Buổi trà chiều chấm dứt, tiếp đến là tiết mục tản bộ. Ân phu nhân và Ân lão gia cùng nhau đi đằng trước, vui vẻ nắm tay nhau vừa đi tản bộ vừa nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng còn cùng nhau cười khúc khích. Ân Chẩn và Đan Cư lặng lẽ đi đằng sau, anh cũng lặng lẽ nắm lấy tay Đan Cư. Đan Cư tuy cảm thấy ngọt ngào nhưng lại thẹn thùng cúi thấp đầu xuống. Ân Chẩn tuy cũng muốn khi dễ người yêu chút chút, nhưng ngẫm lại vẫn là quên đi, nếu Cư Nhi lại giận lên không thèm để ý tới anh thì khổ. Ba mẹ nhất định sẽ đứng về phía Đan Cư, Càng tổng quản nhất định sẽ đứng về bên đúng hơn, không một ai sẵn sàng nói giúp anh một tiếng, cho nên nên ít làm chuyện xấu thì tốt hơn!
Bốn người đi dạo quanh một vòng hoa viên đến hơn một tiếng đồng hồ, coi như là vận động cơ thể, mặt khác là để gϊếŧ thời gian, bình thường nếu không vận động, sẽ biến thành ông béo bà béo nha!
Dù sao cũng không biết phải làm gì, chẳng bằng đi ra ngoài phơi nắng cho khỏe mạnh tí còn tốt hơn.
Sau khi đã hoàn thành tiết mục tản bộ, Ân lão gia và Ân phu nhân dắt con và con dâu vào nhà, đem một vài vị trí phòng trọng yếu nói cho Đan Cư biết, như vậy sẽ không sợ cậu bị lạc nữa. Ân Chẩn liền mang người yêu đi xem xét, bắt đầu từ cửa chính tiến vào.
「 Đây là đại sảnh. Từ cầu thang giữa đại sảnh đi lên, phía bên trái là phòng chờ dùng cho khách, thư phòng, phòng ăn dùng để tiếp đãi khách linh tinh, bên phải là phòng dành cho khách ở, phía bên trái dưới cầu thang là phòng bếp, bên phải là phòng dành cho người hầu. Cửa lớn có hai lớp, không có bất cứ kẻ lạ mặt nào có thể tiến vào. Phía bên trái đại sảnh là nơi tổ chức vũ hội, bên phải là nơi triển lãm một ít sản phẩm do nhà anh phát triển. Phòng ba mẹ chúng mình ở giữa, được tách khỏi những địa phương khác bằng một vườn hoa mà lúc nãy chúng ta vừa mới đi qua ấy.」 Ân Chẩn một hơi giới thiệu xong mới mang người đi tham khảo.
Đan Cư đi theo Ân Chẩn, cảm thấy căn nhà này thật là bự a!
Ân Chẩn nói cả ngọn núi này đều là nhà của anh, bởi vì ba mẹ muốn bảo vệ mảnh rừng xinh đẹp này, muốn góp một phần sức lực bảo vệ địa cầu!
Bữa tối, đương nhiên Đan Cư vẫn là ở Ân gia ăn, và vẫn là do Ân phu nhân xuống bếp. Tay nghề của Ân phu nhân rất tốt, Đan Cư ăn đến ngon miệng. Ân phu nhân còn dặn dò con trai phải thường xuyên mang con dâu về nhà, chỉ cần Đan Cư đến, Ân phu nhân nhất định sẽ tự mình xuống bếp nấu ăn! Điều này khiến cho Ẩn Chẩn ghen tị nha,
「 Hừ! Mẹ không có nấu cơm cho con ăn, nhưng lại cho Cư Nhi ăn! Thật bất công!」 Ân Chẩn cố ý đau lòng nói,
「 Cư Nhi là con dâu của mẹ! Không được sao?」Ân phu nhân cũng cố ý giả đò ngây thơ trả lời.
「 Được rồi, để cho Cư Nhi chế giễu rồi kìa.」 Ân lão gia ngắt cuộc đối thoại của vợ cùng đứa con ngây thơ vô số tội.
Đan Cư không biết đáp lại như thế nào, cho nên trầm mặc không nói gì. Dần dà cũng từ bỏ chuyện kia. Qua thời gian bữa tối liền tới thời gian tắm rửa, Đan Cư rất chờ mong không biết phòng Ân Chẩn có bồn tắm mát xa loại lớn hay không a? Đáp án đương nhiên là có, bởi vì Ân Chẩn cũng rất thích ngâm bồn.
「 Bồn tắm mát xa loại lớn nha!!」 Ánh mắt Đan Cư rực sáng.
「 Cư Nhi cũng thích tắm bồn sao?」 Ân Chẩn hỏi,
「 Phải! Em rất thích tắm bồn! Rất thoải mái!」 Đan Cư vui vẻ trả lời,
「 Vậy lần sau chúng ta đi ngâm suối nước nóng được không?」 Ân Chẩn lập tức nói,
「Được!」 Đan Cư đương nhiên là đáp ứng rồi. Cậu đã lâu rồi không đi ngâm suối nước nóng, bởi vì chỉ có một mình mình đi sẽ có cảm giác rất kỳ quái a….. Bất quá hiện tại đã có Ân Chẩn rồi, Đan Cư muốn đi đâu, đều có Ân Chẩn đi cùng nha.