Chương 25: Không phải là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bạn trai cậu chứ?

Có lẽ do vừa rồi Kiều Kiều chơi trứng rung mà không chơi mình cho nên Trương Hạo thao rõ ràng mang theo một chút tức giận, va chạm đến đặc biệt lợi hại, hai căn đồ vật ở vách động hung hăng cọ xát.

Mông Kiều Kiều bị va chạm đến đỏ, tiểu huyệt không ngừng chảy dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt hạ thể hai người.

Kiều Kiều rêи ɾỉ vài tiếng, bị thao thật sự thoải mái, thậm chí còn muốn cao trào, nhưng mà ngay lúc này Trương Hạo bỗng nhiên đem cô đè ở dưới người, một tay ôm lấy vυ" cô một tay phủ trên bụng nhỏ tiếp tục thao, còn căn xúc tua quấn trên vυ" lúc này đã quấn quanh mông cô, nỗ lực đem mông cô chu lên.

Bởi vì căn xúc tua này mà mông Kiều Kiều dẩu thật cao làm cho Trương Hạo thọc vào rút ra tiện hơn rất nhiều, hành động cũng trở nên càng mãnh liệt.

Dưới sự nỗ lực của Trương Hạo Kiều Kiều thực mau liền cao trào, nhưng mà Trương Hạo còn chưa muốn kết thúc, đem thân thể mềm mại của cô ôm đến càng chặt, thao càng lợi hại hơn.

song huyệt thoải mái đến muốn mệnh, tiếng rêи ɾỉ một tiếng so một tiếng càng cao hơn, bất quá mới vài phút cô lại điên cuồng phun dâʍ ŧᏂủy̠.

Mà lúc này Trương Hạo cũng sắp nhịn không được, đem thân thể của cô thao đến càng mãnh liệt, sau mười mấy lần cắm dươиɠ ѵậŧ cùng xúc tua cuối cùng cũng phun ra.

Thao xong hai người cũng không đi tắm rửa, thậm chí hai căn đồ vật vẫn còn nhét ở trong cơ thể Kiều Kiều, hai người cứ như vậy gắt gao ôm nhau nghỉ ngơi.

Bất quá nghỉ ngơi hơn hai mươi phút liền rời giường, bởi vì một người muốn đi học, một cái khác muốn đi làm.

Tới trường học, khi đi ngang qua rừng cây nhỏ Kiều Kiều lập tức khẩn trương, nhớ tới trước kia Dương Vĩ làm việc đó với mình, quá ghê tởm, tuy rằng cậu ta thề son sắt nói vớii Trương Hạo về sau không dám nữa nhưng ai biết cậu ta có làm được hay không, vạn nhất lại có ý xấu với cô thì làm sao bây giờ?

Lần này là cô vận khí tốt, Trương Hạo kịp thời tìm thấy, nếu có lần kế tiếp cô không dám cam đoan mình sẽ may mắn như vậy.

Làm cô an tâm chính là Dương Vĩ buổi chiều không hề xuất hiện, đại khái là bị thương, trước đó ở rừng cây nhỏ cậu ta bị Trương Hạo đánh đến thực thảm, cần phải ở nhà tĩnh dưỡng một phen.

Nhưng cậu ta xứng đáng!

Tiết học buổi tối Trương Hạo lại tới bồi Kiều Kiều, bất quá lần này cậu thực ngoan, chit trộm sờ soạng tay cùng đùi cô.

Nhưng mà dù vậy, tiểu Bạch vẫn trộm nhìn vài cái sau đó viết giấy đưa cho Kiều Kiều.

Kiều Kiều mở ra thấy: mẹ nó, mình cũng muốn có bạn trai.

Kiều Kiều cong cong môi trả lời: Được a, bất quá ngực cậu cần lớn hơn một chút.

Kiều Kiều là nghiêm túc, dáng người tiểu Bạch rất bình thường nhưng ngực xẹp lép, còn may gương mặt kia còn xinh đẹp, bằng không đi trên đường rất dễ dàng bị nhận thành nam.

Dáng người như vậy có chút khó để tìm bạn trai.

Tiểu bạch thấy Kiều Kiều trả lời như vậy vừa phẫn nộ lại kích động, cầm lấy bút viết một đống chữ: Mình cũng nghĩ vậy a, Kiều Kiều đáng yêu của tớ mau nói cho mình biết bí quyết phát dục đi, bằng không mình khẳng định sẽ phải cô độc sống quãng đời còn lại!

Tiểu Bạch vốn dĩ nói đùa nhưng Kiều Kiều thực thực sự có bí quyết phát dục.

Bí quyết ở trên người Trương Hạo, ăn Điềm Dịch xúc tua phun ra tiểu Bạch khẳng định có thể phát dục.

Vấn đề là Điềm Dịch cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ không khác nhau lắm, đều là thời điểm cao trào bắn ra, sao có thể cho tiểu Bạch ăn được?

Nhưng Kiều Kiều nhìn dáng người của tiểu Bạch đáng thương vô cùng, đặc biệt muốn giúp đỡ.

Làm sao bây giờ ?

Cho dù cô nguyện ý đem Điềm Dịch cho tiểu Bạch ăn, nhưng Trương Hạo chưa chắc sẽ đồng ý.

Cho dù Trương Hạo đồng ý tiểu Bạch biết nó là dịch thể của Trương Hạo thì sẽ ăn sao?

Kiều Kiều suy nghĩ lung tung rối loạn, rất nhanh liền tan học, cô hít sâu một hơi đặt bút hỏi tiểu Bạch: Tớ có biện pháp làm ngực cậu to hơn, cần ăn một loại thuốc nhưng nó rất dơ, cậu chịu ăn không?

Thật vậy chăng? Cậu trước kia là ăn loại thuốc này? Kiều Kiều thấy mặt tiểu Bạch rất hưng phấn, nha đầu này vì ngực lớn sẽ không sợ đi? Cậu ấy không phải có thói ở sạch sao?!

Nhíu mày nghĩ, Kiều Kiều trả lời tiểu Bạch: Thì có…… Nhưng thật sự rất dơ!!!

Ba cái dấu chấm than, cô muốn cho tiểu Bạch nhận thức được thứ kia có bao nhiêu dơ.

Nhưng mà tiểu Bạch căn bản không thèm để : không phải cái kia của bạn trai cậu chứ?

Tiểu bạch tuy rằng nói mơ hồ, nhưng Kiều Kiều một chút liền nhìn ra cô ấy đang ám chỉ tϊиɧ ɖϊ©h͙ Trương Hạo, mặt Kiều Kiều lập tức hồng thấu, quay đầu hung hăng trừng tiểu Bạch, cầm bút dùng sức viết: cậu nghĩ cái gì vậy? Mới không phải, bất quá…… So với cái đó còn dơ hơn…… cậu xác định muốn ăn?

Ăn! Chỉ cần có thể đem bộ ngực biến lớn thì cái gì cũng ăn! Hì hì!

Đọc xong Kiều Kiều nhìn Trương Hạo, anh sẽ đồng ý để tiểu Bạch ăn Điềm Dịch sao? Không, đừng nói anh, cho dù là cô thì cũng không đồng ý! Thứ của bạn trai mình sao có thể cho nữ sinh khác ăn được?!

Nhưng tiểu Bạch lại là khuê mật, nếu không làm thì cô có có phải quá ích kỷ không?

Nhưng mà đạo lý Kiều Kiều đều hiểu, loại việc này suy nghĩ thật lâu cũng chưa nghĩ thông suốt, vẫn luôn rối rắm.

Thế cho nên khi tan học, tiểu Bạch giữ cô lại hỏi bí quyết, cô đành phải nói có lệ cho qua.

Trương Hạo biết Kiều Kiều đang rối rắm, trên đường về, vuốt đầu cô ôn hòa hỏi: “Kiều Kiều làm sao vậy?”

“Em…… Không có việc gì.” Kiều Kiều vẫn không muốn đem Điềm Dịch đưa cho tiểu Bạch ăn.

“ vậy lúc nào em muốn nói thì hãy nói với anh” Trương Hạo không làm khó cô, nhưng bỗng nhiên anh lại nắm chặt tay Kiều Kiều.

Kiều Kiều hoảng sợ hỏi: “Làm sao vậy?”

Dưới đèn đường, Trương Hạo cười ôn nhu với cô, đi đến trước mặt cô ngồi xổm xuống, “Đi lên, anh cõng em về nhà.”

Grass: truyện dạo này flop quáaaaaa