Hàn Vân Tịch nắm chặt độc châm, hung hăng đâm sau lưng Long Phi Dạ, đồng thời cô mở mắt.
Trong phút chốc, một đôi mắt ngăm đen thâm thúy đập vào mắt. Đôi mắt này giống như là một đầm nước lạnh, một hố sâu không thấy đáy nhìn thẳng vào cô.
Hàn Vân Tịch cứ như vậy không hề chuẩn bị đυ.ng vào trong đôi mắt này.
Độc châm trong tay cô đột nhiên ngừng lại, chỉ cảm thấy đôi mắt này vô cùng quen thuộc, giống như đã từng gặp ở đâu đó…
Trí nhớ Hàn Vân Tịch luôn rất tốt, rất rõ ràng nhớ được chính mình tuyệt chưa từng gặp qua Lăng Vân tập đoàn vị này tuổi trẻ tài cao, thanh danh ở bên ngoài đại boss.
Nhưng mà, giờ này khắc này cảm giác quen thuộc lại là rõ ràng như vậy. Nàng thậm chí có loại nửa đêm mộng hồi cảm giác, lại không biết trở lại nơi nào, trở lại khi nào.
Hàn Vân Tịch giật mình…
Ký ức của Long Phi Dạ dừng lại trước khi hôn mê, hoàn toàn không biết gì về chuyện xảy ra trước đó.
Anh lạnh lùng nhìn người dưới thân, lại xem nhẹ khó chịu trong thân thể.
“Cô là ai?”
Anh thì thào ra tiếng, giọng nói trầm thấp khàn khàn, gợi cảm mê người.
Lúc này Hàn Vân Tịch mới tỉnh táo lại, tức giận nói: “Tôi là bác sĩ, anh buông tôi ra!”
Ai biết, Long Phi Dạ chẳng những không buông cô ra, ngược lại cả người đè xuống, vô lực ngồi phịch trên người cô.
Hàn Vân Tịch trợn mắt há hốc mồm, cả khuôn mặt lập tức đỏ bừng.
Bởi vì... Bởi vì anh vừa đè xuống cô lập tức cảm giác được vị trí nào đó trên người anh, bởi vì tình độc mà sinh ra phản ứng cực lớn.
Hàn Vân Tịch thân là bác sĩ, cái gì chưa từng thấy qua nha!
Trong mắt cô, bệnh nhân không phân biệt nam nữ, chỉ phân biệt bệnh nặng hay nhẹ.
Nhưng mà, lần này… Không giống!
Cô sợ tới mức cả người cứng ngắc, không dám nhúc nhích, trái tim không tự chủ được điên cuồng nhảy nhót, mà Long Phi Dạ, rõ ràng đã rơi vào hôn mê.
Tất cả xảy ra hơi nhanh, Cố Bắc Nguyệt thật sự nhìn không rõ.
Anh ta chỉ coi Hàn Vân Tịch đã giúp Long Phi Dạ giải độc, Long Phi Dạ mới có thể tỉnh táo trong thời gian ngắn ngủi.
Anh ta buồn bực, nói: “Bác sĩ Hàn, cô vừa mới giải độc sao? Sao tôi không hiểu.”
Lúc này Hàn Vân Tịch mới hoàn hồn, khuôn mặt đỏ bừng, khiến người ta không phân biệt được là xấu hổ nhiều một chút, hay là giận dữ nhiều một chút.
Ít nhất, biểu hiện của cô chính là phẫn nộ.
Giải độc?
Cô thở phì phò nói: “Tôi còn hạ độc!”
Nói xong cô liền nắm chặt độc châm, lần thứ hai hung hăng đâm vào lưng Long Phi Dạ.
Cố Bắc Nguyệt thấy thế, đang muốn ngăn cản, Hàn Vân Tịch lại tự mình dừng lại trước.
Cô hít sâu một hơi, cố gắng bỏ qua cảm giác khác thường dưới thân.
“Quên đi, không tức giận! Gϊếŧ người là phạm pháp!”
Cố Bắc Nguyệt bị lời này của Hàn Vân Tịch dọa sợ không nhẹ, anh ta không hiểu biết gì về người phụ nữ này, phân biệt không rõ lời cô nói là đùa, hay là thật.
Cố Bắc Nguyệt vội vàng khiêng Long Phi Dạ xuống bàn phẫu thuật, may mắn hai tay Long Phi Dạ không vòng lên người Hàn Vân Tịch nữa, nếu không, có khi anh ta phải gọi Từ Đông Lâm và Sở Tây Phong vào hỗ trợ.
Hàn Vân Tịch vừa lấy được tự do, nhảy xuống bàn phẫu thuật như chạy trốn.
Cố Bắc Nguyệt đang muốn nhấn nút hệ thống gọi khẩn cấp, Hàn Vân Tịch lại nghiêm túc nói: “Thả người về, nhanh lên!”
Cố Bắc Nguyệt vốn tưởng rằng Hàn Vân Tịch bị kinh hãi lớn như vậy, sẽ khóc chạy ra ngoài, anh ta còn chuẩn bị gọi cho bệnh viện an bài bác sĩ khác tới. Không nghĩ tới Hàn Vân Tịch lại điều chỉnh tâm trạng nhanh như vậy, tiến vào trạng thái.
Cố Bắc Nguyệt thầm thưởng thức, người phụ nữ này không uổng là bác sĩ đứng đầu của bệnh viện Lăng Vân, tiêu chuẩn nghề nghiệp bậc này ngay cả anh ta cũng phải bội phục.
Cố Bắc Nguyệt đặt Long Phi Dạ lên bàn mổ, Hàn Vân Tịch liền khởi động lại hệ thống giải độc, tiến hành kiểm tra chiều sâu đối với Long Phi Dạ.
Thuốc giải dược hiệu quả quá chậm, chỉ có thể giải độc.
Cô vừa dứt lời, Cố Bắc Nguyệt đã đẩy chiếc xe đẩy nhỏ đặt dụng cụ phẫu thuật sang.
Hàn Vân Tịch liếc mắt một cái, lạnh lùng nói: “Anh định mở bụng hay là mở sọ?”
Cố Bắc Nguyệt nhất thời không biết nói gì, anh ta học ngành Đông y tổ truyền, dốt đặc cán mai đối với Tây y.
Hàn Vân Tịch vừa lấy một bộ kim châm, vừa nói: “Giúp tôi cởϊ áσ anh ta ra, lật lại cho anh ta nằm sấp.”
Lúc này Cố Bắc Nguyệt mới hiểu được Hàn Vân Tịch cũng dùng thuật Đông y, phải tiêm thuốc giải độc. Anh ta vội vàng hỗ trợ.
Rất nhanh, Long Phi Dạ đã bị cởϊ áσ, nằm sấp trên giường phẫu thuật.
Hàn Vân Tịch làm tốt công tác chuẩn bị kim châm, nước khử trùng, túi thuốc, liếc mắt một cái, lại thấy đường cong gợi cảm sau lưng Long Phi Dạ, nhưng có không ít vết roi.
Cái này…