Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhất Kiến Chung Tình

Chương 49

« Chương TrướcChương Tiếp »
Rất nhanh đã đến ngày thi cuối cùng, Đan Cư thi xong thì tâm tình rất ư là thoải mái, bắt đầu làm nũng Ân Chẩn. Ân Chẩn đương nhiên sẽ không cự tuyệt thỉnh cầu của người yêu, ngược lại còn ôn nhu dung túng. Hiếm mà! Cho nên không cần so đo.

Sáng sớm thứ sáu, bốn người cùng nhau đến sân bay làm thủ tục. Đan Cư rất quen thuộc với những loại thủ tục này cho nên tình nguyện làm thay.

Lên máy bay cất cánh, Đan cư vui vẻ điều chỉnh ghế ngồi, dựa vào bả vai Ân Chẩn mà ngủ.

「 Cư Nhi ngủ đi!」

Ân Chẩn ôn nhu giúp người yêu đeo miếng che mắt, đắp thay chăn, đeo tai nghe nhạc là có thể ngủ ngon. Đan Cư rất nhanh đã ngủ. Ân Chẩn điều chỉnh tivi nho nhỏ đằng trước mặt một chút, bắt đầu tìm phim xem để gϊếŧ thời gian, anh hiện tại vẫn chưa buồn ngủ lắm. Muốn đến Châu Âu nơi ba mẹ Đan Cư đang sống thì bắt buộc phải chuyển máy bay tại một trong những nước Đông Nam Á, cho nên xem xong phim này hẳn cũng đã đến lúc chuyển máy bay rồi.

Chuyển qua máy bay khác xong lại tiếp tục ngủ. Qua mười mấy tiếng ngồi trên máy bay, rốt cục cũng đã đến Châu Âu. Ba mẹ Đan Cư sẽ trực tiếp đến sân bay đón mọi người.

Bốn người vừa ra khỏi cổng, Đan Cư liền bắt đầu tìm kiếm bóng dáng ba mẹ mình.

「 Cư Nhi! Ba mẹ ở đây này!」 Rất nhanh, ba mẹ Đan Cư đã giơ tay ngoắc bọn họ.

「 Đan tiên sinh, Đan phu nhân, đã lâu không gặp!」 Ân lão gia cùng Ân phu nhân hướng hai người chào hỏi,

「 Ân tiên sinh, Ân phu nhân! Đã lâu không gặp!」 Đan thị vợ chồng cũng hướng bọn họ chào hỏi,

「 Chúng ta lên xe về nhà trước đi!」 Đan phu nhân hòa ái nói, ở sân bay nói chuyện cảm thấy không phù hợp cho lắm, về nhà nói thì tốt hơn.

Đoàn người trở lại căn biệt thự của vợ chồng Đan thị.

「 Cư Nhi vất vả rồi! Đài Loan có lạnh không? Có thích ứng được không?」Đan phu nhân khẩn cấp hỏi con,

「 Không đâu! Tuy ở Đài Loan hiện tại là mùa đông, nhưng không có lạnh. Con vẫn có thể thích ứng tốt.」 Đan Cư trả lời mẹ.

「 Vậy là tốt rồi.」 Đan phu nhân hiền lành sờ sờ đầu con.

「 Ân.」

Đan Cư tuy rằng không có biểu hiện ra ngoài, nhưng Ân Chẩn cảm nhận được người yêu đang rất vui. Đại khái là gặp lại ba mẹ cho nên phi thường cao hứng đi! Dù sao thì bốn tháng mới gặp một lần, đúng là rất lâu a! Đan Cư lại phi thường khát vọng bầu không khí ấm áp của gia đình, đương nhiên là hi vọng có thể thường xuyên được gặp mặt ba mẹ.

「 Đan phu nhân, chúng ta đến đây nghỉ cả một tháng! Thật sự là làm phiền hai người rồi!」 Ân phu nhân nói,

「 Không đâu! Cùng nhau đón lễ như vậy mới náo nhiệt nha! Trước giờ nhà chúng tôi chỉ có ba người! Lần này lại biến thành sáu người đương nhiên là tốt hơn a!」 Đan phu nhân nói, đàn bà nói chuyện với nhau dĩ nhiên không dứt, hai đứa con xem hai người mẹ mình tán gẫu đến thực vui vẻ.

Đan Cư dẫn người yêu đến phòng mình, cậu biết bốn người lớn này sẽ không ngừng nhanh như vậy, cho nên vẫn là tự mình dẫn anh lên phòng đi!

「 Oa! Phòng Cư Nhi có bầu không khí thật thoải mái a!」 Ân Chẩn vào phòng người yêu liền tán thưởng.

Phòng Đan Cư không quá lớn, nhưng cách bài trí lại cảm thấy rất ấm áp, không quá hoa lệ, rất đúng phong cách Cư Nhi.

「 Đem đồ đạc trong hành lý bỏ vào tủ áo đi!」 Đan Cư nói, kỳ thật chính mình cũng không mang nhiều, bởi vì ở đây cậu cũng có quần áo dành cho bốn mùa, ba mẹ đều chuẩn bị tốt giúp cậu rồi, cho nên Ân Chẩn tự đem đồ dùng của mình bảo vào tủ.

「 Giờ làm gì đây?」 Ân Chẩn hỏi người yêu,

「 Chúng ta có thể ra ngoài tham quan.」 Đan Cư nói,

「 Vậy đi thôi!」

Ân Chẩn lập tức liền kéo người yêu đi. Hai người nói với quản già một tiếng để ông mang cả hai vào nội thành chơi một chút. Hai người vào nhàn tản vào nội thành chơi xong liền để quản gia dẫn trở về. Về nhà một lúc liền được gọi xuống ăn cơm, hôm nay là do Đan phu nhân xuống bếp. Tuy Đan Cư nói phải ăn một tháng rất là chán ghét, nhưng mà……

「 Mẹ em nấu cơm rất ngon! Mặc dù ăn ngán rồi!」 Đan Cư nói,

「 Ác.」 Ân Chẩn hết nói, theo quản gia đến phòng ăn. Bốn trưởng bối đang ngồi chờ hai người.

「 Cư Nhi, A Chẩn, mau đến đây ăn đi!」 Ân phu nhân hiền lành nói với hai đứa.

「 Dạ.」 Hai người ngồi xuống.

Mọi người bắt đầu ăn cơm.
« Chương TrướcChương Tiếp »