Chương 4: Máu M

"Được rồi! Tôi đi đây cậu trả tiền rượu nha! "

*Cạch*

Phó Quan ngẩn ra một lúc lâu, sau đó hét lên tức tối. Sao cái tên này thích hành hạ người khác như vậy, ông đây đang ngủ với cô em xinh đẹp, bị gọi đến đây đã đành, còn bị bắt đi điều tra và trả tiền. Shit! Fuck you!

........

"Hắt xì.. "

"Chị ơi, chị bị sao thế? " Tối nay Cung Lạc Hy vẫn bình thường mà tầm 2 giờ hắt hơi liên tục, Cung Lạc Lạc thấy vậy lo lắng hỏi.

"Không sao đâu, chắc có ai nói xấu chị thôi, Lạc Lạc em về phòng ngủ đi! " Cung Lạc Hy lên tiếng an ủi em gái. Cô mà biết đứa nào đêm hôm khuya khoắt nói xấu mình, cô sẽ cho nó mất nòi giống luôn!

.......

"Tiểu Lạc Hy! "Phó Quan theo mệnh lệnh của Hạ Lam Minh nhân lúc cô ăn trưa đến thăm dò.

"Phó Quan, có chuyện gì mà tìm tôi vậy? "

"Có chuyện gì mới tìm cô được sao! "Phó Quan làm bộ ủ rũ.

"Đâu có, tôi rất vui khi được gặp anh! "Cung Lạc Hy thấy không khí bất ổn lên tiếng giải thích.

"Tôi đến tìm cô có việc thật, cô với Tống Ngạn có quan hệ gì sao? "Đỡ mất thời gian anh đi ngay vào vấn đề

"Cái giề! "Cung Lạc Hy giật mình hỏi ngược lại Phó Quan

"Làm ơn đi Tiểu Lạc Hy, cô cũng biết tình tôi mà, cô không nói là tôi ôm một bụng tò mò khó chịu lắm! "

"Được rồi! "Cung Lạc Hy biết sớm muộn gì cũng phải nói, cái tên Phó Quan này còn dai hơn đỉa hắn ta mà muốn biết chuyện gì là tìm tòi đến cùng.

"Nói đi nói đi! "Phó Quan thấy mình đạt được mục đích rối rít lên

"Tôi và anh ta thời cấp 3 qua lại một khoảng thời gian thấy không hợp liền chia tay. Sau đó tôi đi Anh du học về Hạ thị làm thư kí cho Hạ Lam Minh này. Có liên lạc với Tống Ngạn nữa đâu, lúc gặp anh ta tôi còn thót tim cơ! "

"Vậy... "Phó Quan chưa kịp nói thì điện thoại Cung Lạc Hy reo, cô ra ngoài nghe lúc sau:"Xin lỗi nha, Phó Quan boss gọi tôi về rồi, bye bye! "

Thấy giờ nghỉ trưa vẫn chưa hết mà tên Hạ Lam Minh đã gọi Cung Lạc Hy về anh cũng đến chịu. Làm việc với nhau 5 năm ngoài thứ 7, chủ nhật và các ngày lễ nghỉ, những ngày thường bất kể thời gian lúc Hạ Lam Minh gọi là Cung Lạc Hy có mặt, thậm chí là nửa đêm. Nghĩ đến đây Phó Quan bất giác thốt lên:" Tiểu Lạc Hy, tôi với cô có một điểm chung đấy, đó là có máu M mới ở chung được với cái tên Hạ Lam Minh kia. "

Thấy Phó Quan nói đúng Cung Lạc Hy cười rạng lên:"Bingo! Thôi tôi đi đây, hẹn gặp lại! "

Chủ nhật, sân bay.....

"Đường Đường, mình ở đây! "Cung Lạc Hy ra sân bay đón người bạn trí cốt của mình

"Lạc Hy, mình nhớ cậu quá~" Đường Đường chạy đến ôm chầm lấy Cung Lạc Hy

"Hai chị quên em rồi phải không? "Cung Lạc Lạc thấy mình bị quên lãng oái oăm nói

"Rồi rồi.. Đi ăn đi, hôm nay tiểu gia bao! "Đường Đường lên tiếng nói to lên, ra vẻ ta là người có tiền, các ngươi có tiêu bao nhiêu đi nữa cũng không hết tiền của ta!

Quán bar Vệ Cẩm...

"Vào đi, hôm nay mình bao! "Đường Đường rốt rít, từ lúc trên đường đến đây không biết đã nói câu này bao nhiêu lần rồi. Cung Lạc Hy và Cung Lạc Lạc chỉ biết lắc đầu thở dài, lâu ngày không gặp mà cô nàng Đường Đường vẫn điên như vậy.

Phòng VIP.

"Lam Minh cậu có muốn tôi đi điều tra nữa không! "

"Không cần đâu bọn họ đã không liên lạc nữa thì đi điều tra làm gì cho tốn thời gian. Đêm nay không say không về! "