Editor: Hanata
Beta: Thất Sắc
Hàn Tại lật đến trang có thông tin của vị người Mỹ kia, hơi cau mày có hơi lo lắng nói:" Chắc chắn sẽ mua lại từ tay anh ta sao? "
" Người sưu tầm vừa ý nhất là khi đồ mình giữ có giá trị gia tăng, chỉ cần chúng ta trả giá đủ cao, ý của ông nội là bất luận tốn bao nhiêu tiền đều phải mua về. "
Hàn Tại gật đầu:" Em đã biết. "
Lúc này Hàn Tri gõ cửa tiến vào, đặt tài liệu trên tay lên bàn làm việc của Hàn Tại:" Đây là tư liệu anh muốn. "
" Ừ. "
Cô thấy văn kiện trên tay Hàn Tại, hỏi:" Các anh đang nói chuyện gì vậy? "
Hàn Tại tiếp tục lật xem văn kiện, Hàn Tiến trả lời:" Đang nói về đồ gia truyền của nhà họ Hàn. "
" Là cái vòng ngọc kia. Tìm được rồi sao? "Trước đây, Hàn Trung Viễn thường xuyên nhắc đến đồ vật này, nói muốn tìm được nó.
" Ừ, e là em và Hàn Tại phải đi một chuyến đến Mỹ. "
Đi cùng Hàn Tại đến nước Mỹ, cô cầu còn không được, liền vui vẻ đáp ứng," Được ạ, không thành vấn đề. "
Hàn Tiến nhớ tới cái gì, nhắc nhở nói:" Chỉ sợ còn cần tìm người giám định cùng đi, đến lúc đó xem có phải đồ thật hay không. "
Hàn Tại dùng ngón trỏ cọ cằm một chút, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, anh nhớ tới một người:" Mộc Thanh Khê thế nào? "
Hàn Tri nghe thấy tên Mộc Thanh Khê liền theo bản năng phản đối:" Không được. "
Có thể do cô phản ứng quá mức dữ dội, Hàn Tại cùng Hàn Tiến cùng nhìn về phía cô khiến cô có hơi xấu hổ, ý thức được chính mình phản ứng quá lớn, vội vàng giải thích:" Em cảm thấy vẫn nên tìm người chuyên nghiệp mới tốt, dù sao Mộc Thanh Khê không phải chuyên gia giám định chuyên nghiệp. "
Hàn Tại suy nghĩ một hồi, gật gật đầu:" Vậy tìm thêm một vị giám định viên đi, tìm người không quen biết anh không yên tâm. "
Ý chính là còn muốn cho Mộc Thanh Khê đi cùng? Hàn Tri nhíu nhíu mày:" Nhưng mà.. "
" Sao? "Hàn Tại nhìn về phía Hàn Tri, chờ cô nói tiếp.
" Không có gì. "Chỉ sợ cô có phản đối như thế nào, Hàn Tại vẫn sẽ để Mộc Thanh Khê đi cùng thôi.
" Việc tìm giám định viên sẽ giao cho em đi làm, bên Mộc Thanh Khê kia giao cho anh, còn nữa, tìm hiểu một chút xem gần đây nước Mỹ có hội đấu giá hay không. "
Hàn Tri có chút khó hiểu:" Hội đấu giá? "
Thấy cô có nghi vấn, anh trực tiếp giải thích:" Đến lúc đó anh muốn đi xem. "
" Vâng, em lập tức đi làm. "Nhưng cô theo anh, biết trước nay anh không có hứng thú đối với những việc này.
Hàn Tiến đối với việc để Mộc Thanh Khê đi cùng thật ra không có ý kiến gì:" Quyết định như vậy đi, hai ngày nay các em thu thập một chút chuẩn bị đi Mỹ, chuyện của công ty thì giao cho anh. "
Hàn Tại dừng xe trước cửa Thịnh Thanh Đường, cầm lấy văn kiện đặt ở ghế bên cạnh rồi mở cửa xuống xe.
Mộc Thanh Khê ngẩng đầu thấy Hàn Tại đang đi vào rồi lại cúi đầu ngay.
Hàn Tại gõ quầy pha lê trước mặt:" Thế nào? Không chào đón tối sao? "
" Sao thế được? "Mặc dù trên mặt treo nụ cười nhưng lại không chút để ý mà trả lời.
Ngày đó, dưới tình huống như vậy biết được thân phận của Hàn Tại, tóm lại Mộc Thanh Khê có hơi không thoải mái, hai người tuy rằng quen biết không lâu nhưng vẫn là bạn bè, ở trước mặt cô anh vẫn luôn nói năng thận trọng đối với thân phận của mình, cái này làm cho cô ít nhiều có cảm giác thất bại.
" Tôi đến đây mà lại không thấy cô vui mừng gì cả? "
Mộc Thanh Khê ngẩng đầu nhìn anh, nghi hoặc hỏi:" Rất rõ ràng sao? "
Anh gật đầu:" Rất rõ là đằng khác. "
Anh biết lý do khiến cô không vui, đối với chuyện này anh nên có lời giải thích:" Xin lỗi, tôi không phải cố ý giấu cô, chỉ là tôi không muốn nói về việc trong nhà cho nên lúc cô hỏi, tôi luôn luôn đổi chủ đề. "
Nghe giọng nói bắt đắc dĩ của anh, không hiểu sao cô lại mềm lòng:" Thôi, cũng không phải chuyện gì to tát, hôm nay anh tới là có chuyện gì phải không? "Lúc anh tiến vào cô đã chú ý tới văn kiện trên tay anh.
Anh cười, đưa văn kiện cho cô:" Đây, cô trước đọc qua đi. "
Cô mở ra lật vài tờ:" Anh cho tôi đọc cái này để làm gì? "
" Vòng ngọc phỉ thúy này là vật tổ truyền của nhà họ Hàn, hiện tại đang ở trên tay của một vị người Mỹ, tôi muốn mua lại cho nên nhờ cô đi cùng một chuyến giúp tôi xem thử. "
Cô khép văn kiện trên tay lại, suy đoán hỏi:" Anh là muốn tôi giúp giám định thật giả? "
Hàn Tại gật đầu:" Có thể nói như vậy. "
" Hình như anh tìm lầm người rồi, tôi chỉ mở cửa hàng đồ cổ thôi, không phải chuyên gia giám định đồ cổ, anh nên tìm người chuyên nghiệp giám định giúp anh, như vậy mức độ đáng tin sẽ tương đối cao. "
Cô không muốn làm việc tốn công vô ích, nếu đây là đồ vật tổ truyền của nhà họ Hàn, thì chắc hẳn rất quan trọng, cô lại không phải chuyên gia giám định, chẳng may mua phải đồ dởm về thì cô gánh vác không nổi trách nhiệm này.
Hàn Tại đã sớm biết cô sẽ có băn khoăn:" Đến lúc đó sẽ có chuyên gia giám định cùng đi, cô chỉ cần ở bên cạnh xem xét là được rồi, rốt cuộc những người gọi là chuyên gia giám định đó cũng không nhất định đáng tin cậy, vẫn là có người quen hiểu công việc ở đó mới tương đối tốt. "