Đường Tống chậm rãi mở to mắt nhìn bốn phía xung quanh, hình ảnh đầy cá lạ đập vào mắt cô. Thân thể truyền đến từng trận đau đớn và khó chịu khiến đầu óc cô càng thêm đau nhức. Cả người bởi vì rét lạnh mà từng đợt phát run, đầu óc bắt đầu tỉnh táo cô cúi đầu mới phát hiện cổ tay chảy máu, máu đỏ loang lổ trên sàn nhà càng thêm dọa người. Nhìn kĩ xung quanh mới phát hiện bản thân đang ở trong phòng tắm.
Chờ chút... có gì đó sai sai bản thân đang yên đang lạnh sao lại đi cắt cổ tay tự sát. Nhanh chóng lấy khăn mặt cầm máu, Đường Tống sửng sờ đứng trước gương nhìn thấy một cô gái trẻ, tuy không được xem là quá mức xinh đẹp nhưng cũng tính là thanh tú. Nhưng cốt yếu đó không phải cô lại nhìn xuống bụng đang nhô lên cô chỉ có thể kết luận rằng cô gái này đang mang thai bở vì cơ thể của cô gái rất mảnh mai không giống người béo, vì thế đáp án duy nhất là cô gái này đang mang thai.
Một trận đau đầu ập tới làm cô choáng váng, những hình ảnh liên tiếp xuất hiện trong đầu. Nguyên chủ tên giống cô kêu Đường Tống, tính tình nhu nhược, ít nói. Nguyên chủ dưới sự dạy dỗ của người mẹ cực phẩm mà trở nên nhu nhược như bây giờ, từ nhỏ đã phải sống với mục tiêu gả cho nhà giàu. Còn cha nguyên chủ là người chỉ biết sống vì tiền bạc và địa vị. Ông ta dù cưới mẹ nguyên chủ thì bên ngoài vẫn nuôi dưỡng cả đống nhân tình. Mà mẹ nguyên chủ gả cho ông ta cũng vì tiền mà thôi.
Vì một cuộc sống giàu sang như mong muốn, nguyên chủ chấp nhận kết hôn với người mà cha mẹ đã chọn. Tính lui tính tới nguyên chủ cũng không nghĩ rằng người kết hôn với mình lại là người mà mình thầm yêu Hàn Thiên Hạo.
Sau khi kết hôn, dùng hết tình cảm chân thành của mình chăm sóc cho mái ấm của mình, chăm sóc cho người mình yêu bấy lâu. Nào ngờ vẫn không đổi lại được một cái liếc mắt của anh.
Dù cô có làm gì thì anh cũng chỉ dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn cô như vật chết. Anh ta từng nói dù cô có moi tim mình ra thì anh ta cũng không bao giờ yêu cô, người anh ta yêu chỉ có một người là Lâm Thư Thư. Từng lời nói của anh như lưỡi dao cắm vào trái tim cô. Dù có khổ sở thế nào, đau lòng ra sao cô cũng không dám nói ra vì sợ anh chán ghét mình.
Những hình ảnh liên tiếp xuất hiện rồi biến mất, Đường Tống nhận ra đây không phải là tình tiết trong cuốn tiểu thuyết mà cô đọc cách đây không lâu hay sao. Cô dùng cả đời cũng không nghĩ tới chính bản thân mình lại xuyên,mà cũng thật xui xẻo cô lại xuyên vào chính vật hi sinh chỉ xuất hiện đúng mười mấy trang chỉ để làm nền cho nam nữ chính.
Đường Tống tự cho mình là một người có tính thích nghi cực nhanh. Cô nhanh chóng sắp xếp lại tâm tình, dù sao xuyên cũng xuyên rồi thôi thì cứ sống cuộc sống mà mình mong muốn khi ở thế giới kia chưa kịp thực hiện.
Đường Tống cảm thấu nữ phụ thật đáng thương, sinh ra không nhận được yêu thương của cha mẹ, dùng cả tình cảm và thành xuân của mình chỉ đổi lại bóng lưng của người đó. Ngay cả đứa con trong bụng cũng do Hàn Thiên Hạo up đây nhầm cô với Lâm Thư Thư mà có. Chồng của cô cũng chính là nam chính của bộ truyện này vì nhận tin nữ chính Lâm Thư Thư trở về nước mà vứt bỏ cô chạy đến bên người ta. Quá đau buồn nguyên chủ đã tự sát ngay trong căn nhà mà mình. Cũng chính là ngày Đường Tống xuyên qua.
Nếu ông trời đã để cô xuyên qua thì cô sẽ tự sống theo ý của mình. Vực lại tinh thần Đường Tống ra khỏi phòng tắm dựa theo kí ức tìm thấy hộp y tế tự mình băng lại vết thương. Đúng lúc bụng lại réo lên hiện tại cô một người mà nuôi hai người nên không thể sơ sài được.
Đi vào phòng bếp, mở tủ lạnh tìm kiếm nguyên liệu nấu ăn, trong này toàn là những món mà Hàn Thiên Hạo thích đúng là nguyên chủ rất để tâm đến năm chủ.
Làm vài món đơn giản trứng hấp, rau cải xào, thêm một bộ canh cá tuy đơn giản nhưng lại rất bổ dưỡng. Vì đã mang thai đến thánh thứ nam nên những triệu chứng ốm nghén không còn nhiều lắm. Thực đơn tuy đơn giản nhưng lại hợp khẩu vị của cô, chỉ trong chốc lát coi đã xử sách đống thức ăn trên bàn.
Sau khi ăn uống no say Đường Tống bắt đầu suy tính cho cuộc sống sau này. Dù sao nếu nguyên chủ không tự sát thì nam chính cũng ép cô phải ly hôn để đón nữ chính về mà thôi. Tiếp theo phải tìm một căn hộ mới để mẹ con sâu này có thể sống, tốt nhất càng cách xa năm nữ chính càng tốt. Tự mình tìm một công việc có ổn định để kiếm thêm thu nhập. Nguyên chủ có một cuốn sổ tiết kiệm tuy không nhiều nhưng đủ để cô sống thoải mái một thời gian. Không có khả năng dựa vào gia đình của nguyên chủ đối với họ nguyên chủ chỉ là cái cây mà họ có thể kiếm tiền từ đó mà thôi. Tốt nhất nên tránh tiếp xúc thì hơn đỡ cho việc sau này thêm khổ. Hai mẹ con cô tránh khỏi nơi thị phí này, sống cuộc số vui vẻ, an nhàn là được rồi.
Sắp xếp kế hoạch đâu vào đấy rồi cũng là lúc mí mắt mở không ra nữa, chắc là do mang thai dễ mệt mỏi, chỉ một là Đường Tống đã chìm vào giấc ngủ say.