Bữa cơm hôm đó , diễn ra thật vui vẻ , làm cho Tuấn cảm thấy ấm áp . cái cảm giác mà anh đã không cảm nhận được từ rất lâu rồi .
- cảm ơn hai bác ! đã cho cháu cảm giác ấm áp của ra đình .
Bố của tuyết Trinh cười nói :
- không có gì , nếu có thời gian cháu về đây ăn cơm cho vui . Hai bác lúc nào cũng sẵn sàng chào đón cháu .
- Cháu cảm ơn hai bác
tự đó , Tuấn thường xuyên là khách của gia đình tuyết Trinh , cũng chẳng biết từ khi nào , tuần đã trở thành một thành viên trong gia đình tuyết Trinh . Sự hiện diện của Tuấn cũng không còn làm cho tuyết Trinh khó chịu như trước nữa . Cô cũng bắt đầu có thiện cảm với chàng trai chịu thương , chịu khó , hiền lành này . Cô cũng không còn nhìn anh với ánh mắt chán ghét trước đây nữa , thay vào đó là ánh mắt trìu mến và mong chờ mỗi khi anh đến .
.........
- tuấn này ! Mày thấy con bé tuyết Trinh thế nào ?
- cô ấy là một cô gái Tốt , dịu dàng , ngoan ngoãn , lễ phép chăm chỉ , mà mày hỏi làm gì đấy ? Đừng nói là mày tán em ấy nhé . mày có gia đình rồi đừng làm khổ người khác . Tao không cho phép đâu .
- khai thật đi ! Mày thích em ấy phải không ?
Tuấn cãi :
- Mày chỉ nói linh tinh . Tao chỉ coi em ấy như em gái thôi .
Bình chỉ vào tim Tuấn nói :
- Hãy hỏi trái tim mày xem có hay không ?
- tao ......... Tao .......... Tao .........
Bình cười to :
- Ha . Ha . Ha . tao biết ngay mà . Tao chỉ thử xem lòng mày thế nào thôi . Mày không nói ra , đến lúc thằng khác cướp mất thì đừng trách đấy .
- nhưng tao chỉ là một thằng thợ xây nghèo hèn , không cha không mẹ , làm sao xứng với em ấy .
- trong tình yêu , không có xứng hay không xứng , chỉ cần trong Trái tim hai người có nhau thì cái gì cũng có thể vượt qua . Mày đừng nghĩ quá nhiều , không đến lúc mất rồi sẽ hối tiếc không kịp đâu . Hiểu không ?
- Tao .....
Tuấn im lặng không nói , trong đầu anh rất rối rắm . Anh cũng đã từng yêu một cô gái , nhưng vì gia đình anh nghèo khó , không cha , không mẹ làm nên tình duyên dang dở , những tưởng đăng ký xong , mọi người nhà cô ấy sẽ đồng ý . nhưng cuối cùng cũng không đồng ý cho họ cưới nhau , họ sống với nhau trong sự nghèo khổ , một thời gian dài cuối cùng cũng không có happy ending . cô bỏ anh , chạy theo tình yêu mới . Một người đàn ông giàu có , trở thành tình nhân của người ta cắt đứt mọi liên lạc với anh . Giờ đây , anh lại rung động , nhưng liệu có hay không hạnh phúc trong nghèo khó . Anh không còn tin rằng anh sẽ có hạnh phúc . Tuyết Trinh liệu có như người con gái kia bỏ anh lại với sự nghèo khó ? Anh sợ , sợ phải đối diện với tương lai mờ mịt . Anh thích cô , thật sự thích nhưng anh không dám tiến tới .
Nhiều ngày sau đó , anh không đến Nhà tuyết Trinh , anh trở nên suy tư hơn ,
Mọi người nhìn cũng hiểu tâm trạng của anh , Bình gọi mọi người , không có mặt anh bàn bạc điều gì đó ,
Những ngày sau đó , những anh chàng đào hoa , dẻo mỏ . thậm chí có vợ con rồi cũng thi nhau tán tuyết Trinh , họ còn bàn tán về vóc dáng của cô , tưởng tượng khi ngủ với cô sẽ ra sao , ban đầu , anh chỉ im lặng lắng nghe , anh hiểu rất rõ bọn họ , cái thái độ tán chơi tán bời , kiểu ăn rồi bỏ , nên anh ra mặt phản đối , đôi lúc còn xảy ra đánh nhau . Thứ anh nhận được chỉ có câu khích tướng :
- mày là gì của nó ? Chẳng là gì thì mày không có tư cách cấm . có giỏi mày tự đoạt lại đi !