng có học vấn rất tốt, chỉ là hắn không có dư thừa thời gian để đi học, nên khi nhìn thấy đệ đệ nhà mình có lòng tiến tới như vậy thì cực kỳ cao hứng, hắn lập tức đồng ý.

Mục Nhị vừa được sự chấp thuận của đại ca, ngay lập tức mang theo ngân phiếu và hai thư đồng lên đường, vừa đi liền đi hai năm.

Trong thư từ lui tới, Mục Nhị tỉ mỉ kể ra quá trình cầu học và sinh hoạt hàng ngày của mình, sau cùng mới bày tỏ nỗi nhớ nhà của mình với đại ca. Sau đó, Mục Đại cũng nhớ đệ đệ, nên quyết định đi xem Mục Nhị, qua lại khoảng mấy lần, trong lúc đó cũng xảy ra một chuyện, đó là lão tú tài đem tiểu nữ nhi của mình hứa cho Mục Nhị. Đương nhiên là ở dưới sự đồng ý của Mục Đại. Hôm đó, Mục Đại và lão tú tài ở trong thư phòng, đơn độc trò chuyện rất lâu.

Thời điểm cả huyện Thượng Thanh biết tin tức nhị công tử của Mục gia cưới nữ nhi của một tú tài, trái tim của rất nhiều nữ nhân trong huyện đã vỡ vụn.

Đó là bởi, dù cho không nói đến gia cảnh của Mục gia tốt như thế nào, mà chỉ nói đến nhan sắc của hai huynh đệ Mục gia thì hai người họ đều là những nam tử tuấn tú nhất nhì trong huyện.

Điều mấu chốt nhất đó là, khi gả vào Mục gia thì chắc chắn sẽ không có bà bà đè nặng trên đâu! Đây là chuyện quan trọng nhất trong sinh hoạt của mỗi một nữ nhân! Nhóm mẫu thân trong huyện, họ cơ bản đều phải trải qua việc hầu hạ bà bà thì mới đi đến được bây giờ, bọn họ biết rõ đắng cay trong đó nên đều hy vọng bà bà của nữ nhi nhà mình là người dễ tính, dễ đối phó.

Mà dựa vào những điều kiện trên thì Mục gia đúng là một cái bánh thơm ngon. Nên chuyện nhị công tử của Mục gia cưới tức phụ đã khiến rất nhiều người thương tâm, đặc biệt là nữ nhân hắn cưới còn là người nơi khác.

Vì vậy nên, thời điểm xe ngựa của nhị công tử Mục gia vừa mới đi qua công thành, mọi người trên đường đều duỗi dài cổ.

Thứ nhất là muốn nhìn nhị công tử Mục gia, muốn xem xem, sau 2 năm ở bên ngoài thì hiện tại hắn trông như thế nào.

Thứ hai là muốn nhìn bộ dạng của tức phụ Mục gia một chút.

Nhưng cửa sổ xe ngựa lại bị đóng rất kín, cho dù xe đã đi rất chậm, thì người bên ngoài vẫn không nhìn được cái gì,....một đám quần chúng cực kỳ nóng vội.

Bên trong xe, một nam nhân cao gầy tuấn tú ôm chặt thân thể nhỏ nhắn của thiếu nữ trong lòng, hai người liên tục thở dốc. Tay của nam tử đặt bên trong quần áo của thiếu nữ, không ngừng di chuyển, khi vào trong huyện vẫn không dừng lại. Thiếu nữ vô lực nằm trong lòng hắn, cắn chặt môi, cố ngăn lại tiếng rêи ɾỉ sắp tràn ra khỏi miệng…..

Thẳng đến khi xe dừng lại, và có tiếng nhắc nhở đã đến nhà từ bên ngoài truyền vào, nam nhân mới lưu luyến rút tay ra, giúp đỡ thiếu nữ sửa sang lại y phục, rồi hai người cùng nhau xuống xe đi vào trong phủ.

____