Ngủ dậy, Ân Chẩn lại mang người yêu đi tìm ba mẹ nói chuyện phiếm. Ân lão gia bắt đầu hỏi nghề nghiệp của ba mẹ Đan Cư.
「 Ba mẹ con có một công ty thương mại, hiện tại bọn họ đều đang định cư ở nước ngoài.」 Đan Cư trả lời,
「 Công ty đó chuyên làm gì thế?」 Ân phu nhân cũng hỏi, nói không chừng bọn họ có hợp tác giao dịch vài lần!
「 Ân…… hình như….có mở mấy cửa hàng buôn bán mấy loại mặt hàng gì đó!」 Đan Cư suy nghĩ một chút rồi nói.
Nói thật, cậu không có nhiều ấn tượng với công ty kia, chỉ là nghe Đan phu nhân trong lúc vô tình mà nhắc tới thôi.
「 Vậy thường hay giao dịch buôn bán những loại nào? Nói không chừng chúng ta đã từng hợp tác với nhau a!」Ân lão gia tiếp tục hỏi, ông cảm thấy rất tò mò về sự nghiệp của ba mẹ Đan Cư.
「 Ác…… Hình như có đồ thể thao, thực phẩm hàng ngày, cửa hàng quần áo linh tinh gì đó. Con không biết gần đây có đầu tư gì thêm không.」Đan Cư liệt kê vài cửa hàng.
「 Ác? Chắc không phải là xí nghiệp Bất Giản Đan chứ?」 Ân lão gia thuận miệng hỏi,
「 Đúng a! Đó là tên công ty mà cha con đặt!」 Đan Cư đơn thuần trả lời,
「?! Là thật sao! Gia thế của Cư Nhi thật cao nha! Xí nghiệp của ba mẹ con thực sự rất là lớn!」
Ân lão gia cùng Ân phu nhân đều phi thường kinh ngạc. Chỉ có thể nói rằng vợ chồng Đan thị bảo hộ con cái mình thật quá tốt đi, cá tính đơn thuần vẫn còn được bảo trì cho tới bây giờ, không hề để cho cậu nhóc cảm thấy nhà mình có tiền liền kiêu ngạo, lại rất lễ phép, gia giáo phi thường tốt a.
「 Thật không? Con không để ý lắm, cho nên không biết rõ.」 Đan Cư thực thành thực trả lời,
「Không sao. Nguyên lai Cư Nhi là ông chủ nhỏ của Bất Giản Đan a! Vậy thật là tốt quá, bởi vì chúng ta có quen biết với ba mẹ con! Là chuyện thật lâu trước kia rồi, lúc trước đều viết thư liên lạc với nhau, lại nói a, bác vẫn còn giữ ảnh chụp của Cư Nhi lúc nhỏ nha!」Ân phu nhân hồi tưởng lại chuyện cũ.
「 Thật sao? Con muốn xem!」 Ân Chẩn lập tức nói. Anh tò mò muốn biết lúc nhỏ người yêu có bộ dáng như thế nào. Chắc là rất đáng yêu a!
「 Được được được. Để mẹ đi lấy, các con chờ mẹ một lát.」 Ân phu nhân mỉm cười đứng dậy, về phòng lấy ảnh chụp.
Đan Cư thật ra không để ý lắm, bởi vì cậu biết lúc nhỏ cậu không hề làm ra cái bộ dáng mất mặt gì đó. Cậu cũng biết mẹ mình sẽ không bao giờ đưa cho người khác mấy tấm ảnh chụp cậu trong bộ dáng kỳ quái đâu.
Ân phu nhân đem ảnh chụp Đan phu nhân gửi cho bà đưa cho Ân Chẩn xem.
「 Đáng yêu quá!」
Ân Chẩn nhìn đứa nhỏ đáng yêu trong ảnh chụp. Tiểu Đan Cư mặc bộ đồ lão hổ, cười sáng lạn. Ân Chẩn thực muốn làm cho người yêu lại tươi cười như vậy một lần nữa!
Nhưng không cần nghĩ cũng biết, điều đó không có khả năng, bởi vì Đan Cư không có sở thích cosplay. Vậy phải chờ đến lúc khi hai người ở cùng một chỗ, anh nhất định phải khiến cho Cư Nhi tươi cười như vậy lại một lần nữa!!! Ân Chẩn quyết tâm.
「 Cư Nhi lúc nhỏ rất đáng yêu! Bác nhớ lúc đó ba mẹ con vốn muốn dẫn con đến nhà bác chơi, nhưng đột nhiên con lại sinh bệnh, cho nên đành phải thôi. Nếu lúc đó đến nhà bác chơi để cho con và A Chẩn quen nhau, hẳn là sẽ cùng nhau ở một chỗ sớm hơn rồi~」 Ân lão gia cười khẽ nói,
Đan Cư có chút mặt đỏ không dám trả lời,
「 Được rồi, chỉ đùa thôi mà. Cư Nhi không cần oán bác nha!」 Ân lão gia lại bổ sung thêm một câu, nhưng lại khiến cho mặt Đan Cư càng lúc càng đỏ hơn……
「 Cư Nhi, lúc nào hai bác mới có thể gặp mặt ba mẹ con a! Hai bác đã lâu không có liên lạc với nhau rồi」Ân phu nhân hợp thời phá tan không khí xấu hổ.
「 Ân…… Đến lúc nghỉ đông đi! Bởi vì bọn họ không muốn trở về, mọi năm đều là do con bay qua đó tìm bọn họ.」 Đan Cư suy nghĩ một chút rồi trả lời,
「 Ác ~
Vậy nhớ nhắc bác, hai bác cũng muốn gặp ba mẹ con ôn lại chuyện xưa.」 Ân phu nhân nói,
「 Dạ được, con sẽ nói với ba mẹ trước một tiếng.」 Đan Cư trả lời.
Xem xong ảnh chụp, Càng tổng quản cũng đem trà chiều lên – Trà Darjeeling và bánh Tiramisu, mọi người cùng nhau uống trà chiều đến vui vẻ.