Chương 1:Đem Kiều Kiều đè ở trên giường

Kiều Kiều có bí mật không dám cùng ai nói, lần đầu tiên tự an ủi thế nhưng phát hiện mình có hai cái tiểu huyệt, một cái trước một cái sau dùng chung một cái âm đế, cách rấtgần.

Nữ sinh đều chỉ có một tiểu huyệt, tình huống của cô thực không bình thường.

Kiều Kiều không dám cùng người khác nói, càng không dám đi bệnh viện, thi đậu đại học thậm chí không dám trọ ở trường, sớm dọn ra bên ngoài, rất ít khi vuốt ve hạ thể, cứ việc có đôi khi rất muốn, cảm giác mình chính là một quái vật, thực chán ghét thậm chí sợ hãi chính mình.

Cho đến một ngày cô ở ven đường nhặt được một dị loại khác.

đó là thứ sáu, buổi tối trên đường về nhà, đi qua một tiểu khu cô phát hiện trên mặt đất có một người đang cuộn tròn.

Nếu là ăn mày hoặc là kẻ lưu lạc cô nhiều lắm cũng lấy ra mấy đồng tiền cho họ, sau đó vội vàng chạy lấy người, nhưng đối phương rõ ràng không phải, Kiều Kiều mở đèn pin, có thể thấy đối phương mặc một bộ quần áo sạch sẽ thoải mái, tóc đen mềm mại, sườn mặt sạch sẽ soái khí nhưng có chút tái nhợt, đại khái là sinh bệnh.

Người này có lẽ cùng tuổi với cô.

“Cậu có khỏe không?” Kiều Kiều thật cẩn thận hỏi, nhưng mãi không thấy trả lời, lại thấy cơ thể cậu ta hơi động đậy.

“Tôi đỡ cậu đứng lên” Kiều Kiều do dự thật lâu mới nói ra, sau đó gom hết dũng khí vươn tay.

một phần trọng lượng cơ thể đè trên người Kiều Kiều, làm cô nhịn không được nhăn nhăn mày.

Càng làm cho cô để ý chính là, cánh tay cậu ta không biết cố ý hay vô tình, thế nhưng cọ qua ngực cô, ngực rất mẫn cảm, hai đầṳ ѵú nhịn không được dựng đứng, Kiều Kiều nháy mắt đỏ bừng mặt.

Còn may đối phương không làm gì thêm, bằng không cô khẳng định sẽ đem cậu ta ném lên mặt đất rồi bỏ đi.

“Nhà cậu ở đâu? Tôi giúp câu gọi taxi về?” Kiều Kiều nhẹ giọng hỏi.

Đối phương không trả lời, chỉ dựa vào cô đứng đó

“Vậy……” Kiều Kiều không biết nên làm gì bây giờ, nghĩ thật lâu mới nói: “Vậy cậu tạm thời ở nhà tôi đi, sáng mai rồi về nhà”

Cậu ta suy yếu như vậy, khẳng định sẽ không làm chuyện xấu gìđi? Cho nên Kiều Kiều mới dám dẫn về nhà.

Đối phương vẫn như cũ không nói chuyện, Kiều Kiều hít một hơi, đỡ cậu ta về.

Tuy rằng không tốn bao nhiêu sức lực, về đến nhà Kiều Kiều vẫn là mệt muốn chết, đỡ người lên sopha, sau đó ngồi ở một bên thở dốc, bộ ngực lúc lên lúc xuống.

Nghỉ ngơi trong chốc lát, quay đầu nhìn về phía nam sinh, vẫn như cũ nhắm mắt.

“Cậu ăn gì không?” Kiều Kiều cầm chút đồ ăn vặt đặt ở trên bàn trà, nam sinh không nói chuyện, Kiều Kiều không có cách nào, liền mặc kệ, tắm rửa ngủ.

Ngày thường cô đều chỉ mặc áo ngực cùng qυầи ɭóŧ vào phòng tắm, hiện tại có người ngoài, đành phải chỉnh chỉnh tề tề đi vào, cửa từ bên trong khóa lại, lo lắng đề phòng mà cởϊ qυầи áo.

Tắm rửa cũng cẩn thận, nước mở nhỏ, động tác cũng không lớn, còn thỉnh thoảng dựng lỗ tai nghe thanh âm bên ngoài, bất quá bên ngoài một chút động tĩnh đều không có, Kiều Kiều thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Dùng khăn lông đem thân thể lau khô, ra ngoài thấy nam sinh vẫn như cũ ngồi ở chỗ kia, liền nói: “Cậu ở trên sô pha ngủ tạm nhé, đợi tôi lấy chăn cho.”

Đem chăn đặt ở bên cạnh, cô liền vào phòng ngủ, cửa cẩn thận mà khóa trái lại.

Kiều Kiều thích ngủ khoả thân, cho dù ở phòng khách có người, vẫn như cũ không ảnh hưởng đến thói quen này, bên trong chăn cô trần như nhộng, một tay đặt ở bộ ngực sữa, một cái tay khác đặt ở giữa hai chân, chỉ thế mà thôi, không có làm động tác gì thêm.

Kiều Kiều lúc trước tự an ủi liền phát hiện mình có hai cái tiểu huyệt, từ đó về sau không dám tự an ủi nữa, tuy rằng có đôi khi rất muốn, nhưng chán ghét cùng sợ hãi chiến thắng du͙© vọиɠ.

Ngủ đến nửa đêm cô bỗng dung muốn đi WC, đã quên có người ở phòng khách, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi vào, may mà đối phương tựa hồ không phát hiện.

Vào phòng ngủ lại quên khóa trái cửa.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)