Cậu tò mò nhìn, rồng hơi bị hiếm đấy. Hai mắt của Hứa Chiêu Hòa nhịn không được bắt đầu phát sáng, nom cậu còn hưng phấn hơn cả con ác long!
Ác long: "…"
Con ác long cào móng vuốt của nó, để lộ hàm răng bén nhọn khiến Conan chẳng chút nghi ngờ rằng nếu nó không bị cột lại thì chắc chắn nó sẽ lao đến và xé nát bọn họ!
Roẹt!
Conan vèo cái túm lấy Hứa Chiêu Hòa, người đang chuẩn bị tư thế tiến lên: "Anh Sinh, đi mau thôi!"
Hứa Chiêu Hòa không quay đầu, nom cậu như còn có chút lưu luyến không nỡ rời. Lúc này, cuối cùng nhúm tóc cũng hết nhịn nổi, anh ló cái đầu âm u của mình ra và âm thầm nghiến răng.
‘Mẹ nó cậu buông tay ra! Cậu buông tay ra mau! Ai cho phép cậu túm lấy Chiêu Chiêu hả!’
Trông thấy nhúm tóc định thuận theo cổ tay bò ra ngoài, Hứa Chiêu Hòa bèn nhanh tay lẹ mắt ấn chặt anh lại, cậu mỉm cười với Conan: "Được, đi thôi!"
Conan không biết chuyện cuối cùng cũng thở phào một hơi, cậu ta thuận thế buông tay ra.
Hứa Chiêu Hòa âm thầm chắp tay phải ra đằng sau, nhúm tóc thầm biết rằng mình lại chọc Chiêu Chiêu tức giận mất rồi, thế nên anh bèn lặng lẽ bò trở lại, lấy lòng cọ cổ tay của Hứa Chiêu Hòa.
Hai người Hứa Chiêu Hòa và Conan cũng chẳng nhàn rỗi là bao, rất nhanh sau đó, bọn cậu đã rời khỏi phạm vi có con ác long. Bấy giờ Conan mới thở hắt ra, vừa nãy đúng thật dọa cậu ta chết khϊếp!
"Anh Sinh, sao ở đây lại có ác long vậy chứ!"
Hứa Chiêu Hòa nghĩ ngợi: "Tôi nhớ có một phiên bản công chúa tóc mây, trong bản đó thì quả thật bà phù thủy có nuôi một con ác long."
Lại có một bản nữa á?
Conan vò đầu bứt tai: "Thế nên anh Sinh à, rốt cuộc là anh đang nói bản công chúa tóc dài nào thế? Sao tôi nhớ hình như trong Người đẹp ngủ trong rừng cũng có một con nhỉ?"
Hứa Chiêu Hòa trầm lặng một lúc: "… Tôi quên rồi."
Conan cũng không nghĩ nhiều: "Ò."
…
"Chắc là con ác long đã gϊếŧ chết Tòng Diệp."
Đi mãi đi mãi, cuối cùng Hứa Chiêu Hòa cũng lạnh lùng mở miệng.
Conan: "Hửm?"
Hứa Chiêu Hòa đút tay vào túi quần, vẻ mặt của cậu lạnh nhạt, vừa lạnh lùng vừa đẹp trai.
"Chắc ác long chính là con quái vật trấn giữ của tòa tháp, vào ban ngày, những người đến gần tòa tháp đều sẽ bị gϊếŧ."
Conan: "Chả trách thi thể lại…"
Phân làm đôi như thế…
Cuối cùng có một người chết, Conan thở dài một hơi, cậu ta lại hỏi: "Thế buổi tối thì sao?"
"Buổi tối… Đương nhiên là ác long đã ngủ rồi!"
Thú cưng cũng phải có nhân quyền chớ! Thú cưng cũng đâu thể làm việc không ngừng nghỉ!
Conan: "… Ò."
Hứa Chiêu Hòa quay đầu liếc cậu ta một cái, cậu nhìn ngó bốn phía xung quanh một hồi rồi tiến lại gần và thì thầm bên tai Conan: "Buổi tối nếu như ác long đi ngủ thì hoàng tử trèo cửa sổ vào kiểu gì ấy nhỉ?"
Conan: "Ồ!"
Hai người nhìn nhau rồi dần dần nở nụ cười thần bí.
…
Nhúm tóc: Này hai người lại gần quá rồi đó! Tách ra đê!
…
Cuối cùng hai người cũng ra hẳn phạm vi của rừng cây, ở phía không xa sẽ là giàn cây leo.
Trần thủy tinh trong suốt lóng lánh dưới ánh sáng mặt trời, xa xa có thể trông thấy Lộ Hải và mấy người chơi khác đang ở đó.
Hứa Chiêu Hòa lại sung sức: "Đi thôi, đi xem náo nhiệt!"
Conan bước theo cậu: "Đợi tôi với anh Sinh ơi!"
…
Giàn cây leo này được xây cũng xa hoa ra phết, một nửa của nó là trong suốt, bên trong không cần biết là hoa của mùa nào thì đều đang tranh nhau nở rộ như thể sợ sẽ bị so sánh vậy.
Lộ Hải và mấy người chơi khác đứng ở một góc và liếc nhìn vào bên trong, thấy hai người Hứa Chiêu Hòa tới, bọn họ bèn tốt bụng nhường cho bọn cậu chỗ để đứng.
Hứa Chiêu Hòa cũng liếc nhìn vào bên trong, cậu nhướn mày, quả nhiên là có chuyện!
Bà phù thủy mặc đồ màu đen, đội mũ cũng màu đen nốt đang đứng ở bên trong, cũng chẳng biết bà ta đang lẩm bẩm điều gì. Đối diện với bà ta có một thiếu nữ mặc váy dài, không nhìn rõ mặt của người thiếu nữ nó, song mái tóc màu vàng kim kéo lê đến tận mặt đất, mái tóc đó cực kì cực kì dài!
Nhìn thấy mái tóc dài có tính biểu tượng như vậy, tất cả mọi người đều có thể chắc chắn rằng thiếu nữ đó chính là công chúa tóc mây!
Nữ chính đã xuất hiện!
Mọi người gần như không thể kiềm chế được trái tim đang kích động, còn bà phù thủy ở bên trong kia vẫn đang nói gì đó, tiếp đó thì thấy công chúa tóc mây giơ tay lên như thể muốn lau nước mắt, cô ấy theo sau bà phù thủy đi ra ngoài, vừa đi vừa nức nở.
Thấy hai người họ sắp ra đến cửa, mấy người chơi xem trộm bèn lập tức nhảy ra xa mười bước, giả bộ ngắm hoa ngắm cây ngắm mặt trời một cách vụng về.
Bà phù thủy híp mắt liếc bọn họ một cái, coi bộ tâm trạng của bà ta khác là âm u khác thường, nom như kiểu đang muốn bới lông tìm vết để khiển trách vậy.
Hứa Chiêu Hòa vô cùng lịch sự chào hỏi, đoạn sau cậu bắt đầu khen: "Hoa ở chỗ mấy người đẹp thật đấy!"
Hình như ai khi nghe thấy người khác khen đồ của mình thì đều cảm thấy vui thì phải, như kiểu người mẹ nào cũng thích khoe con của mình vậy. Gương mặt của bà phù thủy không còn âm u nữa, bà ta "hừ" một tiếng rồi không bới lông tìm vết nữa, đoạn dẫn công chúa tóc mây rời đi.
Đi mãi đi mãi, công chúa tóc mây đột nhiên quay đầu lại nhìn, dáng vẻ đáng thương của cô ấy như đang lên tiếng rằng: Cứu tôi với!
…
Lộ Hải trầm ngâm: "Nếu đã là phó bản công chúa tóc mây thì liệu nhiệm vụ có phải là giải cứu công chúa tóc mây không nhỉ?"
Phần đầu của phó bản cấp trung trở lên đều khá là ngẫu nhiên, có một vài phó bản sẽ là tìm ra chân tướng, một vài phó bản lại là hoàn thành nhiệm vụ, trong quá trình bọn họ vượt qua phó bản thường thường sẽ có gợi ý.
"Nhưng mà…" Mễ Quả hỏi: "Người cứu công chúa tóc mây là hoàng tử cơ mà?"
Hứa Chiêu Hòa tựa vào tường thủy tinh: "Có lẽ trong số chúng ta có người là hoàng tử thì sao?"
Ngay từ đầu đã thấy khác rồi, vai diễn hoàng tử điện hạ!
Lộ Hải gật đầu: "Cũng không phải không có khả năng."
Thế nhưng ai là hoàng tử?
Mọi người nhìn nhau, tiếp đó ai cũng nhìn về phía Hứa Chiêu Hòa theo bản năng.
Hứa Chiêu Hòa sựng người, cậu xua xua tay: "Tôi không có hứng thú với công chúa đâu!"
"…" Ồ.
Mọi người lại âm thầm thu hồi ánh mắt, mặc dù tòa tháp rất nguy hiểm song phó bản sẽ không cho bọn họ đường chết đâu, nhất định phải có cách gì đó để đi vào!
Bọn họ chỉ có thời gian ba ngày mà thôi, nhiệm vụ thoạt nhìn thì khá là rõ ràng, nhưng dù sao đây cũng là phó bản cấp trung bình, mọi người chẳng ai dám thả lỏng cả.
…
Thấy bên này chẳng còn chuyện gì nữa, Hứa Chiêu Hòa bèn quay người trở lại tòa nhà kiểu Tây.
Mà nghĩ lại, Conan vẫn thấy thắc mắc, cậu ta hỏi: "Anh Sinh này, nhiệm vụ là cứu công chúa tóc mây thiệt hả? Chúng ta nhiều người thế này thì ai đi cứu đây? Rồi phải vượt qua phó bản kiểu gì nữa?"
Hứa Chiêu Hòa lắc đầu bảo: "Đừng gấp gáp, chân tướng còn chưa tìm được đây."
"Chân tướng?" Chẳng phải là nhiệm vụ phó bản à?
Hứa Chiêu Hòa híp mắt, cậu nhìn tòa nhà kiểu Tây phía không xa, bảo: "Tôi nhớ hình như có một bản công chúa tóc mây, bản đó bảo bà phù thủy có bí mật gì đó, có liên quan đến việc bắt giữ công chúa tóc mây…"
Conan: "…"
Thế nên rốt cuộc là bản công chúa tóc mây nào vậy?