"Đại Hoa, mở cửa, là ta, đại ca đây." Ngoài cửa truyền đến thanh âm lớn tiếng của Lưu đại cữu, lớn đến nỗi toàn bộ người trong viện đều nghe thấy.
Lưu thị lao ra, mở cửa, Lưu đại cữu cầm dao gϊếŧ heo đứng ở ngoài cửa.
"Ca ca của ta, ca dọa chết ta rồi, ta còn tưởng rằng đám quan binh kia lại tới nữa."
"Ta đến xem nhà các ngươi thế nào, không sao chứ?"
Lý Đại Thành vội vàng đón Lưu đại cữu cữu vào.
"Không có việc gì, ba người Bá Sơn chạy ra phía sau trấn, lương thực để ở ngoài đều bị bọn chúng lấy đi hết, nhưng cũng may người không có việc gì."
Lưu đại cữu nương theo ánh trăng nhìn một vòng viện tử, tuy rằng đồ đạc ít đi không ít, nhưng mọi người đều không xảy ra chuyện gì.
"Không có việc gì là tốt rồi, nhà ta cũng không xảy ra chuyện lớn gì, đám quan binh kia lấy đi lương thực và một con heo của nhà ta. Cũng may ta trốn đằng sau nhà xí, bọn chúng không tìm được.” Lưu đại cữu thở dài nói với Lưu thị.
Lưu thị lấy tay bịt mũi, lui về phía sau một bước, vẻ mặt ghét bỏ: "Khó trách trên người huynh toàn mùi hôi thối, khó ngửi chết đi được.”
Lưu đại cữu cữu cũng không thèm để ý, cũng chỉ có muội muội ruột của ông mới dám nói chuyện với ông như vậy.
"May mà nhị ca muội mang theo mấy tiểu tử trong nhà ra ngoài mua heo, nếu không mấy người họ cũng bị bắt đi rồi. Thạch Đầu nhà bên cạnh không biết chuyện chạy ra ngoài nên bị quan binh bắt đi. Nương hắn ở nhà khóc rất khổ sở.”
Lưu thị sợ tới mức sắp rớt tim ra ngoài: "Nếu đám Bá Sơn không chạy được, nhất định sẽ bị bọn chúng bắt đi, đến lúc đó khóc cũng không giải quyết được chuyện gì.”
"Còn không phải sao, cũng may nhờ Bá Sơn nói trước, hắn bảo ta vụиɠ ŧяộʍ mua một ít lương thực để cất giữ. Ta và nhị ca muội suy đi tính lại, mua lương thực mà không giấu được đi cũng vô dụng, vì thế suốt đêm đào một cái hầm, đem hầu hết lương thực giấu tất trong hầm.”
"Nếu không phải Bá Sơn nhắc nhở ta, lương thực trong nhà chắc chắn sẽ bị cướp đi sạch. Lưu gia nhà chúng ta sau này sẽ phải uống gió Tây Bắc mà sống mất. Nếu không có chuyện gì thì ta về trước, trong nhà cũng đang rất loạn.”
Lý Đại Thành nói: “Hầm vẫn rất có ích, lương thực nhà ta hầu hết cũng đều giấu ở trong hầm, cho nên mới không bị phát hiện.”