Chương 12
“... .........” Hắn trợn mắt há mồm, dở khóc dở cười ! Hắn lúc nào thì đáp ứng cưới nàng a ! “Cái đó.... ....không thể trước trận liền lấy vợ ! Sẽ bị chém đầu !”
“Thư Nhan bất kể có danh phận gì, chỉ cần ở bên cạnh ngươi là được !”
Hắn cứng lưỡi há hốc mồm, “Kia........cũng không được, trong quân doanh không thể cho nữ nhân vào !”
“Kia Thư Nhan ở nhà lá bên ngoài trại lính, phụng bồi tướng công, tướng công ở trong quanh doanh bao lâu, Thư Nhan ở chỗ đó bồi bấy lâu !”
“Ngươi, ngươi.... ...” Trần Đại Dũng gấp đến độ dậm chân, “Ta mới không cần cưới loại nữ nhân như ngươi !”
“Ô ô, ngươi quả nhiên vẫn còn muốn vứt bỏ ta !” Thư Nhan lúc này liền lắc lắc vạt áo khóc rống lên, “Thân thể trong sạch đáng thương của ta mười năm trước liền bị ngươi xem, hôm nay lại bị ngươi xem thường ! Ô ô, ta không muốn sống.... .....”
“A.... .....” Mười năm trước, hắn cái gì cũng không hiểu a ! Hơn nữa, mười năm trước chưa chắc là nàng a, độ tuổi không đúng !
“Cái gì độ tuổi không đúng !”
“A a.... ...” Nàng làm sao biết suy nghĩ của hắn ?
“Đó là ta được chăm sóc tốt ! Ta tu luyện một loại võ công, có thể mãi mãi thanh xuân.... .....Nga ! Ta hiểu, ngươi là cảm thấy ta lớn hơn ngươi, ngươi không cần ta có đúng không ?”
Trần Đại Dũng hai mắt thật to chăm chú nhìn chằm chằm nàng, mới vừa rồi còn nói mình là hồ ly tinh ! Như vậy một lúc sau lại nói được chăm sóc tốt, còn nói luyện võ công ! Bản tính nông dân thật thà chất phác lại phát huy, nắm tay, không có lên tiếng, xoay người liền đi.
“Đại Dũng.... .....”
“Không cho ngươi đi theo ta nữa ! Ngươi là nữ nhân, ta cũng không so đo với ngươi ! Nếu không.... ......”
“Nha, ngươi còn biết ta là nữ nhân a ! Cư nhiên để ta một mình ở chỗ hoang vu này ! Ta một cô gái nhu nhược chỉ có thể đói mà chết ở chỗ này ! Chết, thi thể còn bị sói tha.... .....Xương cốt không còn a !”
Trần Đại Dũng bây giờ không nhịn được, trán nổi gân xanh, “Ngươi rõ ràng có võ công điểm huyệt lợi hại như vậy ! Còn, còn.... ...”
“Còn cái gì ?” Thư Nhan hai tay chống nạnh, trợn mắt nói, “Tóm lại, trong sạch mười năm trước của ta liền bị ngươi hủy hoại, hôm nay, ngươi đã có gia đình cũng phải cưới, không lập gia đình cũng phải cưới ! Nếu không, ta hiện tại sẽ khóc cho ngươi xem.... ....Ô ô, nam nhân không có lương tâm ! Ô ô, ta không muốn sống ! Ô ô.... .....”
Trần Đại Dũng giận đến mức thở hổn hển liên tục, cuối cùng cũng hạ quyết tâm, đột nhiên hét lớn một tiếng, “Đừng khóc ! Ta đáp ứng cưới ngươi !”