Chương 9: Về nhà

Trên thực tế lông mày cô khẽ nhướng, vầng trán tràn đầy sức sống, gương mặt đoan trang, đôi môi trái tim khi cười có hai lúm đồng tiền thấp thoáng, đây là một người đoan chính và phước đức rất lớn, là một người có công đức, chỉ là không biết vì sao thiên đạo luân hồi lại cho thấy kết quả của cô sẽ là —không có kết cục tốt.

Giang Thư Huyền hơi chau mày, im lặng suy ngẫm bốn chữ “không có kết cục tốt” này.

Mang cô trở về hoàn toàn không phải là hứng thú nhất thời.

Mà là……

Cố Khê Khê không biết Giang Thư Huyền đang nghĩ gì, trái lại bị anh hỏi liên tiếp rất nhiều câu hỏi, cô đều 一一 trả lời.

Giang Thư Huyền thấy dáng vẻ cẩn thận trả lời của cô, đôi mắt long lanh có hồn còn thi thoảng liếc nhìn anh một cái, trái tim lập tức mềm xuống, anh nghĩ dù sao vẫn là một đứa bé.

Chỉ là một tia do dự cuối cùng trong mắt cũng đã không còn.

Không thể không nói Cố Khê Kiều là một đứa bé được người khác yêu thích ngoại hình xinh đẹp, đôi mắt có hồn, hơn nữa còn lộ ra sự tinh tường sạch sẽ, thím Trương bởi vì phương thuốc kia vốn đã có sự cảm kích với đứa bé này bây giờ lại đặc biệt yêu thích.

Chỉ vỏn vẹn hai ngày liền coi đứa bé này là con gái mình mà đối đãi.

Cô hiếm khi có được giấc ngủ ngon sáng hôm sau Cố Khê Kiều bị một chùm sáng mạnh chiếu tới làm cô giật mình tỉnh dậy, lông mi dày khẽ run sau đó cô chợt mở to mắt, trong mắt trong veo lóe lên một tia sắc bén sau khi nhìn rõ đồ vật xung quanh, vẻ mặt ác liệt biến mất hoàn toàn.

Thím Trương kéo rèm cửa ra, nở một nụ cười xán lạn với cô, “Cô Cố chào buổi sáng. Cô mau đi đánh răng rửa mặt rồi xuống lầu ăn sáng, ngài Giang đã chờ cô ở dưới lầu rất lâu rồi đấy.”

Cố Khê Kiều nhướng mày một lúc lâu mới phản ứng lại nói “Chào buổi sáng.”

Thật sự là quá lâu không có một giấc ngủ ngon như vậy, khoảng thời gian cuối cùng ở kiếp trước ngay cả ngủ đều trở thành một thứ xa xỉ mà trạng thái linh hồn trong không gian ảo kia càng không cần nghỉ ngơi, bây giờ có thể an toàn mà ngủ như vậy không cần có bất kỳ phòng bị nào là điều lúc trước cô không dám nghĩ tới.

Giang Thư Huyền đang cầm một chiếc laptop, ngồi đợi bên bàn ăn nhìn thấy cô đi xuống liền đặt laptop xuống bảo người mang đồ ăn sáng lên.

[Đinh! Kích hoạt nhiệm vụ mỗi ngày làm một việc tốt: Tối hôm qua nhân vật mục tiêu Giang Thư Huyền bị hacker tấn công đã bị mất một phần tài liệu bí mật, xin kí chủ giúp đỡ tìm lại phần tài liệu đó, nhiệm vụ hoàn thành được thưởng 10 điểm tích lũy! ]

“Cái này cũng quá làm khó tôi rồi…..” Cố Khê Kiều cầm chén trên tay, giương mắt nhìn anh một lúc, sau mới phản ứng đây là giọng nói của hệ thống.

Hacker? Cô hơi hoang mang .

Vẻ mặt của hệ thống tự đắc [Hệ thống tôi là hệ thống không gian thực tế ảo mạnh mẽ nhất trong vũ trụ đấy, trong mắt tôi kỹ thuật mạng trên trái đất chỉ như trò chơi trẻ con mà thôi, tất cả các tường lửa cũng chỉ vô dụng với tôi ! ]

Đột nhiên nghĩ đến một chuyện thú vị [Mỹ nhân Kiều cho cậu xem weibo. ]

Trước mặt Cố Khê Kiều rất nhanh hiện ra một màn hình trong suốt, trên màn hình giao diện Weibo đang hiện ra bài viết chi chít và một số bức ảnh, còn tự động kéo xuống dưới Cố Khê Kiều coi một chút phát hiện bức ảnh quần áo trên người Cố Tích Cẩn bị xe thành bốn mảnh, tài khoản đăng bức ảnh đều là một số tài khoản marketing nổi tiếng, rất nhiều người bình luận trong weibo, đa số là lời nói lạnh lùng của người qua đường.

Cố Khê Kiều khẽ liếc nhìn tâm trạng phấn khởi kỳ lạ, lười biếng khẽ nhắm mắt, con ngươi trong veo hiện lên ý cười không thể che giấu.

Có lẽ là bức ảnh trong bữa tiệc bị lộ ra bên ngoài, mặc dù khuôn mặt trên bức ảnh đã được làm mờ nhưng chắc chắn có không ít người biết sự tình, lần này Cố Tích Cẩn thật sự là đã mất hết thể diện, trở thành truyện cười của toàn bộ thế giới mạng.

Nhổ một túm lông của Khổng Tước, có lẽ Cố Tích Cẩn đang tức giận đến điên rồi!

Giang Thư Huyền ngước mắt liếc thấy gương mặt trắng nõn đang nở nụ cười với đôi mắt trong veo của cô, anh không khỏi ngẩn người, chỉ ăn sáng thôi có cần thiết phải vui mừng như vậy không? Nhưng mà thấy cô ăn đến vui vẻ như thế nên khẩu vị của người ăn cùng cô cũng tốt hơn lúc trước.