Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nhật Kí Của Vợ Chồng Lâm Gia

Chương 45: Phiên ngoại 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sở tiểu nộn huyệt một chút để lấy nước cho anh uống.

Sau khi dỗ con ngủ, Lâm Xán ôm Nghiêm Miểu Miểu về phòng, vừa đặt cô lên giường liền lao đến, ba chân bốn cẳng cởi sạch quần áo của cô, cô che hạ thân không cho anh vào, rúc vào lòng anh nũng nịu nói muốn đi làm, còn nghẹn ngào chảy ra hai giọt nước mắt, tuy anh biết là nước mắt cá sấu nhưng cũng đau lòng vô cùng.

Nghiêm Hiểu Miểu thút thít, làm gì có ai giống cô học đại học kết hôn, tốt nghiệp xong sinh con, vốn là

một thiếu nữa xinh xắn phơi phới tương lại giờ thành bà thím già. Hơn nữa con trai giờ đã 3 tuổi đi nhà trẻ rồi, cô sao có thể ngày ngày ở nhà như con ngốc được.

Thực ra Lâm Xán có chút gia trưởng, anh có suy nghĩ đàn ông có năng lực kiếm tiền, không muốn vợ mình vất vả đi làm, giống như mẹ anh ấy, ở nhà an nhàn sung sướиɠ.

Nhưng rồi cuối cùng anh bị cô giận dỗi khóc lóc đành thỏa hiệp, liền để có tới công ty anh làm việc trước, dù sao cô cũng chưa từng va chạm xã hội, anh lo cô được yêu chiều quen sẽ khó chịu được á lực bên ngoài.

Nghiêm Hiểu Miểu cũng biết khó lắm anh mới đồng ý, liền ngoan ngoãn nghe theo, bỏ bàn tay đang che

hạ thân lại, tự mình tách hai cánh hoa ra, học tập giọng nói đáng yêu của con trai : “Ba ơi, Miểu Miểu Miểu muốn đại dươиɠ ѵậŧ của ba”

Tuy rằng cô đã dinh con, nhưng tuổi còn trẻ nhanh hồi phục, dưỡng da mềm mịn như xưa, tiểu huyệt vẫn chật hẹp như trước, mỗi lần Lâm Xán chọc vào đều bị cô thít lại thiếu chút nữa bắn luôn ra.

Hôm nay Nghiệm Miểu Miểu dậy rất sớm, nấu cháo kê, hấp lại bánh bao lần trước mẹ chồng mang sang, sau đó lại đi đun sữa đậu nành.

cô quấy cháo trong bếp, che miệng ngáp dài, lại xoa eo , hôm nay bắt đầu đi làm nên tối qua cô không cho Lâm Xán chạm vào ngực cô, chứ không theo thói quen hàng ngày của anh, nhất định sẽ gặm cắn hôn nút tới đỏ cả cổ, tuy rằng hôm qua anh không hôn cổ, nhưng lại chuyển xuống cắn đùi cô.

Lâm Xán rửa mặt chải đầu thay quần áo xong thấy vợ yêu xinh đẹp đang mắt nhắm mắt mở ngáp lên

ngáp xuống, cảm thấy bộ dạng của cô thật ngoan ngoanx, sau đó nhìn thấy bộ trang phục công sở cô đang mặc, mắt anh mở to, váy trên đầu gối hẳn một đoạn

Cặp chân thon dài thẳng tắp, da thịt vừa trắng vừa mềm, khiến người ta nhìn chỉ muốn sờ thử, hôm qua anh đã bảo cô không được mặc váy ngắn trên đầu gối đi làm, ai ngờ cô bằng mặt không bằng lòng thể này.

anh đi tới ôm cô, thì thầm vào tai cô: “Chào buổi sáng vợ yêu” Sau đó hôn lên cổ cô, bàn tay từ từ luồn vào váy tiến lên bờ mông tròn trịa, tay kia bao lấy ngực cô, nhẹ nhàng xoa nắn, côn ŧᏂịŧ dần cứng rắn chọc chọc eo cô

Nghiêm Miểu Miểu bị anh đâm vào eo tê dại, sáng sớm tinh thần mãnh liệt, cô chỉ muốn đè anh xuống cưỡi lên người anh.

“Vợ ơi, anh muốn đi vào” Ngón tay thon dài xoa nắn qυầи ɭóŧ Nghiệm Miểu Miểu, chạm vào hoa châu, Nghiêm Miểu Miểu bị anh ấn một cái vào miệng huyệt thì chảy nước, tối qua anh không dùng baom tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc, sáng nany lúc vào nhà tắm cô móc ra, giờ còn chưa hết.

Lâm Xán dựa vào vai Nghiệm Miểu Miểu, hơi thở nóng hổi của anh khiến làn da trắng nõn của cô dần

dần đỏ ửng, anh không nhịn được liếʍ liếʍ, liếʍ một chút lại một chút, làm cho Nghiêm Miểu Miểu chút nữa quy xuống, cả người mềm nhũn.

Tay anh giữ eo cô nâng lên, mông cô cọ vào nam căn thô tráng của anh, Cọ rồi lại CỌ, chẳng mấy chốc anh đã cắm vào.

Bé Đoàn nhà họ tuy mới 3 tuổi, nhưng là đứa trẻ ngoan có nề nếp quy củ, đồng hồ vừa kêu đã dậy đánh răng rửa mặt, quả nhiên là con trai Lâm Xán. Bé con mặc xong quần áo mà mẹ chuẩn bị cho, đi xuống nhà ăn sáng, thấy thức ăn đã tươm tất cả rồi, nhưng mà sao mẹ lại ngồi trên đùi cha thế kia, đã thể mặt mẹ còn đỏ ửng nữa.

Sau khi ngồi lên ghế con của mình, bé tròn mắt lo lắng hỏi : “Mẹ ơi mẹ không khỏe ạ?

Gương mặt cảnh đẹp của Nghiêm Miểu Miểu như bị thiêu cháy, cô cầu đùi Lâm Xán, nói khẽ với anh : “anh thả em xuống, con đang nhìn đấy”

Biểu tình của anh thản nhiên như không, hơi hơi cử động khiến cự vật trong cơ thể cô tiến sâu hơn, vốn đã sâu giờ con sâu hơn, cộng thêm ánh nhìn ngây thơ của con trẻ, Nghiêm Hiểu Miểu khẽ run, cả người Có rút lại.

Lâm Xán nói với con trai : “Mẹ con hơi mệt, hôm nay cha bế mẹ để đút thức ăn cho mẹ”

“Dạ, vậy mẹ phải ngoan ngoãn nghe lời ăn nhiều một chút ạ” Bé Đoàn cũng quen với việc cha mẹ thân

mật ân án rồi, nơi nào có mẹ nhất định có cha, mẹ kêu mệt là cha liền đau lòng ôm vào ngực vỗ về.

Bé Đoàn nhìn cha mẹ lúc nào cũng ân ái, liền nghĩ sau này mình cũng phải tìm người vợ đáng yêu như mẹ, tới trước mặt cha mẹ diên tình cảm cho cha mẹ xem.

không biết nên đáp ứng lời tỏ tình của Ni Ni hay của Hinh Hinh nữa, Ni Ni thì cho mình ăn kẹo mυ"ŧ, còn Hinh Hinh cho chocolate, cả hai loại mình đều thích cả, haizzz, chọn bạn gái mà sau khó thể không biết?

Bé Đoàn nghĩ tới chuyện này đau đầu, rầu rĩ cúi xuống ăn sáng, không có thấy được ở đối diện mẹ đnag bị cha ôm trên đùi làm cho lung lay, mặt đỏ bừng, mắt ngập nước long lanh.

Thường thì ăn xong sẽ đưa con đi nhà trẻ, ngày nào Nghiêm Miểu Miểu đều bị Lâm Ván ép tới xương cốt muốn gãy, sáng sao mà dậy sớm được, vậy nên toàn là Lâm Xán đưa con đi học, còn có chiều tới đón con, thỉnh thoảng dẫn con về nhà ông bà ăn cơm, Lâm Xán tam làm tới ăn tối rồi đón hai mẹ con

vê.

Hôm nay là lần đầu sau khai giảng cô đưa con đi học, hai vợ chồng cùng xuống xe đưa con vào, Nghiêm Miểu Miểu thấy cô giáo mặt mày xấu hổ chào hỏi Lâm Xán, cô liền lườm anh một cái. Hừ, được lắm, dám giấu cô ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt. Còn mấy cô giáo kia như tới mùa động dục nữa, không lẽ không thấy cô đang ở đây à? Dám câu dân chồng cô.

Đưa con vào lớp xong , Nghiêm Hiểu Miểu lên xe giận dỗi không nói một câu, Lâm Xán nhìn vẻ mặt ghen tuông của cô sao lại không đoán được nguyên nhân, cười cười gãi gãi cằm cô : “Sáng ra mà bảo bảo đã ăn dầm rồi?”

“Hừ! Ai bảo thế…” chuyện vặt đó chẳng đáng khiến cô giận, chỉ là cô có chút khó chịu khi người đàn ông của mình bị người khác thèm nhỏ dãi một cách trắng trợn như vậy, nghĩ lại thì chuyện này cũng không biết làm sao, cũng không phải cô không biết mị lực của Lâm Xán lớn cỡ nào, cấp ba lên đại học có rất nhiều người thích ăn, cô tin anh tuyệt đối, chỉ là thỉnh thoảng vẫn hơi khó chịu.

Lâm Xán đang chuyên tâm lái xe, khóa quần đột nhiên bị kéo xuống, côn ŧᏂịŧ mềm nhũn đang ngủ thì bị bàn tay nhỏ nắm lấy xoa nắn, thoải mái cực kì : “Ưʍ..Bảo bối… đừng nghịch”

cô gái đang tức giận không thèm nghe lời anh : “không… em cứ thích sờ vào đấy…” Côn ŧᏂịŧ mềm nhũn

chỉ chốc lát đã bị bị tay nhỏ của cô làm cho cương cứng, ngạo nghễ vươn thẳng, ánh nắng chiếu qua cửa xe mạ một tầng vàng trên thân nó, thực sự nhìn ngon miệng hơn cả kẹo mυ"ŧ.

Ngón tay cô nghịch ngợm chọc chọc qυყ đầυ , tới mức nó run rẩy, Lâm Xán bị cô trêu chọc tới tê dại cột sống, bụng dưới căng thẳng, bàn tay ghì chặt vào vô lăng.

Nghiêm Miểu Miểu thấy thế liền nhếch mép cười, hai tay nắm côn ŧᏂịŧ nóng cháy càng tăng tốc, khuôn mặt tuấn tú của Lâm Xán đỏ bừng, hơi thở dồn dập, bụng co thắt muốn bắn, đột nhiên anh cứng đời người lại, hai mắt trừng lớn, thiếu chút nữa muốn chửi thề.

Hóa ra cô gái nhỏ của anh thấy anh sắp bắn liền ngừng tay, khiến anh như lơ lửng giữa không trung, hạ thân trướng tím, gấp gáp nói với cô : “Bảo bối ngoan, xoa thêm chút nữa đi”

cô gái ngồi ở ghế phụ khoanh tay ngạo kiều lắc đầu, môi đỏ nhếch lên : “không”

Vừa vặn tới đèn đỏ ngã tư, Lâm Xán tắt máy dừng xe, nhoài người qua chiếm lấy cái miện nhỏ hư hỏng

của cô, mυ"ŧ lấy môi lưỡi của cô, cường ngạnh kéo tay cô đặt lên cự vật của mình, lên xuống , vài lần thì côn ŧᏂịŧ run rẩy bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra tay cô.

Nghiêm Hiểu Miểu nắm tay kia thành nắm đấm đẩy ngực anh : “Ưm… em..” Tới khi đèn xanh, xe sau

bấm còi anh mới buông cô ra.

Nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trằng nồng trong ta, chảy dọc theo các ngón tay rớt xuống, cô liền đưa tay lên miệng liếʍ, liếʍ xong vẫn liếʍ nốt dư vị còn lại trên ngón tay.

Lâm Xán nhìn cô híp mắt liếʍ ngón tay, liền liếʍ liếʍ môi nói : “Bảo bối, sờ một chút tiểu huyệt để lấy nước cho anh uống đi”

Nghiêm Miểu Miểu thỏa mãn uống sữa bò, nghe lời duỗi tay vào trong váy. Tiểu huyệt của cô đã sớm sũng nước, ngay cả quần bảo hộ ngoài qυầи ɭóŧ cũng đã ướt đẫm.

cô sờ tới đẫm nước, đưa tới bên miệng Lâm Xán, anh thẻ lưỡi ra liềm từng ngón tay của cô, cứ thể thêm bốn năm lần nữa tới tận bãi đỗ xe công ty mới dừng lại
« Chương TrướcChương Tiếp »