Vận động xong, Đan Cư và Ân Chẩn trở về phòng cùng nhau tắm rửa. Đan Cư vui vẻ tắm rửa sạch sẽ, tiến vào bồn tắm ngâm mình. Ân Chẩn cũng chui vào, để Đan Cư ngồi ở trong ngực mình ngâm nước nóng.
「 Chẩn, có phải hôm nay em quá buông thả không?」Đan Cư rầu rĩ hỏi, hiển nhiên đối với biểu hiện hôm nay của mình rất là băn khoăn.
「 Không đâu, em bình thường sẽ không có như vậy, lâu lâu tỏ vẻ một chút cũng không hề gì.」Ân Chẩn thực tự nhiên trả lời, huống chi Đan Cư bình thường quả thật rất biết kiềm chế bản thân.
「 Ác, vậy là tốt rồi.」 Đan Cư nghe xong mới an tâm,
「 Cư Nhi lo lắng bản thân sẽ luân hãm sao? Không cần lo, bởi vì em sớm đã lún sâu vào bùn rồi..」 Ân Chẩn lớn mật nói,
「 Em biết a……」 Đan Cư nhỏ giọng nói,
「 Anh hỏi em lại một lần, nếu anh nói anh vừa thấy em liền yêu, em tin không?」Ân Chẩn lại đem lời nói thâm tình lần đầu tiên gặp Đan Cư nói lại lần nữa.
「 Em tin rồi! Anh cái đồ bại hoại!」
Đan Cư phi thường thẹn thùng trả lời, tức giận đấm vào ngực Ân Chẩn, nhưng khí lực lại nhỏ xíu, chỉ đủ cho Ân Chẩn gãi ngứa
(không biết có ngứa thêm không)…….
「 Được rồi! Là anh sai, làm hại Cư Nhi của anh thẹn thùng đỏ mặt, thực xin lỗi.」 Ân Chẩn xin lỗi, nhưng lời nói lại rõ ràng là khi dễ Đan Cư.
「 Chẩn bại hoại! Không thèm để ý tới anh nữa!」
Đan Cư tức giận phải rời khỏi vòng tay Ân Chẩn. Ân Chẩn đương nhiên là sẽ không để cho người yêu thực hiện ý đồ, lập tức vây trụ cậu.
「 Xin lỗi mà, Cư Nhi. Ai bảo bộ dáng em lại đáng yêu như thế, khiến anh nhịn không được muốn khi dễ em. Xin lỗi mà. Không giận anh nữa được không?」 Ân Chẩn bắt đầu dỗ dành người yêu đang nổi nóng.
「 Hừ!」 Đan Cư không quay đầu lại,
「 Được rồi! Ngoan! Là anh không đúng, không cần giận nữa mà!」 Ân Chẩn tiếp tục xin lỗi dỗ dành, cúi đầu dùi dụi vào người yêu, giống như thú cưng gây ra lỗi liền làm nũng với chủ nhân.
「 Người xấu…… Rõ ràng biết em sẽ bị mềm lòng……」 Đan Cư chung quy là phi thường thiện lương, làm sao có thể đấu lại đại ma vương Ân Chẩn chứ?
「 Anh chỉ biết Cư Nhi yêu nhất là anh, tối thiện lương nhất là em thôi!」Ân Chẩn cao hứng hôn hai má người yêu một chút, lại cọ cọ,
「 Được rồi! Nên đi lên thôi!」 Đan Cư có chút thẹn thùng nói,
「 Ừ.」
Ân Chẩn trực tiếp ôm người yêu ra khỏi bồn tắm, mặc quần áo cho Đan Cư. Hai người mặc quần áo xong xuôi liền rời khỏi phòng tắm, lúc này đã hơn bốn giờ, nên chuẩn bị bữa tối rồi. Nhưng vừa mới xuống lầu, Đan Cư đã thấy Càng tổng quản đang bận rộn trong phòng bếp.
「 Chào Càng gia gia.」 Đan Cư rất lễ phép chào hỏi, cậu biết chú Càng đang chuẩn bị lẩu cua cậu muốn ăn.
「 Chào Cư thiếu gia, bữa tối còn cần thêm một ít thời gian, mời Cư thiếu gia và thiếu gia trước làm chuyện khác đi! Bữa tối xong tôi sẽ gọi hai vị dùng..」 Chú càng hiền lành nói với hai người.
「 Vậy được rồi! Cư Nhi, chúng ta xem tivi đi! Để chú Càng làm việc!」 Ân Chẩn nói với người yêu,
「Được, Càng gia gia vất vả rồi, chờ một chút cùng nhau ăn nha.!」 Đan Cư nói,
「 Được.」 Chú Càng hiền lành trả lời,
Đan Cư được Ân Chẩn mang ra phòng khách xem tivi, chuyển đến kênh phim, Đan Cư thấy có phim khá thuận mắt, kỳ thực chỉ là muốn gϊếŧ thời gian mà thôi. Cậu thích xem kinh dị hay khoa học giả tưởng gì đó hơn, cho nên cơ hồ cũng không xem nhiều lắm, mà Ân Chẩn lại không có đặc biệt thích xem phim, cho nên hai người dù đang ngồi cùng nhau ngó lên màn hình, nhưng tâm tư đang làm cái gì thì chắc chắn không hề đặt vào bộ phim đang phát sóng….. Thực là lãng phí điện mà….. Nhưng nếu không biết làm gì thì cứ xem tivi vẫn là tốt hơn! Bất quá nếu Đan Cư thực sự không muốn xem phim này thì coi hoạt họa cũng tốt, dù sao chỉ là muốn gϊếŧ thời gian mà, không cần so đo quá!