Chương 14: Tam quản gia .



Có mệnh lệnh của Tiêu nhị tiểu thư, những tên gia đinh kia sẽ không dám đem tin tức Hứa Phong đã xử lý một ngũ phẩm huyền giả mà rêu rao ra bên ngoài. Lăng Hoa cũng sẽ đỡ mất mặt hơn, vì vậy lại càng không chủ động nói ra chuyện đó. Cho nên, một chút động tĩnh nhỏ về sự tranh đấu của tiểu thư hai nhà cũng không lọt ra ngoài.

Đương nhiên, vì một trận này cũng làm cho những gia đinh khác bắt đầu coi trọng Hứa Phong, cũng không dám tỏ thái độ vênh váo với Hứa Phong như xưa nữa. Tuy rằng họ không biết Hứa Phong là một huyền giả, nhưng xử lý được ngũ phẩm huyền giả Hắc Quý là một chuyện có thật trăm phần trăm.

Hứa Phong trở lại Tiêu phủ, không bao giờ quên tu luyện Đạo Huyền kinh. Giống như suy đoán của hắn trước kia, ngũ phẩm huyền giả chính là một bình cảnh lớn đối với mỗi người tu luyện. Mặc dù Hứa Phong có được Đạo Huyền kinh, nhưng cũng không thể đột phá lên ngũ phẩm được.

Ngũ phẩm chính là vận dụng khí lực, thứ này đối với huyền giả mà nói, thì chính là một vũ khí lợi hại. Cứ nhìn Hắc Quý sẽ thấy, mặc dù hắn bị bốn người có thực lực tứ phẩm vây công, nhưng hắn căn bản không có chút lo sợ nào. Hoàn toàn có thể áp chế bốn người. Đây chính là lực lượng ngũ phẩm a !

Đối với việc đột phá lên ngũ phẩm, Hứa Phong còn mong mỏi hơn bất cứ người nào. Bước vào cấp bậc ngũ phẩm, thì hắn mới có thể chân chính cùng Lý Vĩ đánh một trận. Quan trọng nhất là, sau khi đột phá ngũ phẩm thì liền có thể sử dụng trị liệu công pháp trong Đạo Huyền kinh.

Tuy rằng không biết công pháp trị liệu kia có bao nhiêu lợi hại, nhưng hễ là công pháp trong Đạo Huyền kinh thì chắc chắn không kém cỏi được.

" Xem ra, cần phải tìm biện pháp đột phá ngũ phẩm ! " Hứa Phong thì thào tự nói, thở nhẹ ra một hơi, ý tưởng đột phá lên ngũ phẩm càng thêm mãnh liệt.

Trong khi Hứa Phong còn đang suy tư phải làm thế nào mới đột phá ngũ phẩm, thình lình xuất hiện một thân ảnh che trước mặt hắn. Hứa Phong ngẩn đầu nhìn, một gương mặt hình chữ điền trước mặt. Hứa Phong sửng sốt, lập tức nhìn người này cười nói : " Tam quản gia ! "

Nam nhân có gương mặt chữ điền này tên là Lưu Khắc, trước kia tiến vào ngũ phẩm, liền được Tiêu gia lão gia thăng chức làm Tam quản gia. Trong trí nhớ của Hứa Phong cũng có chút ấn tượng với Lưu Khắc. Bởi vì lúc trước khi chưa đột phá lên ngũ phẩm, Lưu Khắc cũng là một tên gia đinh bị người khác bắt nạt. Từ sau khi hắn trở thành quản gia, liền điên cuồng bắt nạt lại đám gia đinh. Tâm lý có chút biến đổi, thành ra Hứa Phong không ấn tượng tốt với hắn.

" Ngươi chính là tên tiểu gia đinh mà tiểu thư muốn thưởng mười lăm lượng bạc - Hứa Phong sao ?! " Lưu Khắc nhìn từ trên xuống, đánh giá Hứa Phong.

Hứa Phong đúng mực nói : " Không biết Tam quản gia có gì phân phó ? "

Lưu Khắc hừ một tiếng nói : " Thật không biết nhị tiểu thư tại sao lại coi trọng ngươi. Một tên nhìn trộm nữ tử, đáng lẽ phải đánh chết mới phải ! "

Hứa Phong nhíu mày, hắn nhìn Lưu Khắc thản nhiên nói : " Điểm ấy cũng không cần quản gia quan tâm làm chi. Nói vậy, quản gia tới là đưa bạc cho ta sao. Vậy thỉnh đưa đây ! "

Cặp mắt tam giác giống như rắn rít của Lưu Khắc phát xạ một đạo hàn quang, nhìn Hứa Phong . Không chút che giấu lòng ghen tị cùng chán ghét : " Mười lăm lượng bạc ta sẽ đưa cho ngươi. Bất quá muốn nhìn xem bãn lỉnh của ngươi có lấy được hay không ! "

" Tam quản gia có ý tứ gì? Chẳng lẻ không muốn đưa cho ta ?! " Lời nói của Hứa Phong có chút khó chịu. Đây là phần thưởng của hắn, còn không tới phiên Lưu Khắc cắt xén.

Lưu Khắc nói : " Ngươi có thế làm cho nhị tiểu thư coi trọng, còn dám nhìn trộm. Chuyện này cũng nói lên vài phần bổn sự của ngươi. Ta là tam quản gia, cũng có chức trách kiểm tra tu vi của gia đinh, ngươi mau mau biễu diễn cho ta xem nào ! "

Hứa Phong nhìn chằm chằm Lưu Khắc, đột nhiên hỏi : " Lý Vĩ chỉ thị bảo ngươi tới sao ?! "

Một câu này làm cho Lưu Khắc có chút bối rối, nhưng ngay lập tức liền khôi phục lại bình thường. Bất quá, chỉ nhiêu đó cũng làm cho Hứa Phong hiểu được, người này đã bị Lý Vĩ mua chuộc.

" Làm gia đinh Tiêu gia, làm sao lại đi đối phó người của Tiêu gia. Ha ha, lời này không biết rơi vào trong tai của nhị tiểu thư cùng thiếu gia, thì ngươi sẽ được đối đãi ra sao đây ?" Hứa Phong híp mắt nhìn Lưu Khắc, trong mắt tràn đầy vẻ đùa cợt.

Lưu Khắc tất nhiên sẽ không thừa nhận, hắn hừ một tiếng nói : " Làm gì có chuyện vô lý như thế , ta là tam quản gia, dạy dỗ một gia đinh như ngươi không được sao ?! Ngược lại, ngươi vu khống quản gia, hôm nay nếu ta không trừng trị ngươi, người sẽ không còn quy cũ, trong mắt có còn thiếu gia cùng tiểu thư sao ? "

" Trong mắt của ta tự nhiên không có thiếu gia và tiểu thư. " Ngay khi Lưu Khắc chuẫn bị nổi bạo, Hứa Phong tiếp tục nói : " Thiếu gia và tiểu thư là sự tôn trọng trong lòng của ta, bọn họ trong lòng ta chính là thái dương, là ngọn đèn soi sáng, dẫn đường cho ta đi. Họ chính là ngọn núi cao mà ta hằng ngày ngưỡng mộ. Làm sao lại giống như ngươi, trong mắt làm bộ có thiếu gia tiểu thư, nhưng đáy lòng thi không biết có cái gì ? Ngươi như vậy chính là nô tài hai lòng, đáng lý phải nhốt lại. Muốn biết vì cái gì mà ta được thưởng mười lăm lượng bạc không ? Bởi vì mỗi buổi sáng sớm, ta đều hô lớn " A, thiếu gia, các người là những người anh hùng vĩ đại duy nhất trong lòng ta, là ngọn đèn soi sáng cho ta hướng tới, các người vĩnh viễn là anh hùng "

Hứa Phong nói xong câu đó, hắn cũng cảm giác được dạ dày mình đang quay cuồng, thầm nghĩ : " Trình độ vô sỉ của mình đã được đề cao ! "

" Con bà nó ... " Lưu Khắc tự nhiên không tin những chuyện ma quỷ của Hứa Phong, sau khi nghe Hứa Phong nói bậy nói bạ. Hắn hận không thể gϊếŧ chết tên này. Có quỷ mới tin buổi sáng hắn đứng trước cửa, mà hô to ba câu như thế. Vừa nhìn tướng mạo hắn , đầu tặc óc chuột, chắc chắn không phải là một tên trung tâm.

Lưu Khắc cũng không nhiều lời, một quyền thẳng tắp đánh về Hứa Phong.

Nhìn một quyền của Lưu Khắc đánh tới mình, thân ảnh Hứa Phong nhanh chóng né tránh đi. Trong mắt mang theo vẻ kinh hãi. Lực lượng một quyền của Lưu Khắc, khí thế rõ ràng mạnh hơn Hắc Quý. Theo lực đạo từ tay hắn, xem ra hắn muốn đánh mình trọng thương. Hiển nhiên Lý Vĩ đã cho hắn nhiều chỗ tốt, mới khiến cho hắn mạo hiểm đánh người .

" Không sai không sai ! Lại có thể tránh một quyền của ta, thật là có bổn sự |! " Lưu Khắc thấy Hứa Phong tránh một quyền của hắn, ngược lại vui sướиɠ . Trong lòng hắn có chút biếи ŧɦái, thích nhất là xem cảnh tra tấn gia đinh, nhìn bọn chúng lộ ra vẻ khó chịu. Loại khó chịu này càng lâu thì hắn càng cao hứng. Cho nên, hắn đặc biệt hi vọng thời gian ức hϊếp có thể lâu một chút.

" Tiếp một quyền của ta ! " Lưu Khắc lại đánh ra một quyền, trực tiếp đánh vào cánh tay của Hứa Phong, muốn một quyền này bẻ gãy tay hắn.

Hứa Phong không khỏi nhớ tới lời đánh cuộc cùng Lý Vĩ, Lý Vĩ từng nói, trong vòng một tháng sẽ bẻ gẫy tứ chi của hắn. Hiện tại xem ra, mục đích của Lưu Khắc chính là đây !

" Hừ ! " Đáy lòng Hứa Phong hừ một tiếng, ánh mắt âm trầm nhìn quyền kình đánh tới, thân mình vặn nhẹ lướt qua. Thực lực của hắn tuy rằng không bằng Lưu Khắc, nhưng nhãn lực lại có thể nhìn thấy rõ ràng quỹ tích công kích của Lưu Khắc.

" Có thể tránh ba quyền của ta, xem ra ngươi cũng có vài phần thực lực. Ha ha, lúc trước có người đồn đãi ngươi trở thành huyền giả, ta còn không tin. Hiện tại xem ra , trước kia ngươi giả bộ yếu đuối đánh lừa rất nhiều người." Lưu Khắc híp mắt nhìn Hứa Phong : " Bất quá, hôm nay quản gia muốn bẻ gẫy cánh tay của ngươi, cho ngươi cơ hội học tập làm một tên nô tài tốt ! "

" Chính ngươi mới làm một nô tài, không cần đem người khác áp đặt lên ! " Hứa Phong cười lạnh, nhìn xung quanh bốn phía. Hắn không khỏi có chút hối hận lúc nãy không lưu lại một chút vôi phấn cùng những vật tùy thân. Bằng không cũng không trở nên bị động như vậy.

Lúc này Lưu Khắc từng quyền đánh tới, Hứa Phong chỉ có thể tránh né mà thôi. Mà Lưu Khắc càng đánh càng nhanh, làm cho Hứa Phong có chút chật vật.

Tuy rằng Hứa Phong có thể nhìn thấy thấy rõ ràng công kích của đối phương, nhưng thân pháp chỉ ở bậc tứ phẩm. Tuy rằng nhãn lực cao, làm cho hắn phản ứng nhanh chóng. Nhưng thân pháp của hắn cũng không theo kịp tốc độ ra quyền của Lưu Khắc, làm cho Hứa Phong trốn tránh càng lúc càng chật vật.

Bất quá ngay cả khi như vậy, cũng làm cho Lưu Khắc kinh dị không thôi. Bộ Liên Miên Bất Tuyệt Chưởng này của hắn là một bộ huyền công chiến đấu. Tuy rằng không phải cao minh, nhưng muốn thu thập Hứa Phong thì không chút đáng ngại gì. Nhưng bây giờ Hứa Phong lại tránh được hai mươi quyền của hắn. Đây là một điều ngoài sức tưởng tượng !

" Tiểu tử này có chút môn đạo. Xem ra muốn lấy trăm lượng bạc của Lý công tử, mình phải vận dụng bản lãnh thực sự ." Đáy lòng Lưu Khắc âm thầm nói, đồng thời thế công trên tay biến đổi.

" Tiểu tử ! Ngươi làm cho ta phải nhìn lại đấy. Một khi đã như vậy, ngươi liền thử một chút Tiêu Gia Quyền của lão gia dạy cho ta nào ! " Lưu Khắc cười hắc hắc nói .

Sau khi Lưu Khắc nói xong, quyền thế mãnh liệt liền chuyển biến thành một loại quyền pháp nhẹ nhàng. Một quyền âm nhu đánh ra, Hứa Phong cảm giác cố hết sức, nhìn một quyền đánh tới trước quả đấm của hắn. Hứa Phong cắn răng một cái, vận mười thành công lực, dồn vào cánh tay, ngênh đón quyền này.

Lưu Khắc thấy Hứa Phong làm như thế, trong lòng mừng rỡ, công lực trên cánh tay tăng vọt, một quyền oanh kích mà tới.

" Binh ... "

Hai quyền va chạm cùng một chỗ, nháy mắt Hứa Phong liền cảm giác được một cỗ lực lượng dâng trào, cánh tay bị chấn kình đau đớn không thôi, thân thể nhanh chóng lui về phía sau năm bước, lúc này mới ổn định thân hình.

Lưu Khắc cũng lùi lại vài bước, trừng to mắt nhìn Hứa Phong. Trong mắt tràn đầy vẻ khó tin. Hắn không thể nào tin được, Hứa Phong lại có thể một quyền đẩy lui hắn. Thực lực của hắn là ngũ phẩm huyền giả. Đối với những huyền giả dưới ngũ phẩm đều dễ dàng áp chế được. Chính là, lần này hắn tuy rằng chiếm thượng phong, nhưng lại không có loại ưu thế tuyệt đối.

Ánh mắt Lưu Khắc biến ảo nhìn chằm chằm Hứa Phong, cảm giác gia đinh trước mặt này thực kỳ lạ. Đối với Hứa Phong, lần đầu tiên hắn sinh ra một tia băn khoăn.

Hứa Phong đứng ở chỗ khác, lắc lắc cánh tay đang run rẩy vì đau đớn. Đáy lòng cả kinh, một quyền này của hắn đã dốc toàn lực. Tu vi cả hai chỉ kém nhau có mộ bước nhỏ mà thôi, nhưng lại có khoảng cách to lớn như thế. Công lực của Lưu Khắc quả nhiên thâm hậu.

Đương nhiên, Hứa Phong cũng không biết hắn bức lui Lưu Khắc, đối với người khác là một chuyện kinh thiên động địa. Mà hết thảy những việc này, đều là do lúc bắt đầu tu luyện, Hứa Phong đã được lôi điện luyện thể, cho nên lực lượng của hắn vượt xa với những người cùng cấp.

Lôi điện là loại lực lượng thích hợp nhất để rèn luyện thân thể, người bình thường vừa mới bắt đầu tu luyện, căn bản không có khả năng tiếp nhận được lực lượng thế này. Cho nên, những huyền giả từ khi mới bắt đầu tu luyện đã sử dụng lôi điện đã ít lại càng thêm ít. Mà những huyền giả này đều mạnh hơn những người khác một chút.