Y tá nhỏ chưa từng thấy một người đẹp trai xuất chúng như vậy, cô ấy hơi ngẩn người.
Giang Thư Huyền nhìn thấy vết thương của Cố Khê Kiều đã xử lý xong liền nhấc lên kiểm tra, đường nét lạnh nhạt và nghiêm nghị trên gương mặt không có chút biểu cảm nào, hai hàng lông mày lưỡi mác dày rậm bắt đầu nhíu lại như trên mặt hồ tĩnh lặng bỗng nhiên có một cơn sóng vậy, ánh mắt của anh vô cùng sâu, bao trùm một sự lạnh lẽo như mùa đông, mặc dù anh không tức giận cũng rất ít người dám nhìn thẳng anh.
Một lúc lâu sau, anh nhờ lão Trương đi lấy thuốc cho Cố Khê Khê.
Ban đầu Lão Trương muốn liên lạc với người nhà của cô bé, dù sao để cô bé một mình ở trong bệnh viện vào ban đêm là không thỏa đáng, nhưng cô bé này có vẻ rất bướng bỉnh không hợp tác chút nào.
Ông ấy lại lo lắng cho ngài Giang ở dưới lầu, dù sao nhiệm vụ tối nay là chở ngài Giang ra sân bay, nếu xảy ra chuyện gì ông ấy không đảm đương nổi, bây giờ ngài Giang một mình đi đến đây cũng không có ý trách tội mình, điều này làm cho ông ấy bình tĩnh lại liền đi ra ngoài lấy thuốc.
Chờ khi trong phòng không còn người không cần thiết, ánh mắt Giang Thư Huyền nhìn về phía Cố Khê Kiều.
Anh nhìn cô, trong đôi mắt trong veo phản chiếu ánh đèn rực rỡ, lấp lánh mơ hồ.
Thật lâu sau, anh mới nói: "Cô là ai?"
Ánh mắt Giang Thư Huyền như có năng lực xuyên thấu có thể nhìn rõ những tâm tư sâu kín nhất trong lòng người khác.
Anh biết xe của mình đã đâm trúng người nhưng chuyện này từ lúc bắt đầu liền không nằm trong dự liệu của anh nữa, lúc đó anh cũng ở trên xe lấy năng lực nhận thức của anh, lại không hề phát hiện chút nào phía trước có người, năng lực tinh thần của cô gái này cũng thật sự rất lớn, khó trách anh cũng phải hơi kiêng dè.
Năng lực tinh thần cao như vậy, so với mấy đứa trẻ trong gia tộc thì có khi còn thiên tài hơn, những người kia nghe ngóng được anh có hứng thú với những điều này, cho nên mới để cô gái này xuất hiện trước mặt anh sao?
Không phải không có khả năng này, Giang Thư Huyền nhìn cô với ánh mắt khó tránh khỏi dò xét vài phần.
Trên đỉnh đầu truyền đến một giọng nói lạnh lùng, Cố Khê Kiều ngẩng đầu lên dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn người đàn ông dò hỏi.
Ánh mắt sạch sẽ như một đứa trẻ, thuần khiết trong veo liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu.
Giang Thư Huyền lập tức hơi không nói nên lời, anh không khỏi đưa tay lên miệng khẽ ho hai tiếng như để che giấu sự xấu hổ đột ngột của mình, ánh mắt trong veo như đứa bé như vậy nhìn làm sao cũng không phải loại người đó, nhất thời cảm tình đối với cô đã tăng lên không ít, “Tôi là nói nếu em không muốn về nhà thế thì đi đến nhà tôi ở vài ngày.”
Không ít đứa bé xảy ra mâu thuẫn với người trong nhà nhưng một đứa bé hiểu chuyện lại ngoan ngoãn bỗng lựa chọn bỏ nhà ra đi, đây là phải chịu ấm ức bao nhiêu mới lựa chọn như vậy chứ? Giang Thư Huyền cảm thấy hơi khó chịu.
Cố Khê Kiều nhướng mày ngạc nhiên, đang muốn mở miệng từ chối chỉ cảm thấy một bóng đen xuất hiện trước mặt cô sau đó cơ thể nhẹ bẫng đi.
Khi cô chưa kịp phản ứng thì đã bị đôi tay như khối thép rắn chắc nhẹ nhàng ôm lấy cô, đầu mũi phảng phất hơi thở lành lạnh bao phủ xung quanh.
Cô ngước mắt kinh ngạc nhìn anh, từ góc độ này chỉ có thể nhìn thấy cái cằm xinh đẹp mà lạnh lùng của người này, cô nghĩ người này chắc chắn là một người độc đoán, ngay cả cơ hội để nói từ chối cũng không không cho người ta.
Hơn nữa ánh mắt của anh rất sâu sắc, rất đen nhưng lại ấm áp.
Cố Khê Kiều khẽ mím môi, lông mi dài cụp xuống che giấu cảm xúc trong mắt.
Người ở trên tay anh nhẹ đến như không có trọng lượng nào, cả một cây súng trường đều nặng hơn cô, Giang Thư Huyền khẽ nhíu mày nghĩ đến báo cáo kiểm tra vừa rồi, cơ thể suy nhược thiếu máu phần đầu hơi bị chấn động nhẹ, vết thương nghiêm trọng.
Rốt cuộc người này làm sao có thể lớn vậy?
Cố Khê Kiều còn đang thất thần hệ thống trong đầu đột nhiên lên tiếng, [Đinh! Hệ thống kiểm tra ra được người đàn ông này có tấm lòng lương thiện, là một thanh niên trẻ chính trực đã tự động thêm vào danh sách bạn tốt .]
Danh sách bạn tốt? Cô nhận được một kỹ năng mới lập tức nhắm mắt lại, tâm trí đắm chìm vào trong không gian của hệ thống, nghiên cứu danh sách bạn tốt bỗng xuất hiện này.
------Câu chuyện ngoài lề------
Mỹ nhân Cố : ha ha .
Giang (là) Đại (người) Gia (tốt) : QAQ sau rồi đừng quan tâm đến tôi ……….