Nghỉ ngơi một ngày ở Tiêu gia, Hứa Phong nhớ đến Diệp Tư, tùy ý kiếm một cái cớ nói với Tiêu Y Lâm, liền chạy tới lầu các của Diệp Tư.
Hứa Phong vừa tiến vào lầu các đã thấy Diệp Tư đứng đó đợi hắn, Diệp Tư mặc quần áo màu lam nhạt, thân hình bị bọc gắt gao, vòng eo hết sức nhỏ, bị buộc chặt chẽ, nhưng lại có nhục cảm, thỉnh thoảng lộ ra da thịt non mịn như ngọc, nhìn bờ mông đầy đặn cùng vòng eo hết sức nhỏ nhắn tạo thành đường cong tinh xảo làm cho Hứa Phong cảm thấy tê dại.
Tuy rằng đối với Hứa Phong thì Diệp Tư không xa lạ gì, nhưng khi nhìn thấy nàng thì luôn luôn cảm thấy có một cỗ xúc động mà chỉ nam nhân mới có, loại dụ hoặc của thục nữ,
“ Đệ đã tới rồi!” Diệp Tư thấy Hứa Phong đến, cặp con ngươi hắc bạch phân minh mang theo kinh hỉ. Một đôi mắt xinh đẹp phối hợp với khuôn mặt tinh xảo tuyệt mỹ kinh tâm động phách.
Hứa Phong áp chế xúc động trong lòng xuống, cười nói với Diệp Tư: “Mỗi lần nhìn thấy Diệp Tư tỷ, chung quanh luôn có một loại khí tức nguy hiểm, sợ hãi sẽ bị tỷ đầu độc.”
“Đệ dám nói tỷ có độc sao?” Diêp Tư mở to cặp mắt trong suốt, mang theo một tia hờn dỗi nhìn Hứa Phong.
“Diệp Tư tỷ đều có độc tố mãnh liệt đối với bất kỳ nam nhân nào.” Hứa Phong mỉm cười nhìn cái cổ Diệp Tư, cổ trắng như tuyết làm cho người ta cảm giác phi thường tinh tế, dường như có thể cảm giác được da thịt của nàng trơn nhẵn.
“Nhưng mà ngươi vẫn chỉ là tiểu hài tử a!” Diệp Tư che miệng cười, lại hiện lên vẻ đẹp khiến trái tim lung lay.
“Cái đẹp của Diệp Tư tỷ không đếm xỉa đến tuổi tác, đoán chừng một lão bà không còn hàm răng với một nam hài vừa mới được sinh ra, đều có thể cảm giác nguy hiểm của ngươi.” Hứa Phong nhún nhún vai nói.
Diệp Tư trợn mắt lườm Hứa Phong một cái: “Trẻ con thì biết cái gì, đừng nói chuyện lung tung.”
“Diệp Tư tỷ! Đi thôi! Đi xem Diệp thúc a!” Hứa Phong nói với yêu nghiệt cũng không dám cùng yêu nghiệt này ở một chỗ quá lâu, hắn thật sự sợ nhịn không được, tâm trí thành thục kết hợp với thân thể mẫn cảm của thiếu niên, sức chống cự đối với hấp dẫn như vậy trực tiếp giảm xuống đến mức thấp nhất.
Diệp Tư thấy Hứa Phong đi nhanh về phía lầu ba như đang chạy trốn, khóe miệng nhếch lên mỉm cười: "Thực sự còn nhỏ mà lớn gan, cũng có trình độ khen nữ nhân khoa trương như thế!"
Có được kinh nghiệm lần trước, Hứa Phong dẫn xuất Hắc Lôi trong cơ thể Diệp thúc cũng nhanh hơn rất nhiều, đồng thời số lượng cũng nhiều hơn không ít.
Từng đạo Hắc Lôi tiến vào trong cơ thể Hứa Phong, trải qua Tử Lôi cắn nuốt sau đó rèn luyện lên thân thể Hứa Phong, theo từng đạo công lực được rèn luyện từ trong thân thể Hứa Phong, làm công lực của Hứa Phong dần dần lớn mạnh lên.
Diệp Tư mở to cặp mắt hắc bạch phân minh ngừng thở nhìn Hứa Phong, thân thể đơn bạc của thiếu niên trước mặt, bị đầy Hắc Lôi quấn quanh. Mặc dù nàng biết thiếu niên này có thể cắn nuốt Hắc Lôi, nhưng mà thấy một màn như vậy vẫn không nhịn được lo lắng.
Trên thân thể Hứa Phong, có tiếng sấm yếu ớt. Những đạo hắc tuyến bị từng vòng tử quang bao vây, sau đó mất đi, một lúc sau lại có Hắc Lôi tiếp tục từ trung niên nam tử tiến vào trong cơ thể Hứa Phong, không ngừng tuần hoàn.
Diệp Tư nhìn chăm chú vào tử quang trên người Hứa Phong, trong mắt mang theo nghi hoặc cùng rung động. Tử sắc có thể cắn nuốt Hắc Lôi, đây là cái loại huyền lôi gì?
Huyền lôi có thể phá hủy Hắc Lôi thì không có gì kỳ quái, thế nhưng mà lôi cắn nuốt lôi, sự tình này quả thực trước giờ chưa được nghe qua.
"Oanh... Oanh..."
Ngay khi Tử Lôi cắn nuốt càng lúc càng nhanh, Hắc Lôi dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Hứa Phong cũng đồng dạng dần dần tăng lên rồi, sau cùng từng đạo Hắc Lôi kích thước như chiếc đũa trùng kích vào trong cơ thể Hứa Phong.
Dưới tình huống trùng kích này, Hứa Phong không dám khinh thường, sử dụng Tử Lôi đến mức tận cùng, cắn nuốt Hắc Lôi trùng kích vào cơ thể hắn.
Nhưng mà số lượng cùng sự cường hãn của Hắc Lôi vượt qua tưởng tượng của hắn, Tử Lôi tuy rằng có thể cắn nuốt nó, nhưng chỉ có một mức độ, lúc này Tử Lôi còn cực kỳ nhỏ yếu, cắn nuốt Hắc Lôi cũng có hạn.
Cái chính là, Hắc Lôi trong cơ thể trung niên nam tử so với Lục Nham huyền lôi lúc trước Hứa Phong cắn nuốt còn muốn khủng bố hơn, trong khi từng đạo lôi điện từ trên người trung niên nam tử trùng kích vào thân thể Hứa Phong. Hứa Phong căn bản không có cách nào lập tức cắn nuốt, cảm giác huyết khí trong lòng quay cuồng, nhanh chóng buông tay trung niên nam tử, mặc dù là như thế, một đạo Hắc Lôi vẫn trùng kích ra, hung hăng tiến nhập vào trong cơ thể Hứa Phong.
Một lần oanh kích này, làm cho Hứa Phong mạnh mẽ thụt lùi về sau, bị hất văng lên sàn gác, trượt đi một đoạn khoảng cách không ngắn, thân ảnh mới đứng vững. Hứa Phong xoay người ngồi lên, sử dụng Đạo Huyền kinh, thi triển cho mình một đạo Tịnh Huyền thuật, điều động Tử Lôi cắn nuốt Hắc Lôi.
Diệp Tư ở bên cạnh thấy một màn này cũng bị kinh sợ, nhưng cũng bất lực với loại tình huống này.
Hứa Phong điều động Tử Lôi cắn nuốt, khi Tử Lôi cắn nuốt, cũng không có giống trung niên nam tử bị Hắc Lôi quán thâu, tuy rằng Hắc Lôi tạo cho hắn thống khổ không nhỏ, thế nhưng cắn nuốt một phần thì ít đi một phần, lại có thể giúp cho Hứa Phong khống chế được sự cuồng bạo của nó.
Sau khi một tia Hắc Lôi cuối cùng bị cắn nuốt, Hứa Phong phun ra một ngụm máu đen, lẩm bẩm thì thào: “Hắc Lôi thật là cường hãn bá đạo, rốt cuộc trong cơ thể hắn ẩn chứa bao nhiêu?”
Hứa Phong kinh hãi không thôi, càng cắn nuốt lại càng phát hiện trong cơ thể trung niên nam tử ấn chứa càng nhiều.
“Hứa Phong! Ngươi không có việc gì chứ?” Diệp Tư bước về phía trước, giúp lau sạch máu đen ở khóe miệng Hứa Phong, mu bàn tay va chạm vào mặt Hứa Phong, lành lạnh mang theo mềm mại mịn mang, cực kỳ thoải mái.
Hứa Phong lắc đầu, nhìn nữ nhân đảo lộn chúng sinh, cười cười nói: “Vốn là còn có chút đau đớn, sau khi ngửi qua hương vị của Diệp Tư tỷ đã không còn đau, nếu Diệp Tư tỷ có thể hôn ta một cái, không chừng toàn bộ có thể tốt lên rồi.
Diệp Tư trợn mắt lườm Hứa Phong một cái, mặc dù nàng đã nghe Hứa Phong nói hồ ngôn loạn ngữ thành thói quen, nhưng mà nhìn thấy vẻ mặt ngây ngô nói ra lời trêu chọc mà nói, vẫn không nhịn được bật cười: đệ đùa giỡn thì thành nghiện rồi à?!
Chẳng qua, bị Hứa Phong nói như thế, lo lắng của Diệp Tư biến mất, mang theo ngượng ngùng kiều mỵ giận dỗi Hứa Phong nói: “Lần sau đừng có miễn cưỡng, có thể cắn nuốt được bao nhiêu thì cắn bấy nhiêu!”
Hứa Phong khẽ cười cười, nói với Diệp Tư: “Ta chỉ muốn giải quyết chuyện này sớm một chút, như thế Diệp Tư tỷ cũng không cần phải đau lòng nữa.”
Diệp Tư nghe được những lời này của Hứa Phong, vẻ mặt hơi ngẩn ra, nhìn thiếu niên đơn bạc đang thản nhiên trước mặt, thấy hắn dùng ánh mắt trong suốt và chân thật nói ra một câu như vậy, tiếng lòng của Diệp Tư bị lay động. Thiếu niên này, thật sự đối đãi với nàng như tỷ tỷ rồi.
Hứa Phong đánh một đạo Tịnh Huyền thuật cho trung niên nam tử, khí sắc của hắn lúc này so với trước tốt hơn rất nhiều. Hứa Phong thấy một màn như vậy, trong lòng đồng dạng có một tia vui vừng. Ít nhất bây giờ Hứa Phong có thể xác định, biện pháp của hắn có bảy thành xác suất giúp trung niên nam tử khôi phục lại.
“Ngươi có muốn ngồi xuống một lát hay không?” Diệp Tư nhìn Hứa Phong nói.
Đối với đề nghị này của Diệp Tư, có đánh chết Hứa Phong cũng sẽ không cự tuyệt, cho dù cùng với Diệp Tư ở chung một chỗ là việc cực kỳ khiêu chiến thần kinh con người, nhưng mà Hứa Phong cũng rất cam tâm tình nguyện, con người luôn có một loại tâm lý bị coi thường.
“Có muốn uống nước hay không?” Diệp Tư nhìn Hứa Phong, thấy Hứa Phong gật đầu, liền đi lấy một chén nước đưa cho Hứa Phong.
Yên lặng mang theo ánh mắt nóng rực chăm chú nhìn vào Diệp Tư, Diệp Tư thấy ánh mắt Hứa Phong dừng ở bộ ngực của nàng, sắc mặt có chút ứng đỏ kéo cao cổ áo, giống như muốn che chắn tầm mắt Hứa Phong, nhưng nàng lại không biết làm như vậy, lại càng làm nổi bật bộ ngực cao ngạo nghễ.
“Này! Đừng có nhìn! Ta thật nghi ngờ ngươi có phải là tiểu hài tử hay không, rất giống sắc lang.” Diệp Tư không chịu nổi ánh mắt của Hứa Phong, lấy tay che ánh mắt Hứa Phong, vẻ mặt kiều mỵ ngượng ngùng.
“Nếu như ta nói với Diệp Tư tỷ, kỳ thật đệ không nhỏ hơn so với tỷ, tỷ có tin không?” Hứa Phong cười nói, nhìn Diệp Tư mị thái lan tràn trước mặt.
“Khanh khách!” Diệp Tư nhịn không được cười rộ lên, cho dù người nào nghe một thiếu niên đơn bạc ngây ngô mới mười sáu tuổi, trợn mắt nói ra đệ cũng không nhỏ hơn so với tỷ, sợ ràng cũng không nhịn được mà phá lên cười.
Hứa Phong thấy Diệp Tư cười vui vẻ như vậy, có chút bất đắc dĩ cúi đầu, thầm nghĩ hắn nói thật mà sao chẳng ai tin đây?
“Khanh khách, đừng có tủi thân. Tuy rằng không có làm được đại sắc lang, nhưng làm tiểu sắc lang lừa gạt tiểu cô nương thì ngươi vẫn là rất có tiềm lực.” Diệp Tư cười khẽ an ủi Hứa Phong, cặp con ngươi xinh đẹp lóe lên lưu quang tràn ngập các loại màu sắc.
Thời điểm nói những lời này, Diệp Tư dùng ngón tay đem một sợi tóc rối vén lên sau tai, thần sắc vũ mị chỉ có nữ nhân mới có, điều này làm cho Hứa Phong nhìn thấy sững sờ, không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào không kìm lòng nổi lấy tay giúp Diệp Tư gạt tóc tán loạn sang hai bên.
“Ta đây muốn làm đại sắc lang được không?”
Ngón tay Hứa Phong giúp Diệp tư gạt sợi tóc sang hai bên, ngẫu nhiên đυ.ng vào mặt của nàng, sau một chút ngượng ngùng, lại nhìn không được cười nói: “Tốt! Tỷ tỷ chờ ngươi làm đại sắc lang!”
Nói xong câu đó, đưa tay bắt lấy ngon tay Hứa Phong, không cho hắn cố ý gạt loạn tóc nàng, lại sửa sang lại không ngừng lặp lại.
Bị Diệp Tư cầm lấy, Hứa Phong chỉ có thể buông tha trò chơi thú vị này của hắn,nhìn Diệp Tư mang theo vài phần thần sắc tán tỉnh: “Vậy trước tiên Diệp Tư tỷ cho đại sắc lang hôn hai cái.”
Diệp Tư khanh khách cười không ngừng, đột nhiên nhắm mắt lại chu lên đôi môi hồng nhuận, bờ môi sáng bóng tản ra hấp dẫn, làm cho người ta nhịn không được muốn âu yếm. Đặc biệt Diệp Tư còn hơi hơi nhắm mắt lại trên mặt còn mang theo thần sắc xấu hổ, lại càng gây động lòng người.
Trong lòng Hứa Phong rung động, thật sự đưa đầu qua, hướng về phía nàng há mồm hôn tới, chẳng qua hôn vào khoảng không.
“Tiểu tử này thật đúng là lớn gan!” Trên mặt Diệp Tư nổi lên rặng mây đỏ, thật không ngờ Hứa Phong thật sự lớn gan dám hôn nàng, thầm nghĩ nàng đúng thật không thể cho rằng hắn là thiếu niên vô hại mà đối đãi.
“Xem ra sau này tỷ tỷ cần cách xa ngươi một chút.” Khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết của Diệp Tư vô cớ ngượng ngùng, trợn mắt lườm Hứa Phong một cái, phong tình vạn chủng, có thần sắc giống như đang làm nũng với bạn trai.
“Thật sự mê hoặc chết người đi được.” Hứa Phong nhanh chóng quay đầu, không dám cùng Diệp Tư tiếp tục chơi, “Diệp Tư tỷ đã đưa đến của rồi, ta mà còn không chủ động, ngược lại là xem thường Diệp Tư tỷ rồi.”
Nói xong câu đó, Hứa Phong nghiêm chỉnh ngồi lên. So với việc Diệp Tư, Hứa Phong càng cảm thấy được thân thể mười sáu tuổi của hắn, càng không thể cầm giữ nổi.
“Nói như vậy là lỗi của ta sao?” Diệp Tư trợn tròn ánh mắt nhìn Hứa Phong.
“Diệp Tư tỷ muốn nói như vậy! Kỳ thật ta cũng không phản đối đâu!” Hứa Phong cười hì hì nói.
“Trời ạ! Ta làm sao lại quen biết với một tên đệ đệ như ngươi. Xem ra ta phải suy nghĩ lại một chút.” Diệp Tư vỗ vỗ cái trán, tuy rằng ngữ khí như thế, nhưng mà khuôn mặt duyên dáng đang tươi cười, không có cảm giác được Diệp Tư có chút nào phản cảm đối với Hứa Phong.