Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhật Ký Chăm Bé Phản Diện Của Đại Lão

Chương 115: Kẻ ăn chơi có được dụng cụ phát trực tiếp ngoài hành tinh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhân viên nhanh chóng đáp: “Tổ trưởng, giờ Tần Bạch có mười vạn tinh tệ rồi.”

Tổ trưởng hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại như thường: “Nói với hắn ta, mười vạn tinh tệ có thể mở khóa một bình nước trị liệu cấp thấp.”

Với người Trái Đất mà nói, đây chính là “thần dược”, không tin Tần Bạch không mắc bẫy.

Thế là nhân viên thay đổi ý định ban đầu, giả bộ làm một cái thương thành.

Cốc lung linh rực rỡ, năm mươi vạn tinh tệ.

Chim potoo* biết hát, ba mươi vạn tinh tệ.

*Chim potoo: gần giống cú

Chủy thủ sắc bén, mười vạn tinh tệ.

Nước trị liệu cấp thấp, mười vạn tinh tệ.

Nước luyện thể, một trăm vạn tinh tệ.

Phía sau còn cả một đống.

Tần Bạch nhìn một lúc, phát hiện ra chỗ bất thường. Thứ không thực dụng thì đắt cắt cổ, một số thứ lại rẻ bất ngờ.

Tần Bạch vẫn còn “non”, Tần Trạch liếc mắt đã nhìn ra giá của cái gọi là “hàng hóa” này được thiết kế dựa trên nhu cầu của Tần Bạch, tất nhiên không có logic thị trường.

Giờ họ muốn bẫy Tần Bạch, chắc chắn sẽ cho Tần Bạch đồ tốt. Nhưng quy tắc là do họ đặt, không thể vả mặt một cách trắng trợn nên chỉ có thể hạ giá hàng hóa.

Tần Bạch biết mình đang có mười vạn hai nghìn một trăm tinh tệ, không nghĩ ngợi gì đã lấy mười vạn tinh tệ mua một bình nước trị liệu cấp thấp.

【 Người Trái Đất đáng thương quá, không biết loại nước trị liệu cấp thấp này ở tinh tế của chúng ta chỉ cần hai trăm tinh tệ đã có thể mua một bình. 】 Tuy nói đáng thương nhưng khó giấu được sự ưu việt trong lời nói.

Hôm nay, nhân thời gian nghỉ trưa, Tần Bạch chạy tới Hình Bộ.

Hắn ta là độc tôn của Hình Bộ thị lang, ra vẻ nghiêm chỉnh nói tới làm việc thay cha hắn, đi vào đại lao của Hình Bộ.

Trong đây nhiều năm không thấy ánh sáng, vừa vào đã ngửi được một mùi ẩm mốc khó tan. Hai bên tường đốt nến, ánh nến yếu ớt không những không mang lại ánh sáng mà còn khiến khung cảnh lạnh lẽo này u ám hơn.

“Tần thiếu gia, ngài đi chậm chút.” Ngục tốt nịnh nọt nói.

Tần Bạch rụt rè gật đầu.

Khán giả không biết hắn ta đang làm gì nhưng vẫn rất mong chờ.

Rất nhanh, trên màn hình xuất hiện một phòng giam kiểu cổ đại, từng khúc gỗ tròn xếp thành thanh chắn, bên trong là rơm rạ mục nát và phạm nhân quần áo rách tươm. Do độ phân giải của camera cao nên thậm chí họ còn có thể nhìn thấy rệp và chuột trong đống rơm, rất nhiều người cảm thấy khó chịu.

Tần Bạch hơi ghét bỏ, lấy tay áo che mũi.

Họ đi vào chỗ sâu nhất. Nơi Tần Bạch đi qua, rất nhiều phạm nhân bị dùng hình, xiêm y rách nát, lộ ra vết roi và dấu sắt nung, vết máu loang lổ.

Cuối cùng, hắn ta dừng trước một nhà lao trong đó, ngục tốt nói nhỏ: “Tần thiếu gia, kẻ này là một điêu dân, cưỡиɠ ɠiαи mười ba người, bị phán tội chết, còn bảy ngày nữa sẽ bị lôi đi hành hình.”

Tần Bạch vô cùng ghê tởm, đổi sang một nhà lao khác. Ngục tốt tiếp tục giới thiệu: “Kẻ này, haiz, kẻ này còn là một cử tử.*”

*Cử tử: học trò đi thi Hương thời xưa.

Vẻ thờ ơ của Tần Bạch lập tức thu lại: “Cử tử?”

Người đang nằm trên mặt đất trong nhà lao nghe thấy tiếng động, cố gắng ngẩng đầu kêu “A a”. Hắn ta khua tay múa chân, ngón tay cong queo một cách bất thường, khóe mắt chảy ra hai hàng lệ đυ.c ngầu.

Không biết ngục tốt tức giận hay thương tiếc, nói: “Dương cử nhân, nếu sớm biết có ngày này thì lúc đầu ngươi không nên xúc động và hồ đồ như vậy.”

Nói xong, Dương thị - người từng là cử nhân nhưng nay lại là phạm nhân càng khóc dữ hơn, nhưng hắn ta chỉ có thể kêu “A a”.

Tần Bạch nhìn mà ngậm ngùi: “Hắn ta phạm phải tội gì?”

Ngục tốt: “Nghe nói là đố kỵ với đồng môn, gϊếŧ hai người liên tiếp.”

“Ồ…” Tần Bạch kinh ngạc đến mức ngã ngửa: “Nhìn không ra đấy.”

Ngục tốt cũng phụ họa.

Tần Bạch nghĩ một lát: “Được rồi, chính là hắn.”

Ngục tốt không hiểu gì nhưng Tần Bạch đã có lệnh thì hắn cũng không tiện làm trái ý.

Tần Bạch lấy ra một cái bình sứ nhỏ, bảo ngục tốt cho Dương phạm nhân uống. Dương phạm nhân sợ hãi lùi lại, nói gì cũng không chịu uống, tiếc là không thể thuận theo hắn ta.

Khán giả và ngục tốt đều không biết Tần Bạch muốn làm gì.

Đây là nước trị liệu có công dụng như thần dược đối với người Trái Đất, vậy mà Tần Bạch lại dùng nó trên người một phạm nhân.

【 Liệu có phải Tần Bạch quen biết tên phạm nhân này không. 】

【 Ngục tốt nói rồi, kẻ này đã gϊếŧ hai người, thế mà Tần Bạch còn cứu. Không biết tốt xấu, đúng là ghê tởm. 】

【 Mẹ ơi, nếu mà là hiện thực thì, đm. 】

【 Tôi thấy có ẩn tình. 】

【 Cút Đi 】 ném quả thối x100

【 Má Ơi, Người Xấu 】 ném phân Unggoy* x100

* Nhân vật trong phim “Vũ trụ Halo”

Đại Tráng ném…

Cả màn hình bỗng chốc vô cùng thối, trong công cụ phát sóng trực tiếp cũng phối hợp phát ra mùi thối nhưng Tần Bạch lại tưởng là mùi trong nhà lao.
« Chương TrướcChương Tiếp »