Càng tổng quản rất nhanh đã nấu xong lẩu cua. Ông bưng nồi lẩu đặt lên bàn trước rồi mới gọi Ân Chẩn và Đan Cư.
「 Thiếu gia, có thể ăn rồi.」 Càng tổng quản nói,
「 Được, Cư Nhi.」 Ân Chẩn nghe xong liền gọi người yêu,
Đan Cư tắt tivi, cùng Ân Chẩn ngồi vào bàn ăn.
「 Càng gia gia cũng ngồi xuống cùng nhau ăn a!」Đan Cư nói với Càng tổng quản đã vất vả nấu bữa tối,
「 Để tôi đi bới cơm cho hai người đã! Cư thiếu gia muốn dùng cơm hay là chỉ ăn lẩu?」 Càng tổng quản hỏi,
「 Con muốn ăn cơm!」 Đan Cư trả lời.
Càng tổng quản liền thay Đan Cư và Ân Chẩn bới cơm, lại bới thêm phần cho mình rồi mới ngồi xuống.
「 Ăn thôi.」
Ba người nói xong liền bắt đầu cặm cụi ăn lẩu. Bên trong lẩu, ngoại trừ cua, đậu hủ, bánh quẩy, súp miso, bún ra, còn có rất nhiều nguyên liệu khác a! Quả là siêu cấp phong phú. Đan Cư vui vẻ ăn đến no cành hông.
Ba người ăn xong nồi lẩu, lại tiếp tục cùng nhau ăn trái cây. Đan Cư lại đòi giúp rửa chén.
「 Càng gia gia, con muốn rửa chén!」 Đan Cư xung phong nhận việc nói,
「…… Được, vậy làm phiền Cư thiếu gia.」Càng tổng quản vốn có chút khó xử, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt ám chỉ của Ân Chẩn liền lập tức đáp ứng..
「 Hay quá!」 Đan Cư được cho phép liền chạy tới nhà bếp rửa chén.
Càng tổng quản cũng vào bếp phụ lau khô chén dĩa. Ân Chẩn ăn hết đĩa trái cây, đem tới nhà bếp cho Đan Cư.
「 Cư Nhi, tiện rửa cái này luôn đi!」 Ân Chẩn nói,
「 Được, đặt bên đó đi.」
Đan Cư cũng đã muốn rửa gần hết. Càng tổng quản lau cái đĩa cuối cùng, cho vào tủ rồi mới nói.
「 Cư thiếu gia vất vả.」
「 Không đâu! Càng gia gia mới vất vả.」 Đan Cư rất lễ phép đáp lại,
「 Cư thiếu gia quá khách khí. Mau đi nghỉ ngơi đi!」 Càng tổng quản cũng nói,
Đan Cư liền lên lầu đi tìm Ân Chẩn. Ân Chẩn đang chuẩn bị nước tắm, quả thực là cần phải tắm thêm lần nữa.
「 Chẩn, nước chuẩn bị xong chưa?」 Đan Cư đến ghế sopha ngồi chơi máy tính của Ân Chẩn, hỏi anh.
「 Xong rồi, chúng ta đi tắm đi!」
「Được.」
Hai người lại tắm thêm một lần nữa, kỳ thật chỉ là ngâm mình trong bồn tắm mà thôi. Đan Cư vui vẻ ngồi ngâm
nước trong lòng Ân Chẩn.
「 Cư Nhi rất thích ngâm nước a!」 Ân Chẩn sờ sờ đầu người yêu cũng nói,
「 Phải đó! Ngâm mình trong bồn rất thoải mái!」 Đan Cư đáng yêu trả lời,
「 Vậy chúng ta thường cùng nhau ngâm bồn đi!!」 Ân Chẩn nói,
「 Ừ!」 Đan Cư đáp ứng,hai người liền tiếp tục ngâm nước.
Tắm rửa xong, cả hai lên giường chuẩn bị ngủ. Đan Cư bắt đầu ngáp.
「 Cư Nhi ngủ ngon.」 Ân Chẩn thực ôn nhu nói,
「 Chẩn ngủ ngon.」 Đan Cư nhu thuận nằm ở trong lòng người yêu, ngọt ngào hôn anh một chút,
「 Hừ! Cư Nhi đánh lén anh!」 Ân Chẩn cố ý tính toán chi li, lập tức nhân cơ hội hôn cậu một cái, Đan Cư bị phản công thiếu dưỡng khí, đến khi buông cậu ra thì mặt đã đỏ bừng rồi
「 Chẩn…… Muốn chết……」 Đan Cư suyễn khí nói,
「 Ai bảo Cư Nhi yếu đánh lén anh.」 Ân Chẩn thực đương nhiên nói,
「……. Quên đi!」 Đan Cư vốn là muốn làm nũng một chút, nhưng bị Ân Chẩn quậy như vậy cậu liền tức giận, xoay lưng về phía Ân Chẩn, quả là bị tức giận không nhẹ a!
「 Được rồi! Cư Nhi không cần giận dỗi, là anh không đúng.」Ân Chẩn lại bắt đầu dỗ dành vuốt lông người yêu
「 Hừ! Không tha!」 Đan Cư siêu cấp tức giận,
「 Thôi mà! Cư Nhi muốn làm sao mới tha thứ cho anh đây?」 Ân Chẩn trực tiếp hỏi,
「 Mỗi lần đều như vậy! Người xấu!」 Đan Cư tức giận nói.