Cách thức gây án của hắn rất kín đáo, năng lực phản trinh sát vô cùng mạnh, không có động cơ gϊếŧ người, không để lại đầu mối nào... Khiến toàn bộ hai mươi mấy cảnh sát trong tổ chuyên án "Giang Dạ" bị đùa giỡn xoay mòng mòng.
Mà cánh truyền thông bẩn vô lương tâm ngửi thấy mùi là lập tức đăng lên trang nhất về vụ án này, chẳng mấy chốc đã khiến lòng người hoang mang.
Nhất là ở thành phố A, trong một tháng xuất hiện hai vụ liên tiếp, trung tâm thành phố lung linh đèn hoa lúc trước, bây giờ chỉ cần trời vừa tối là lập tức ảm đạm.
Lâm Giang Mộ nghĩ, cô đã biết trước nó sẽ trở thành tội phạm gϊếŧ người biếи ŧɦái, phải chăng tương lai sẽ không xảy ra những chuyện kia nữa?
Cô cũng sẽ không chết?
Hệ thống nói: "Kí chủ, mặt Giang Dạ đỏ quá, hay là bị sốt rồi?"
"Cho sốt chết đi." Cô nói: "Vì dân trừ hại."
"Kí chủ, không phải chúng ta đã nói rồi sao? Cô đã đồng ý với tôi rồi! Cô khó khăn lắm mới thi đỗ công chức thành phố A, cô không muốn quay về sao?"
Trên thực tế, từ lúc Lâm Giang Mộ bị sát hại đến khi xuyên không mới chỉ hai mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi.
Cô thậm chí còn cảm thấy phải chăng thời gian trước mình ôn thi đến mụ mị đầu óc rồi, nghĩ thế nào cũng cảm thấy hệ thống tự xưng là đến từ không gian đa chiều trong đầu cô này có phải do ảo giác của cô tạo ra không.
Thật sự quá hoang đường!
Còn hoang đường hơn cả việc cô bất cẩn đi đến hiện trường gây án của tên sát nhân.
"Kí chủ, xin cô đấy." Giọng nói máy móc mang theo chút đáng thương: "Nếu Giang Dạ chết, thế giới này sẽ mất khống chế! Nó sẽ trực tiếp sụp đổ! Mọi người đều sẽ biến mất, gồm cả cô!"
Theo như hệ thống khó hiểu này, thế giới mà cô sống là một quyển sách, Giang Dạ là nhân vật nam phụ trong thế giới sách, quỹ đạo cuộc đời đã được định trước chẳng may đi chệch đường, trở thành một kẻ sát nhân.
Mà sau khi gϊếŧ hại nữ chính, thế giới bị sụp đổ vì thiếu nhân vật chính.
Cô là một người người xui xẻo đứng ngoài xem, bị cái gọi là hệ thống này chọn trúng, đưa về hai mươi lăm năm trước.
"Tại sao lại là tôi?" Lâm Giang Mộ ngồi xuống cạnh bàn, hỏi.
Trên mặt bàn để một đống chai lọ, còn có một cái gương nhỏ dính đầy bụi, cô đưa tay cầm lên, ngắm mình trong gương.
"Kí chủ, tôi đã nói rất nhiều lần với cô rồi! Không phải vừa rồi cô cũng đã nhìn thấy sao?"
Hệ thống hết ca lại thán: "Cơ thể của cô gần như tương đồng 100% với mẹ của Giang Dạ, cho nên chỉ có thể chọn cô. Cô chính là người duy nhất có thể thay đổi được cuộc sống của Giang Dạ!"