Chương 3: Sờ soạng dươиɠ ѵậŧ đối phương, dươиɠ ѵậŧ chọc bụng nhỏ

Dùng tay giúp? Kiều Kiều nghe vậy gương mặt đỏ ửng, hô hấp bắt đầu dồn dập, nam sinh này cũng quá...dâʍ đãиɠ đi? Nhưng cũng không thể hoàn toàn trách cậu ấy, dù sao người muốn xem xúc tua là mình……

Vì thế Kiều Kiều đem tay nhỏ duỗi qua, run rẩy nắm lấy dươиɠ ѵậŧ, dươиɠ ѵậŧ hiện tại không mềm cũng không ngạnh, bên trên bọc một tầng da.

hít sâu một hơi bắt đầu vuốt ve, nam sinh cũng thực khẩn trương, cứng đờ mà đứng ở nơi đó, đôi mắt không dám nhìn thẳng, nhưng dươиɠ ѵậŧ một chút cũng không thành thật, bị tay nhỏ vuốt ve mà dần dần biến ngạnh.

Không lâu sau chỗ tinh hoàn xảy ra biến hóa, bốn căn xúc tua chậm rãi mọc ra, Kiều Kiều liếc qua, chỉ thấy chúng nó có chút đỏ lên, thế nhưng có thể nhìn đến cả mạch máu, bên trên còn có một ít hoa văn, trách không được ngày hôm qua cô cảm giác được có thứ thô ráp cọ vào cơ thể……

Kiều Kiều đang nghĩ ngợi, bốn căn xúc tua bỗng nhiên đồng thời quấn lên cơ thể của cô, hai căn đem cả người cô túm đến bên người nam sinh, mặt khác hai căn chen vào bên trong qυầи ɭóŧ, dính sát vào hạ thể cô, một căn từ dưới áo thun chui vào quấn lấy bộ ngực sữa.

Động tác vuốt ve dươиɠ ѵậŧ lập tức ngừng lại, Kiều Kiều đôi mắt mở lớn nhìn nam sinh, hoảng sợ hỏi: “Cậu làm gì? Buông tôi ra!” bốn căn xúc tua có sức lực rất lớn, cô căn bản không thể tránh ra.

“Thực xin lỗi, tôi khống chế chúng nó không được…… Tôi…… Có thể ôm cậu một cái sao?” Nam sinh ngay lúc này đưa ra yêu cầu, kỳ thật cũng thực bình thường, bởi vì hai người lúc này cách nhau rất gần, bộ ngực đã cọ đến cơ thể cậu.

Không chờ Kiều Kiều trả lời đã duỗi tay đem cô ôm chặt lấy, dươиɠ ѵậŧ bị tay nhỏ vuốt ve không chút khách khí chọc vào bụng nhỏ, qυყ đầυ chảy ra dâʍ ɖị©ɧ thực mau đem quần áo cô làm ướt.

hai căn xúc tua trong người Kiều Kiều bắt đầu hoạt động, một căn quấn quanh bộ ngực sữa, xúc tua vuốt ve đầṳ ѵú kiều nộn, đầṳ ѵú bị vuốt ve dần đứng thẳng lên, xúc tua ở phía dưới bắt đầu sờ soạng, có lẽ chốc lát sẽ phát hiện Kiều Kiều có song huyệt.

“Không cần! Buông tôi ra!” Kiều Kiều khẩn cầu, nhưng thanh âm rất vô lực, bốn căn xúc tua một cây dươиɠ ѵậŧ hầu hạ mình, làm cơ thể cô có chút nhũn ra.

“Thực xin lỗi…… Tôi…… Khống chế không được……” Nam sinh còn đang xin lỗi, nhưng động tác không dừng lại, sau đó nhịn không được mà cúi đầu, cách quần áo liếʍ láp bộ ngực sữa.

“Buông tôi ra, cậu thật quá đáng!” Kiều Kiều vừa thẹn vừa giận, dùng đầu đập vào trán nam sinh, phanh một tiếng trầm vang, đầu cô lập tức đau nhức choáng váng, đối phương khẳng định cũng rất đau.

“Ân……” Nam sinh nhẹ nhàng lên tiếng, bốn căn xúc tua ngoan ngoãn thu về, chỉ có hai tay của cậu ôm Kiều Kiều, dươиɠ ѵậŧ thô dài còn đang chọc chọc bụng nhỏ, bất quá Kiều Kiều có thể cảm giác được dươиɠ ѵậŧ đang dần dần biến mến, nhưng dù là như vậy, nó so với dươиɠ ѵậŧ của người khác thô dài hơn nhiều.

Cậu ta không tiếp tục liếʍ ngực Kiều Kiều,cúi đầu hổ thẹn đứng ở đó, Kiều Kiều cúi đầu nhìn dươиɠ ѵậŧ, gương mặt ửng đỏ, “Có thể buông tôi ra không?”

“Tuân mệnh.” Nam sinh ngoan ngoãn làm theo, lui về phía sau hai bước, cơ thể dán ở ván cửa, lúc này mới đem quần mặc vào.

Kiều Kiều xoay người sửa sang lại quần áo của mình, vừa rồi xúc tua đem quần áo của cô cởi ra một nửa, áo thun bên trên vẫn còn dính dâʍ ɖị©ɧ, ngực dính chút nước miếng, cần đổi một bộ quần áo mới.

Kiều Kiều tức giận trừng mắt đi thay quần áo, lần này đổi quần jean bó sát cùng áo thun, miễn cho nam sinh lại thú tính quá độ.

“Nhà cậu ở đâu?” Kiều Kiều hỏi.

Nam sinh cúi đầu, có chút ảm đạm trả lời: “Tôi đã sớm bị cha mẹ vứt bỏ, sau lại bị một nhà nuôi dưỡng, do tôi làm sai nên bị ném ở đầu đường.”

Cho nên Kiều Kiều mới có thể ở trên cầu phát hiện cậu ta? Kiều Kiều tò mò hỏi: “Cậu làm sai việc gì?”

Nam sinh trầm mặc, tựa hồ không muốn nhắc tới kia, nhưng một lát sau vẫn là đúng sự thật bẩm báo: “Không cẩn thận thấy được chị gái lúc khỏa thân, xúc tua lập tức không nghe lời…… Bọn họ trước kia cũng không biết tôi là quái vật……”

Bởi vì là quái vật cho nên mới bị vứt bỏ sao? Kiều Kiều bỗng nhiên thực đồng tình, nhưng vừa rồi cậu ta làm như thế cũng thực quá mức, đến bây giờ cô vẫn còn tức giận.

Kiều Kiều: “Một khi đã như vậy, cậu ở nơi này ở lại đi, phụ trách làm việc nhà, còn có…… Cậu biết nấu cơm không?”

Nam sinh gật đầu, “Biết.”

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)