Nhặt Được 201 Vạn

3.75/10 trên tổng số 4 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Diệp Gia Dĩnh bị thất bại trong việc tranh giành gia sản, cô vốn đã quen với cuộc sống xa hoa phung phí nên khi thấy trương mục hiện chỉ còn 201 vạn thì cô cảm thấy tuyệt vọng cùng đường. Gia Dĩnh thậ …
Xem Thêm

Chương 31
Diệp Gia Dĩnh không hiểu làm sao Diệp Ba Ni lại có thể biết được số điện thoại của Diệp Thừa Trạch.

Diệp Thừa Trạch nói cho cô biết: “Lần trước anh đưa Ba Ni về, đứa nhỏ này phải biết cách liên lạc lúc khẩn cấp chứ.”

Diệp Gia Dĩnh không biết là nên cám ơn anh ta một tiếng hay nên trách anh ta xen vào chuyện của người khác, thuận tiện cô nói vặn lại: “Anh lại đối xử tốt với Ba Ni.”

Ánh mắt của Diệp Thừa Trạch chuyển sang hướng khác. Một lúc lâu sao, anh ta mới nhẹ giọng nói: “Bộ dáng của Diệp Ba Ni rất giống em lúc còn nhỏ.”

Diệp Gia Dĩnh sửng sốt, “Giống tôi lúc còn nhỏ?”

Giọng nói của Diệp Thừa Trạch có chút xa xôi: “Em căn bản sẽ không nhớ rõ, lần đầu tiên ba mang em về nhà, khi đó, em cũng lớn cỡ thằng nhóc này, chẳng qua em bị Vương Mộng Lan dạy hư, không yên lặng giống như Diệp Ba Ni, em cực kỳ ồn ào.”

Diệp Gia Dĩnh khẽ nhíu mày, “ Diệp Thừa Trạch, miệng anh vừa nói ra cái tên Vương Mộng Lan, đó là tên mẹ tôi, anh có bất mãn, đối đầu gì với bà đi nữa cũng không nên lôi cả tên lẫn họ ra như vậy.”

Diệp Thừa Trạch nhàn nhạt liếc nhìn cô một cái, “Mẹ anh chưa đến 50 tuổi đã bị Vương Mộng Lan bức ép buồn bực mà mất sớm. Chẳng lẽ, lúc nhắc tới bà ta anh còn phải phân biệt xưng hô thứ bậc? Như vậy, cũng quá ép buộc làm khó người khác rồi.”

Diệp Gia Dĩnh thở dài, “Họ cũng đã qua đời, cần gì phải so đo những chuyện như thế này. Bà ấy cũng do phải chịu đựng tình cảm suy sụp đả kích quá lớn mới qua đời.” Cô đưa mắt về phía Diệp Thừa Trạch, “Đừng tưởng tôi không biết, anh là người đứng sau lưng chuyện bắt chú An phải trả giá, khi đó anh lén lấy số tiền hối lộ đấu thầu làm chứng cứ, khiến chú ấy phải đoạn tuyệt quan hệ với mẹ tôi, mặt khác lại đi tìm một người phụ nữ trẻ tuổi hơn.”

Diệp Thừa Trạch quay mặt đi chỗ khác, không nói gì, Vương Mộng Lan, mẹ của Diệp Gia Dĩnh là người đùa bỡn tình cảm của người khác, cuối cùng lại bị báo ứng giống y như vậy, khiến cho chính mình ngã quỵ tại mặt này. Chỉ mới tác động vào họ một chút, người đàn ông trung niên kia lại không thật tình quyết đoán, kết quả bị người khác làm lung lay, ngã một cái không gượng dậy nổi, không thể làm lại từ đầu.

Trong chuyện này, đúng là anh ta có tác động vào, nhưng nếu Vương Mộng Lan có mắt nhìn người tốt một chút, chọn được người đàn ông có lập trường kiên định, dám làm dám chịu thì anh có tác động nhiều tới mấy cũng vô dụng.

Nhà bọn họ có những gút mắc ân oán thực tình không thể hai ba câu nói là hiểu rõ được, theo Diệp Gia Dĩnh, từ góc độ của người ngoài, công bằng liêm chính mà nói, thật sự là chuyện này nên chấm dứt tại đây, không tiếp tục nhắc lại, không tiếp tục dây dưa, tiếp tục nói nữa thì cũng không có ý nghĩa. Bởi vậy, sau khi Diệp Thừa Trạch nói một câu kia xong không có ý định nói tiếp thì cô cũng ngậm miệng theo.

Sau 5 phút đồng hồ tẻ nhạt, trên cửa truyền đến tiếng gõ cốc cốc, sau đó, cùng với tiếng gõ cửa vang lên là giọng nói nhẹ nhàng lễ phép: “Tổng giám đốc Diệp, buổi chiều anh phải chủ trì hội nghị quốc tế ở ba nơi, nếu không đi ngay anh sẽ đến trễ.” Nghe tiếng nói hình như là tiếng của Trịnh Dụ Hoa.

Diệp Thừa Trạch nói: “Vào đi.”

Trịnh Dụ Hoa đẩy cửa ra, trên mặt nở nụ cười đi tới trước, len lén quét mắt liếc nhìn Diệp Gia Dĩnh một cái, sau đó vừa cười vừa nhẹ nhàng nói: “Trợ lý Mã và trưởng phòng Lâm thấy sắc mặt của ngài không tốt, cũng không dám tới thúc giục, nhất định bảo tôi qua hỏi.”

Diệp Thừa Trạch “Ừm” một tiếng, “Cô đi nói với họ, không quá 10 phút sẽ xuất phát ngay lập tức.”

Trịnh Dụ Hoa đáp ứng một tiếng rồi ra ngoài.

Diệp Thừa Trạch cũng đứng dậy, “Anh sẽ nói với trưởng phòng Lâm đưa em đi bệnh viện xem sao.”

Diệp Gia Dĩnh suy nghĩ bọn họ hẳn sẽ không coi trọng mình, nghĩ đến việc tới bệnh viện liền đau đầu, vội vàng từ chối, “Không cần, tôi tự mua thuốc được, bây giờ đã tốt hơn nhiều rồi.”

Diệp Thừa Trạch, “Vậy để trưởng phòng Lâm trực tiếp đưa em về nhà, bây giờ nên về nhà nghĩ ngơi.”

Diệp Gia Dĩnh do dự, “Như thế này không tốt lắm đâu.”

“Trưởng phòng Lâm sẽ giúp em chào hỏi đoàn làm phim.” Dừng một chút anh ta lạ nói thêm, “Ngày mai, anh sẽ chuyển một khoảng tiền vào thẻ của em, xem như là thù lao đóng phim.”

Diệp Gia Dĩnh lập tức từ chối, “Không cần, tôi rất tốt, gần đây thu chi đã cân bằng, vẫn còn một ít tiền, mặt khác còn có gửi ngân hàng, tôi không thiếu tiền bạc. Thù lao đóng phim đã sớm ký hợp đồng với hãng, muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu.”

Diệp Thừa Trạch không tin, “Không thiếu tiền bạc, vậy em liều mạng như vậy để làm gì? Diệp Gia Dĩnh, em không cần quá nhạy cảm. Trước kia giữa chúng ta vì có suy nghĩ cạnh tranh trong việc buôn bá, do em quyết định muốn đi theo Vương Mộng Lan bắt đầu tranh giành khối tài sản kia, cuối cùng thua mới bằng lòng. Bây giờ thì như nhau, em có nói gì đi nữa thì em vẫn là em gái của anh, dù cho anh phải nuôi dưỡng em với Ba Ni thì cũng là làm theo lẽ thường.”

Diệp Gia Dĩnh vẫn không nghe giải thích, chung quy không thể nói với anh ta đây thực sự không là gì, thời điểm trước kia cô so với lúc này còn vất vả hơn rất nhiều. Bây giờ đối với cô mà nói, do kiên trì làm việc mà sinh bệnh là đều cực kỳ bình thường, đó không phải là liều mạng.

Cô đành phải hậm hực nói: “Nói thì rất dễ, nếu đổi lại là anh, được tôi tiếp tế như vậy, anh có thể thấy thoải mái sao?”

Diệp Thừa Trạch im lặng, thử suy nghĩ việc đổi vị trí đó, đến lượt anh ta mà được tiếp tế như vậy chỉ sợ anh ta cũng không chịu được. Đúng là, nhìn xem, Diệp Gia Dĩnh cằm đã nhọn hoắc, tóc tai cũng còn khá ít, muốn anh làm sao có thể vờ như không thấy, mặc kệ, nhất định là không có khả năng “Tiền em không muốn đυ.ng tới thì để chỗ nào đi, xem như anh cho Ba Ni.”

“Aizzz, không cần, lại vẫn năm nay, sang năm cũng không cần.... ........”

Trợ lý Mã tìm Diệp Thừa Trạch, vừa rồi Trịnh Dụ Hoa đã vào nói, bây giờ trợ lý Mã đánh bạo bước tới giục, “Tổng giám đốc Diệp, bây giờ phải đi liền, nếu không sẽ muộn mấ.t” Nói xong lặng lẽ liếc mắt nhìn Diệp Gia Dĩnh một cái.

Diệp Thừa Trạch gật đầu, “Đi thôi.”

Trưởng phòng Lâm nhận ra Diệp Gia Dĩnh, lần trước đã gặp qua một lần. Đối với chuyện Diệp Gia Dĩnh làm việc trong đoàn phim trong lòng Diệp Thừa Trạch có cân nhắc vài chuyện, vì vậy được Diệp Thừa Trạch dặn dò để mắt tới cô. Chỉ là vì muốn ngưới khác ít can thiệp vào suy đoán lung tung, chuyện bé xé ra to, chứ không có ý gì khác.

Nhưng mà những người khác không thể hiểu được cách nghĩ của ông chủ, Diệp Gia Dĩnh đã bị trưởng phòng Lâm chỗ công ty phim truyền hình không ngừng ghé mắt quan sát.

Diệp Gia Dĩnh về nhà nghĩ ngơi sớm, buổi tối, trước tiên uống thuốc, sau đó dỗ Ba Ni lên giường ngủ, chính cô cũng ngủ một giấc thật ngon. Sáng ngày thứ hai tinh thần trở nên sảng khoái, bệnh cảm đã khỏi hẳn.

Lúc này trên bàn cơm mới có tinh thần kéo dài giọng hỏi con trai, “Ba Ni à, ngày hôm qua vì sao con lặng lẽ làm chuyện xấu!”

Diệp Ba Ni liếc nhìn cô một cái, sau đó tiếp tục ăn cháo yến mạch.

Diệp Gia Dĩnh đối với sự trầm ổn bình tĩnh của con trai đã có thói quen, tiếp tục kéo dài giọng, “Gọi điện thoại tố cáo với cậu, nói mẹ không nghe lời, đã bệnh lại còn nghịch nước?!”

Diệp Ba Ni liếc nhìn cô một cái “Mẹ không nghe lời, làm sáo hết bệnh.” Chính vì lý do đó cho nên mới tìm người quản cô.

Diệp Gia Dĩnh dở khóc dở cười, gõ đầu cậu một cái, “Vậy con cũng không được tùy tiện tìm người quản mẹ. Lần tới không được làm như vậy, mẹ sẽ cho con số điện thoại của dì Cố, con học thuộc, sau này lúc không có mẹ mà con có chuyện gì cần tìm người giúp đỡ, con lập tức gọi cho dì Cố.”

Diệp Ba Ni đã bắt đầu ăn bánh mì nướng, “Dạ được!”

Diệp Gia Dĩnh xoa xoa đầu con trai, chỗ lúc nãy cô mới gõ lên, “Nhớ kỹ, bất kể có chuyện gì, trước tiên phải tìm mẹ, tìm không thấy mẹ khi đó con gọi điện cho dì Cố, vẫn không tìm thấy dì Cố, lúc đó mới điện thoại cho cậu.”

Diệp Ba Ni dừng ăn bánh mì, ngẩng đầu mở to hai mắt hỏi cô, “Vì sao ạ?”

Diệp Gia Dĩnh cố gắng tìm lí do, “Bởi vì cậu rất bận rộn, con không có việc gì thì không nên tìm cậu, ảnh hưởng đến công việc của cậu, ngày hôm qua, cậu bị con gọi một cú điện thoại lập tức chạy vào trường quay, buổi chiều vẫn phải chạy trở về họp, thiếu chút nữa là trễ.”

“Dạ” Diệp Ba Ni thực sự là một bạn nhỏ biết nghe lời, vừa nghe Diệp Gia Dĩnh nói vậy liền lập tức đồng ý.

Buổi sáng, đợi cô đến trường quay, chị Cố chặn lại, lặp tức lo lắng hỏi, “Ngày hôm qua ông chủ dẫn em và Trịnh Dụ Hoa vào phòng hóa trang để làm gì? Sau đó, trưởng phòng Lâm lại phải đón em như vậy?”

Diệp Gia Dĩnh thở dài, “Không có gì, nói đúng ra là có nói mấy câu, chưa tới mười câu, kết quả đã tan rã trong không khí không vui. Trưởng phòng Lâm đưa em về nhà, không đi nơi khác.”

Chị Cố lo lắng, “Tan rã trong không khí không vui? Aizzzz, nói cho cùng, ông chủ cũng rất đốp chát, tiếc thật, tôi còn tưởng ông chủ để mắt tới em, nghĩ cũng đang muốn khuyên em, nếu như anh ta yêu cầu mấy chuyện không quá mức, thật ra e cũng nên đồng ý một chút, bằng không thì về sau muốn tồn tại ở đây cũng rất khó, có được đãi ngộ sẽ không phải như vậy. Em xem, Trịnh Dụ Hoa, điều kiện không tốt hơn em, nhưng vẫn có thể có vận đỏ, còn không phải là do có người ở cấp trên chiếu cố, công ty nâng đỡ cô ta. Đàn ông mà, như thế là có chuyện, ông chủ tuổi trẻ phong độ lại rất tốt, em tìm bạn trai chưa chắc đã tìm được một người như vậy đâu.”

Diệp Gia Dĩnh đỏ mặt, “Không thể nào, chị hiểu lầm rồi!”

Chị Cố đi theo thở dài, “Vậy ra, không nghĩ tới là trưởng phòng Lâm! Vậy thì không được tốt lắm. ” Chị ta tận tình khuyên bảo cô, “Làm nghề này, em lại xinh đẹp, khó tránh chuyện bị người khác để ý, nghĩ thông suốt thấy cũng không khác biệt lắm, trưởng phòng Lâm lớn tuổi, diện mạo cũng giống như vậy. Em nhất định phải thông minh lanh lợi chút, cẩn thận ứng phó, không thể để người khác chiếm tiện nghi. May mà anh ta vẫn không khác so với lời đồn đại, tình huống này chỉ sợ không xảy ra nhiều lần, phải kinh nghiệm, cẩn thận một chút mới có thể đi qua.”

Diệp Gia Dĩnh cảm động, ra sức ôm bả vai chị ấy, “Cảm ơn chị, chị Cố, không cần phải lo lắng cho em, chị nghĩ phức tạp quá rồi, sau này tới thời điểm thích hợp em sẽ giải thích cho chị nghe.”

Loại chuyện này, cho dù trong lòng có đủ thứ chuyện cũng không có thể nói ra trước mặt mọi người, bởi vậy với mối quan hệ tốt có thể nói một vài câu với chị Cố ngoài ra Diệp Gia Dĩnh nhất định không để kẻ khác ảnh hưởng tới mình, ít nhất là ngoài mặt không để kẻ khác làm ảnh hưởng. Sau khi diễn xong một vài đoạn, có rất ít phân cảnh của cô, mỗi ngày, công việc chủ yếu vẫn là đi theo chị Cố làm việc của đoàn phim.

Có khoảng thời gian trước vội vội vàng vàng bắt đầu công việc, cái gì cũng có làm qua, bây giờ Diệp Gia dĩnh bắt đầu chuẩn bị chu đáo, thử giao chuyện nấu cơm cho Chu Mai, người giúp việc theo giờ tới nhà làm. Cùng lúc đó, dặn dò bảo mẫu bên Hạ Vũ cũng như vậy, không cần bà ấy làm tiệc thịnh soạn, chủ yếu là chế biến tốt thức ăn có mùi vị và không gian gia đình.

Chu Mai so với dì Vương thì tay nghề cao hơn nhiều, vốn là người khéo tay, coi như có khiếu về nấu nướng. Sau khi Diệp Gia Dĩnh yêu cầu làm vài lần, chỉ mấy chỗ then chốt, cuối cùng cũng có sắc có hương, chỉ cần trước tiên cô nói yêu cầu về thức ăn rõ ràng, cô đề nghị món nào Diệp Ba Ni cũng ăn.

Diệp Gia Dĩnh thở phào nhẹ nhõm, có người hỗ trợ việc nấu cơm, cô thấy trách nhiệm của mình được nhẹ đi một chút, bình thường cũng có thời gian rỗi nhiều hơn.

Vài ngày sau, chuẩn bị chu đáo, chuyện tốt liền xuất hiện, phó đạo diễn Vương lại có dấu hiệu cười tít mắt với diễn xuất của cô, thông báo với cô, gần đây, công ty có làm một vài điều tra nhỏ, kết quả cho thấy, Hoắc Triệu Minh muốn làm chủ vai phụ, trình độ diễn xuất trong kịch bản cực cao, đa số người xem phía nữ giới đều thích xem tính cách tà nịnh của anh ta, nhưng đối với nhân vật nữ chính thì càng ngày càng thâm tình, cho nên quyết định cho anh ta thêm đất diễn, cảm thấy vai của anh ta với nữ chính cần nhờ nhân vật của Diệp Gia Dĩnh tác động vào, tùy ý thêm không ít tình tiết giúp Diệp Gia Dĩnh có thêm phần diễn.

Thêm đất diễn nghĩa là sẽ tăng thêm lương, còn trong nhà vừa mới đào tạo ra một người có đủ khả năng lo chuyện cơm nước theo giờ, cô không cần lo lắng chuyện sau đó nữa. Diệp Gia Dĩnh tự nhiên cảm thấy cao hứng. Chỉ là, phó đạo diễn Vương giống như có một thói quen, có tin tức tốt đều phải có tin tức xấu đi kèm.

Tin tức tốt tự nhiên đến là có thêm đất diễn, tin tức xấu còn lại là, những diễn viên nữ buổi tối ngày mốt phải đồng loạt cùng tham gia tiệc rượu, hoạt động này vốn không đến lượt cô, nhưng mà từ khi thêm đất diễn Diệp Gia Dĩnh cũng thành tuyến nhân vật tương đối quan trọng trong phim thần tượng. Lúc này có họat động, không thể không tham gia.

Thêm Bình Luận