Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhật Kí Cuộc Đời

Chương 8: Vợ và cô ấy

« Chương TrướcChương Tiếp »
anh và bảo anh yêu nhau từ ngày học cấp hai . Cùng thế nguyền sẽ chọn đời bên nhau không bao giờ lìa xa .

Ngày ..... Tháng .... Năm .....

- Chiến ! Lại đây bố mẹ có chuyện muốn nói với con !

- vâng. Có chuyện gì không ạ ?

Anh ngồi xuống .

- Đây là hiên . Bố mẹ hiên đã mất hết . Từ nay con bé sẽ sống ở nhà mình . Con và con bé có hôm ước , cho nên con phải chăm sóc cho con bé thật tốt .

Anh bật dậy

- con không thể lấy cô ấy . Con đã có người yêu . Con sẽ lấy người con yêu .

Hiên đứng lên nói :

- Không sao đâu . Con xin lỗi đã làm phiền hai bác . Con xin phép về ạ . con chào hai bác .

Mẹ anh nằm tay hiên kéo lại .

- Con không phải đi đâu hết đây là nhà của con . - bà quay săng nói với chiến - con không muốn lấy con bé thì con hãy rời khỏi ngôi nhà này . Từ giờ ta không có đứa con như con .

Anh rời khỏi nhà , chuyển tới sống cùng với bảo anh

Ngày ..... tháng ..... năm

- cháu chào hai bác . Hai bác tìm cháu có chuyện gì không ạ?

- Bảo anh à ! Hôm nay hai bác tìm cháu là vì chuyện của chiến . Chiến đã có hôn ước với hiên . Bố con bé là ân nhân của bác . Giờ cha mẹ con bé đã mất giờ con bé không còn ai để nương tựa . cũng đã đến lúc phải thực hiện lời hứa . Hôm nay hai bác tìm cháu là muốn cháu và chiến chia tay . bác xin lỗi , nhưng hai bác không thể để hai đứa lấy nhau được . bác hi vọng cháu hiểu cho hai bác .

Bảo anh cúi đầu nói :

Cháu hiểu rồi .

Ngày ...... Tháng .... năm .....

Sau nhiều ngày suy nghĩ cuối cùng cô cũng quyết định chia tay anh . Cầm điện thoại , Bấm máy gọi cho anh .

- Anh à ! mình nói chuyện có được không ?

- Có chuyện gì vậy .



- Anh cứ tới đây đi ! Chỗ cũ nhé !

- Ok . 5 phút nữa anh tới .

Cô tắt máy , mắt thẫn thờ nhìn xa xăm . 5 phút sau.

- Có chuyện gì mà lại hẹn gặp anh thế ?

- Mình chia tay đi ! em có người khác rồi .

Anh túm vay cô hỏi :

- Em đùa phải không ?

- Không em không đùa . Mình chia tay đi !

Nói rồi cô đứng dậy bước đi . Anh chạy theo tóm lấy tay cô nói :

- Em nói cho anh biết lí do

- Chẳng có lý do nào cả . Chỉ đơn giản em chán anh rồi . em đã yêu người khác có vậy thôi.

Nói rồi cô hất tay anh ra bước đi .anh khụy xuống . Bầu trời như xụp xuống xung quanh anh .

12 giờ đêm .

Lên taxi , anh đọc địa chỉ rồi tiếp tục uống nốt chai rượu . đến nơi tài xế nói :

- Tới nơi rồi . Của anh hết 100

Rùi tiền ra , trả cho tài xế . anh loạng choạng bước xuống xe .

- Anh ơi tiền thừa .

Anh hất tay

- Kh .....kh... Không cần

Bước tới cửa anh bấm chuông inh ỏi và hét

- Mở cửa ! Mau mở cửa ra ! Không mở tôi phá cửa bây giờ !

Vì bố mẹ chiến đã đi du lịch từ sáng, cho nên chỉ có mình hiên ở nhà . cô đành ra mở cổng . Cánh cổng vừa được mở ra , cô thấy chiến đã say mềm , cô chạy ra đỡ anh .

-Bảo anh ! Đúng là em rồi . anh biết em lừa anh mà . em đã quay lại rồi .



- Không . anh nhầm rồi tôi là hiên .

- Em lừa anh . em đừng lừa dối anh nữa .

Nói rồi anh hôn cô mãnh liệt , không để cho cô nói thêm lời nào nữa . Bàn tay thô bạo xé rách quần áo của cô . Cô vùng vẫy nhưng không thể nào thoát ra . Chuyện gì đến cũng đã đến .

Buổi sáng , anh tỉnh dậy , thấy hiên nằm bên cạnh . Anh bắt đầu nhớ lại những gì đã xảy ra tối qua . anh vò đầu bứt tai nghĩ : " mày thật là khốn nạn . Tại sao mày lại làm như vậy , tại sao mày lại đối xử với cô ấy như vậy ".

- Tôi sẽ chịu trách nhiệm với những gì đã xảy ra tối qua . Nhưng tôi không yêu cô . Người tôi yêu mãi mãi chỉ có cô ấy .

Nói rồi anh bỏ đi .

Ngày ..... Tháng ...... Năm ......

Dám cưới đã diễn ra, rất nhiều người chúc mừng cho họ , nhưng Hai người họ không hề có sự vui mừng . vì họ biết hôn nhân này không hề có tình yêu .

Sau đám cưới hai người chuyển vào nam sống .

Ngày ..... Tháng ..... Năm .....

Tình cờ anh gặp lại bảo anh . Chạy đến tóm lấy cô anh nói :

-- Bảo anh ! Cuối cùng anh cũng đã tìm thấy em . Em có biết anh tìm em vật vả như thế nào không ?

- Anh nhầm rồi tôi không phải là bảo anh .

- Không là em . Em đừng lừa anh nữa .

Anh ôm chặt lấy bảo anh . lòng bảo anh mềm ra . cuối cùng , bảo anh cũng đành phải nhận cô là bảo anh ....

.........

- Tôi đã tìm thấy cô ấy , bây giờ cô được tự do . Cô cứ sinh đứa bé ra . Tôi sẽ chăm sóc nó . Còn cô sau khi sinh muốn đi đâu thì đi .

Hiên lặng lẽ cúi xuống nói :

- Anh yên tâm tôi sẽ không làm phiền anh nữa đâu .

Ngày ...... tháng .... Năm ......

về tới nhà , đón chào anh là một khoảng vắng lặng . Tìm khắp nơi không thấy bóng cô đâu . Gọi điện thoại cho cô , nhưng khóa máy . Chợt nhận ra điều gì đó , anh chạy vào mở tủ ra . Đồ đạc của cô trống trơn . Cô đã bỏ đi . Đã bỏ anh đi . sau nhiều ngày tìm kiếm nhưng vô vọng . Anh chợt nhận ra rằng cô còn quan trọng hơn cả bảo anh . cô ra đi để lại cho anh khoảng trống rỗng vô tận . Không có cô , căn nhà dường như rộng mênh mông . Anh nhớ cô , nhớ cái dáng nhỏ bé của cô khi nấu nướng , dọn dẹp. Nhìn ở đâu cũng có hình bóng của cô . Bây giờ đây , trong tim anh là một mảng cô đơn bao chùm . anh cố chuốc rượu cho mình thật say để quên đi sự trống trải trong tim . Anh lăn ra ngủ , trong cơn mơ anh gọi cô :

Hiên à ! Về với anh đi ! Anh sai rồi hãy tha thứ cho anh ! Em thật sự quan trọng với anh . Vợ à em còn quan trọng hơn cô ấy ......
« Chương TrướcChương Tiếp »