Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhật Kí Cuộc Đời

Chương 11: Nhớ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Xe chuyển bánh , nước mắt nó rơi xuống . Nó hiểu nó đã vuột mất cơ hội rồi . Từ giờ nó sẽ không còn gặp được anh nữa . Nó mải mê khóc , cũng không biết rằng mọi người đang nhìn nó với ánh mắt ái ngại , thương cảm . Nó không biết khóc bao lâu, nó ngủ thϊếp đi .

này cô bé ! Đến nơi rồi !em không định xuống xe hả ?

Nó choàng mở mắt . Đã đến nơi rồi sao . từ hôm nay nó lại bắt đầu trở về cuộc sống cũ , cuộc sống không có anh, không có những người bạn tốt đó nữa . trở về phòng nó đóng cửa , nằm nó đó khóc ngon lành . chợt có tiếng đập cửa ầm ầm , nó không hiểu vừa về tới đã có ai đến làm phiền rồi . Nó cau mày , lười nhác ra mở cửa . Cánh cửa vừa mở ra , nó giật mình kinh sợ , là Bình kẻ mà nó đã quên xuồt kì nghỉ hè , Bình đang đứng đó với ánh mắt đỏ ngầu như muốn ăn tươi nuốt sống nó .

em giỏi lắm ! Suốt thời gian qua đã đi đâu ? Em đã đi với thằng nào ?

Nó giật mình lùi lại .

tôi ...... Tôi ......

Bình chợt thấy mắt nó đỏ hoe . hắn chạy tới nắm vai nó .

-sao em lại khóc ? Ai đã làm em khóc ? Anh sẽ gϊếŧ e kẻ đó .

anh làm tôi sợ đấy .

Nó bật khóc nức nở . Bình ôm nó vào lòng dỗ dành

nín đi đừng khóc nữa ! Anh xin lỗi đã làm em sợ . từ giờ anh không thế nữa . Anh xin lỗi .

Nó nằm trong lòng bình khóc nức nở . Những thứ dồn nén trong lòng vỡ òa ra . Còn bình , khi chạm được vào nó , nhìn thấy nó dường như anh đã chút được tảng đá ở trong lòng

. ......

Ngày đó ,

đang mải mê ngắm nhìn những em chân dài trong bar và nhâm nhi ly rượu nho yêu thích

đại ca ! Đại ca ! Không hay rồi !

cái gì mà ồn ào vậy ? mất cả hứng . chuyện gì nói nghe nào .



chị hai mất tích rồi . Sang nay tụi em tới để chào chị hai đã không thấy chị ấy đâu.

chị hai nào ?

Đại ca không nhớ ạb? Người đã đánh đại ca tháng trước đó . rồi anh tuyên bố đó là bạn gái anh . bằt bọn em gọi chị hai .

như nhớ ra hắn bật dậy

cái gì ,

hắn đập tan ly rượu trên tay .

Chúng mày chăm sóc kiểu gì vậy hả ? có một người con gái mà cũng không chăm lo được . Cô ấy đi đâu mà không biết . Mau tìm cô ấy về cho tao ! không thấy tao lột da chúng mày !

Bình là một con người điềm tĩnh , dù trời có sập anh vẫn bình tĩnh . thế mà vì nó , anh lại như hòa điên , không ngờ người con gái ấy lại làm cho anh mất bình tĩnh như thế này . Lật tung cả đất Sài Gòn cũng không thấy bóng dáng nó . Ngày đêm bình lùng xục khắp nơi từ động gái tới buôn người . Từ bệnh viện tới nhà xác . Chỗ nào có xác con gái anh cũng chạy tới xem tận mắt . Không phải nó anh mới thở phào nhẹ nhõm . Anh không tài nào ngủ được , chỉ biết tìm kiếm nó mặc cho mọi người can ngăn . giờ đây nó đang nằm trong lòng anh , anh như trút được gánh nặng xuống .

........

Cả ngày , nó thẫn thờ như người mất hồn . Không thể chú tâm vào việc học . Việc làm thêm cũng bị phá hỏng , đồ ăn , đồ uống cũng bị nó đặt lung tung nhầm bàn .....

Lệ nè ! Từ lúc cưng về tới giờ cưng không có chú tâm vào công việc . Có chuyện gì à ?

Dạ không có chuyện gì đâu ạ .

Chị nhìn là chị biết rồi . Thất tình phải hông ?

Không phải đâu chị

Con nhỏ này chị nhìn là biết luôn hà . Còn chối nữa Rảnh là viết tên người ta . Mặt mày ủ dột thiếu sức sống thế này .

Em .......

thôi nghỉ đi , mấy bữa tâm trạng ổn định thì đi làm lại chứ cưng như này đuổi hết khách của chị mất .



Lững thững về nhà . Về tới nhà nó gặp một cảnh tượng vô cùng xốc .

Đập vào mắt nó là hàng vệ sĩ của bình . Thấy nó về tất cả cúi chào :

chị hai ! Chào mừng chị về nhà .

" Về nhà " nó có nghe nhầm không vậy cái phòng trọ này mà là nhà à . Bước vào dãy trọ mặt nó càng tối hơn . Sao toàn dân anh chị ở thế này . Những người cũ đi đâu hết rồi . Căn phòng bên cạnh phòng nó bật mở . mặt nó nổi lên ba vạch đen .

em đã về .

Gã nhìn nó cười nhăn nhở .

Sao anh lại ở đây ?

-Tự nhiên anh muốn ở đây , nên chuyển đến đây .

-Não anh bị sao vậy hả nhà cửa đàng hoàng không ở lại rúc vào cái nhà trọ bé tí này .

Anh mỉm cười vì câu nói của nó . Mà cũng chỉ có nó mới dám nói với anh như vậy . Cúi xát mặt anh nói :

Bởi vì nơi đây có em

rồi đặt một nụ hôn lên chán nó . Anh mỉm cười dút tay vào túi bước . đơ ra vài giây , nó lắc đầu chấn tĩnh . Nó quát với theo .

-Tên đáng ghét

em chửi anh đấy à .

Tên .......

Lời chưa kịp thốt ra đã phải nuốt vào bụng . Nó thở dài lẩm bẩm

Thế là hết ......
« Chương TrướcChương Tiếp »