- 🏠 Home
- Cổ Đại
- Hài Hước
- Nhất Đại Quân Sư
- Quyển 1 - Chương 15: Trù kiến bí doanh
Nhất Đại Quân Sư
Quyển 1 - Chương 15: Trù kiến bí doanh
Trần Chẩn đứng ở phía xa thấy ta thương tâm liền đi lên nói, "Đại nhân, kìm nén bi thương, nếu Lý gia biết đại nhân khổ sở như vậy, nhất định trách thuộc hạ không hầu hạ tốt đại nhân."
Ta nhìn Trần Chẩn một cái, thấy trong mắt hắn tràn ngập âu lo, nhàn nhạt nói, "Ngươi còn ghi hận Tiểu Thuận Tử và bản quan sao?"
Trần Chẩn thản nhiên đáp, "Tiểu nhân trước giờ chưa từng oán qua đại nhân, khi xưa tiểu nhân thân hãm tù tội, mệnh tại sớm tối, nếu không phải đại nhân cứu, tiểu nhân sớm đã bị xử tử, tiểu nhân là người Thục, đại nhân là quan Nam Sở, lo lắng tiểu nhân trung thành cũng không có gì lạ, tuy tiểu nhân ban đầu có chút bất an, rốt cục thì sinh tử nằm trong tay người khác, nhưng những ngày này tiểu nhân luôn đúng kỳ đạt được giải dược, không có yêu cầu gì quá đáng, chỉ cần tiểu nhân tận trung chức trách, tất không bị hại, vì thế tiểu nhân không còn oán hận nào."
Ta nhìn hắn một cái, hắn cũng tinh minh đấy chứ, liền tiếp tục hỏi, "Ta hiến kế phá liền Ba Quận, Lạc thành, lại bức tử Thục vương, ngươi không hận ta?"
Trần Chẩn quỳ xuống nói, "Tiểu nhân tại Thục quốc chỉ là một điệp thám, vào sinh ra tử chỉ vì quyền thế phú quý, nhưng đến khi Thục quốc diệt vong, tiểu nhân vẫn là một điệp thám sinh tử phụ thuộc người khác, Thục quốc còn, tiểu nhân không phản bội, Thục quốc vong, những tiểu nhân vật như chúng ta còn phải sống, đại nhân là thần tử Nam Sở, hiến kế phá Thục là lẽ đương nhiên, tiểu nhân tuy là dân Thục, nhưng không có trách nhiệm vì Thục quốc phục thù, tuy tiểu nhân trời sinh vô tình, nhưng quốc gia đã không có năng lực bảo hộ bách tính, cũng không có tất yếu tồn tại."
Ta cười nhẹ, nói, "Tính cách của ngươi cũng rất giống ta, kì thực Nam Sở cũng chỉ là diệt vong muộn hơn một đoạn thời gian mà thôi, đến lúc đó ngươi sẽ làm gì?"
Trần Chẩn đáp, "Ta tuy không biết đại nhân và Đại Ung có quan hệ gì, nhưng tin là đại nhân đến lúc đó có thể bảo toàn tính mạng, Trần Chẩn bất tài, đã trải qua nỗi đau mất nước, đến lúc đó chỉ cần có thể bình yên qua ngày, Trần Chẩn tự tin sẽ không bán chủ cầu vinh."
Ta lắc lắc đầu, tiểu tử này thực thông minh, một câu uyển chuyển cũng không nói, chắc là nhìn thấu tính tình của ta, nếu ở Thục quốc hắn cũng nói chuyện như vậy, chắc sớm mất mạng rồi. Tiện tay lấy một viên dược hoàn ra nói, "Đây là giải dược, ngươi ăn xong có thể giải toàn bộ độc tính, sau này không cần mỗi tháng dùng thuốc nữa."
Trần Chẩn không hề do dự uống giải dược nói, "Thuộc hạ nguyện ý hiếu trung đại nhân."
Ta thấy hắn sảng khoái như vậy, hơn nữa trong lòng đã có tính toán, liền hỏi, "Ngươi không phải sớm đã biết độc dược này là ta hạ chứ?"
Trần Chẩn cười nói, "Tiểu nhân sớm đã biết là đại nhân hạ độc, thông thường người dùng độc đều rất tự tin, nếu là Lý gia tinh về hạ độc, sẽ không ở trên người ta thêm cấm chế rồi."
Ta nghĩ, người này tinh minh như vậy, xem ra ta vẫn nên thẳng thắn một chút thì hơn, liền nói, "Nếu đã như vậy, ta cũng không ngại nói rõ, nếu chỉ cần một hộ vệ, chỉ cần ngươi tận lực bảo vệ tính mạng ta là đủ, cũng không cần ngươi trung thành, rốt cục ngươi cũng chỉ là thế thân của Tiểu Thuận Tử mà thôi, nếu muốn dùng ngươi làm việc, không thể không có sự trung thành đáng tin. Từ nay về sau, bản quan ở giữa bầy lang, nguy cơ trùng trùng, động một chút là mất mạng, nếu không phải người trung thành, lưu lại cũng vô dụng, ngươi nếu không muốn, ngày mai ta liền để Tiểu Thuận Tử giải cấm chế cho ngươi, ngươi đi đi thôi, nếu ngươi thật lòng tuân theo, ta tất xem ngươi như tâm phúc, tới khi ta thành công, tự nhiên sẽ cho ngươi an bài thỏa đáng, không tới mức bạc đãi ngươi, nhưng cũng chưa chắc đã khiến ngươi lên như diều. Ý ngươi thế nào?"
Trần Chẩn lại bái lạy nói, "Tiểu nhân phiêu linh không chỗ dựa, nếu rời bỏ đại nhân, chỉ làm được chút thủ đoạn gϊếŧ người cướp hàng mà thôi, sớm muộn cũng bị bắt, ta thấy đại nhân phàm sự cử trọng nhược khinh, tất sẽ không mục rữa cùng cây cỏ, nếu đại nhân không ghét bỏ, tiểu nhân tình nguyện hiệu lực vì đại nhân."
Ta dìu hắn dậy, tạm tin hắn vậy, ta hỏi, "Nếu đã vậy, ta muốn hỏi ngươi, trước mắt chúng ta phải làm thế nào?"
Trần Chẩn thần sắc có chút kích động nói, "Đại nhân nếu muốn vì phu nhân báo thù, bất kể làm thế nào, đều phải có một chi lực lượng trong tay có thể tuyệt đối khống chế, hiện tại trừ tiểu nhân, Lý gia lại không tự do, lực lượng quá bạc nhược, nếu ỷ lại người khác, nếu lợi ích xung đột, địa nhân khó tránh gặp phải hạn chế."
Ta nhẹ gật đầu, Thục quốc mưu thám xuất thân quả nhiên danh bất hư truyền, hiện tại ta cấp thiết nhất là kiến lập một chi lực lượng thuộc về mình, bảo vệ mình, diệt trừ địch nhân, nhưng muốn kiến lập vũ lực, tất phải có đủ tài lực, phải làm sao đây?
Mấy ngày sau, ta trốn trong thư phòng nghĩ cách làm sao trù kiến chi lực lượng này, lại làm sao duy trì sự tồn tại của nó, một bên lật sách, một bên nghĩ ngợi lung tung, không thể để chi lực lượng này quá khổng lồ, dễ dẫn tới người khác chú ý, hơn nữa cũng hao phí tiền tài, lại không thể quá nhỏ, không nổi lên tác dụng gì. Chủ yếu nhất là phải có chính mình tài nguyên.
Qua mấy ngày, Tiểu Thuận Tử lại tới, biết suy nghĩ của ta xong hắn liền kiến nghị bắt đầu từ cái nhỏ, ta và hắn đạt được kim ngân từ Thục quốc dốc hết ra, bí mật mua một thôn trang cách chỗ ta không xa, sau đó tìm mấy đứa nhỏ 12 13 tuổi để huấn luyện, theo yêu cầu của ta và cách nghĩ của hắn, những đứa nhỏ này căn bản là không cha không mẹ, tính nết quật cường, trước tiên do Trần Chẩn huấn luyện bọn chúng cơ sở võ kĩ, sau đó Tiểu Thuận Tử lấy chút võ kĩ trước đây ta chỉnh lý xong, làm một bản kế hoạch huấn luyện võ nghệ, theo hắn nói, nếu huấn luyện khoảng 2 năm, có thể biến những đứa nhỏ này thành nhị lưu thân thủ, lại đặc biệt huấn luyện thêm ám sát do thám tuyệt kĩ (đây là sở trường của Trần Chẩn), sau đó liền có thể phái đi hiện trường rồi.
Ta cũng nghĩ tới cách kiếm tiền, nghĩ tới lúc trước ta thiết kế đồ trang sức, không những đồ án tinh mỹ, hơn nữa phải do nhất lưu nghệ nhân chế tác, mới có thể được coi trọng, ta tuy không phải đặc biệt sở trường chút thủ nghệ đó, nhưng ta kiến thức rộng rãi, đọc qua rất nhiều sách kì da^ʍ kĩ xảo, vì thế ta phân nhóm thiết kế ra rất nhiều loại đồ án, có cơ quan tin tức, có trang sức phục trang, còn có một chút đồ chơi tinh xảo.
Được yêu thích nhất chính là đồng hồ mặt trời mà ta cải tiến lợi dụng nguyên lý lốc xoáy, đây là sách ta đọc tới Đại thực lai, bên trong nhắc tới nguyên lý lốc xoáy, ta phí tận tâm cơ mới chế tác ra, vì tiện cho nghệ nhân chế tác, ta đặc biệt thống nhất lại các công cụ đo lường, theo đò án cùng với công cụ ta cung cấp, liền có thể chế tạo đồng hồ, những đồ án này đều lấy danh nghĩa Thiên cơ các tìm người hợp tác sản xuất, lấy của bọn họ một thành lợi nhuận làm hồi báo.
Còn người xuất mặt tên là Hàn Vô Kế, hắn là đồng liêu với Trần Chẩn, sau khi Thục quốc diệt vong may mắn chạy khỏi thành đô, vì Đại Ung trị lý nghiêm mật, hắn vì mưu sinh mà tới Nam Sở, chỉ thiện về gϊếŧ người ám toán, hắn cơ hồ không hề có năng lực mưu sinh, bệnh nghèo mà chết, khi xưa Trần Chẩn phụng mệnh khắp nơi tìm trẻ nhỏ phù hợp huấn luyện, vừa hay cứu hắn một mạng, ta thấy người này còn tính có cốt khí, không làm sát thủ cường đạo cầu sinh, vì thế bèn để hắn đảm nhiệm tổng quản Thiên cơ các trên thực tế còn chưa tồn tại.
Để hắn trong bóng tối dùng kế hoạch của ta hợp tác với người khác, ban đầu còn cần hắn tự mình tìm người hợp tác, sau đó một khi có công việc mới, hắn liền trong bóng tối mở một cuộc gặp nhỏ, mời thương nhân có tư cách tới đấu giá, người thắng sẽ có được tư liệu của đồ án, chỉ cần cẩn thận bảo mật, có thể độc quyền sản xuất.
Thiên cơ các cái tên này liền âm thầm tuyên dương trong Nam Sở, không có ai cao giọng tuyên truyền, rốt cục làm thế liền mất đi cơ hội đấu giá, cũng mất đi khả năng kiếm tiền. Thiên cơ các thϊếp mời không chỉ thành sự tượng trưng cho thực lực, mà cũng thành tượng trưng của thành tín, vì nếu không có đủ tín nhiệm, thực lực có mạnh cũng không có được thϊếp mời của Thiên cơ các.
Ban đầu chỉ là vì kiếm tiền, sau đó ta cảm thấy rất thú vị, thông qua Thiên cơ các, ta có thể có được rất nhiều tình báo cơ mật, vì đạt được thiết kế đồ án của ta, rất nhiều người nguyện ý dùng các loại cơ mật đến đổi. Đương nhiên ta để Hàn Vô Kế càng thêm cẩn trọng, tuyệt đối không thể thất thủ, cũng không thể bị người khác bám theo, Hàn Vô Kế làm rất tốt, sau đó lực lượng trong tay ta dần lớn mạnh, ta còn đặc biệt phái một tổ 12 người chịu Hàn Vô Kế sai khiển, Thiên cơ các cứ như vậy trở thành một trong những tổ chức bí mật nổi danh nhất Nam Sở.
Qua một năm, ta thấy thu nhập đã đủ, liền bắt đầu kế hoạch giảm bớt, chỉ là mội tháng tượng trưng mở ra một lần, hơn nữa chỉ triệu tập thương hiệu đã hợp tác để đấu giá, sau đó bọn họ liền dứt khoát tổ chức Thiên cơ hành hội, ý nghĩa là hành hội hợp tác với Thiên cơ các, muốn tham gia hành hội này, phải có được 3 người tiến cử, sau đó do Thiên cơ các đồng ý.
Thiên cơ hành hội rất nhanh liền trở thành hành hội có thế lực cực mạnh tại Nam Sở. Thông qua cổ phần ta có thể khống chế một thành lợi nhuận của hành hội này, năm đầu tiên ta liền có thu nhập 60 vạn lạng bạc, những thương nhân này đều rất uy tín, tiền vốn sung túc, sức ảnh hưởng lớn, tuy ta không thể khống chế kinh doanh của bọn họ, nhưng mất đi ta sẽ khiến bọn họ vô cùng thê thảm, một điểm này đủ để khiến bọn họ có thể vì ta làm bất cứ chuyện gì ngoài tạo phản ra.
Ngoài ra, ta bắt đầu gia nhập công việc huấn luyện "bí doanh", bí doanh là biệt hiệu ta dùng cho chi lực lượng ta tự mình nắm giữ, ta bắt đầu chính là dạy bọn chúng đọc sách viết chữ, dù không thể viết thơ làm từ, cũng phải thuộc lòng văn thơ điển tịch ta tỉ mỉ chọn ra, vì ta không thể để một đám nhân vật sát thủ ở bên cạnh, vì thế bọn họ buộc phải học những lễ nghi tiến thoái này, họ sắm vai các loại nhân vật có thể xuất hiện bên cạnh ta.
Thông qua ta cùng Tiểu Thuận Tử, Trần Chẩn 3 người tỉ mỉ nghiên cứu thảo luận, ta đem bí doanh phân thành 4 tổ, tổ thứ nhất gọi là Hổ tổ, tổ này thiện về công phá sát phạt, bọn họ giỏi về giang hồ võ kĩ, có thể gϊếŧ được người có võ công cao hơn mình, lại có thể tổ thành quân trận, vây sát địch nhân hoặc là cố thủ chờ chi viện, bọn họ có thể gánh vác chức vụ bảo tiêu gia tướng.
Tổ thứ hai gọi là Long tổ, tổ này nhân số ít hơn, là những thiếu niên thiện trường đặc thù kĩ năng, ta đem những gì học được truyền thụ, những người này đều vô cùng hứng thú với một hai môn, hơn nữa khổ tâm nghiên cứu, ta cũng đặc biệt truyền thụ bọn họ, có người thiện về chiêm toán bố trận, có người thiện về công phu dưới nước, có người thiện về kiến trúc, những người này tương lai đều có thể đảm đương một mặt, thích hợp đơn độc hành động, về cơ bản bọn họ sẽ được ta phái đi làm ngoại vụ không thuộc loại hình nào, đại đa số đều là thành viên Thiên cơ các dưới trướng Hàn Vô Kế.
Tổ thứ 3 gọi là Ám tổ, thiện về ẩn giấu tung tích, hành thích ám sát, tổ này về cơ bản ta sẽ không để bọn họ xuất hiện bên cạnh mình, chỉ chấp hành nhiệm vụ mà ta giao, vì tổ này hơi không có tiền đồ một chút, vì thế ta ước định với bọn họ vì ta cống hiến 10 năm, trong vòng 10 năm không được có trói buộc, sau 10 năm, bọn họ đạt được một khoản tiền phong phú để họ có thể sống cuộc sống bình thường, đương nhiên lúc đó bọn họ vẫn có thể cống hiến cho ta, chỉ là làm chút việc không quá nguy hiểm mà thôi, mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ sẽ có được thù lao tương xứng.
Tổ thứ 4 gọi là Ẩn tổ, từng người đều là do thám nội gián huấn luyện bài bản, cơ bản đều có thể ngụy trang thành các loại nhân vật do thám tin tức, sở trường của bọn họ không phải võ công mà là ngụy trang, thiện về do thám, sau khi hoàn thành huấn luyện, ta tại bí doanh tỉ mỉ chọn ra 8 người, bọn họ đều là người xuất sắc trong các tổ, cũng có thể ngụy trang thành bộc nhân của ta, những người này do ta trực tiếp chỉ huy, vì bảo vệ ta, cũng vì tùy thời chấp hành mệnh lệnh của ta, để tiện sử dụng, ta đều để bọn họ mang họ Giang, tên theo thứ tự là Xích Kí, Đạo Ly, Bạch Nghĩa, Du Luân, San Tử, Cự Hoàng, Hoa Lưu, Lục Nhĩ, tên cũng là biệt hiệu của họ, nếu có tổn thất hoặc thay thế, người thay thế bọn họ cũng dùng những tên này.
Những đứa nhỏ này tuy tuổi nhỏ, nhưng võ công dưới sự dạy dỗ của Tiểu Thuận Tử đều có thành tựu to lớn, Tiểu Thuận Tử tuy không thể dạy bọn chúng võ công của hắn, nhưng sau khi đem võ kĩ ta chỉnh lý xong ra dạy cho bọn chúng, lại giao chiêu với bọn chúng, những đứa nhỏ này vốn đều truy cầu tiến bộ rèn tính quật cường, vì tiếp thêm Tiểu Thuận Tử mấy chiêu mà đều khắc khổ luyện công, vì thế tài năng cũng đạt tiêu chuẩn, những đứa không phù hợp điều kiện hoặc dao động, sau cũng đều bị Tiểu Thuận Tử phế võ công, sau đó dùng thuốc ta đưa hủy đi kí ức của bọn chúng.
Hơn nữa trước mặt tất cả, vì khi xưa Tiểu Thuận Tử đều nói rất rõ với bọn chúng cách xử lý nếu không đạt được mục tiêu, sau đó Tiểu Thuận Tử âm thầm an bài những đứa nhỏ này đi làm hỏa kế các loại công việc ổn định. Dưới sự bồi dưỡng của ta cùng Tiểu Thuận Tử, những đứa nhỏ này chỉ biết trung với ta, bọn chúng không quy thuận Nam Sở hay Đại Ung, ta cuối cùng cũng tạo được một chi lực lượng thuộc về bản thân.
Lực lượng kiến lập xong, chính là sử dụng, ta thấy Nam Sở hiện tại cục thế vẫn ổn định, vì thế ta tính do Trần Chẩn chỉ huy, những đứa nhỏ này luân phiên tham gia các loại nhiệm vụ. Để chúng từ non nớt biến thành thành thục, biến thành tâm ngoan thủ lạt, biến thành lãnh tĩnh vô tình, có hai lần nhiệm vụ quan trọng nhất, một lần là một thương nghiệp hợp tác với ta, thấy lợi hoa mắt, muốn thôn tính cổ phần của ta, để cảnh cáo, ta để bí doanh xuất động, Ẩn tổ phụ trách thu thập tình báo, Ám tổ phụ trách thanh trừ cao thủ được cửa hàng thuê cùng với các cấp quản sự, còn Hổ tổ sau cùng lôi đình nhất kích, đem thương nghiệp trên dưới 300 người gϊếŧ hết, mà Long tổ phụng mệnh dùng khế ước hợp pháp thu lại hết thảy chúng ta đáng có được.
Đây là một lần hành động ta tự kế hoạch, lãnh khốc vô tình, kế hoạch chu đóa, hiệu quả lại rất rõ ràng, không ai dám lừa dối Thiên cơ các, tuy rất nhiều người không may chết trong đó, nhưng đối với ta mà nói, bọn họ chết càng có lực chấn nhϊếp, khi đó lúc chọn lựa đắc tội hoặc phản bội ta, bọn họ phải suy nghĩ tới hậu quả rồi.
Lần hành động này hiệu quả trực tiếp nhất là Thiên cơ các thuận lý thành chương chuyển sang bí mật, mọi người sẽ không vì sự thần bí của nó mà thấp thỏm bất an, dám làm ra huyết án như vậy, Thiên cơ các bản thân đại biểu huyết tinh cùng tàn nhẫn. Mong đợi từ chỗ ta đạt được lợi ích, sợ ta báo thù, tấm biển Thiên cơ các này mới đứng vững được.
Lần thứ hai hành động là công tư lưỡng tiện, Đại Ung mạng lưới gián điệp tại Nam Sở triều đình chú ý tới giá trị của Thiên cơ các, Lương Uyển trù tính một lần hành động, phái người uy hϊếp lợi dụ một thương nhân trong Thiên cơ hành hội, lợi dụng hắn để vào hội đấu giá Thiên cơ các, muốn lợi dụng cơ hội hợp tác để khống chế Thiên cơ các, nhưng nàng ta quá tham lam, người thương nhân này tuy thuận lợi có được cơ hội hợp tác, nhưng bọn họ do thám cùng truy tung rất nhanh liền bị Long tổ thành viên phát hiện.
Sau đó Ám tổ và Ẩn tổ giăng lưới tra rõ căn nguyên, sau khi nhận được báo cáo, ta an bài một lần ước hội, tuyên bố Thiên cơ các chủ hội xuất hiện, Lương Uyển nhận được tin tức quả nhiên phái thủ hạ đắc lực tới tham dự, bị ta hợp vây chu sát, lần này Tiểu Thuận Tử che mặt xuất thủ, đem Lương Uyển thủ hạ hai tên tuyệt đỉnh cao thủ toàn bộ gϊếŧ chết, người thương nhân kia bị chúng ta hủy đi tư cách tham gia hành hội, đồng thời bức hắn giao ra một năm lợi nhuận hắn đáng ra phải giao cho ta, như vậy hắn tuy không phá sản nhưng mất đi tín nhiệm cùng với đại lượng kim tiền như hắn rất nhanh sẽ ngã không gượng dậy nổi.
Ta đã bảo vệ danh tiếng cho Thiên cơ các, lại biểu hiện Thiên cơ các địa vị siêu việt cùng với quyết tâm không chịu xâm phạm, lại hung hăng đả kích Lương Uyển khí diễm, thực là mãn nguyện.
Khi ta thấy được tổn thất của Lương Uyển, đồng thời Tiểu Thuận Tử tự mình do thám, biết được Lương Uyển bị Đại Ung khiển trách và xử phạt, ta chỉ lạnh lùng nói, "Nữ nhân này quên mất trách nhiệm của mình, nàng ta phụ trách thám thính Nam Sở quân tình dân tâm, không nên tự mình phát triển lực lượng, nếu không vì Nam Sở triều đình quá ngu xuẩn mềm yếu, nàng ta sớm đã bị tóm đi gϊếŧ chết rồi. Nếu không phải ta còn muốn lưu lại tính mạng nàng ta, chỉ cần một bức thư cho Đức Thân Vương, Triệu Giác sẽ an bài quân đội thế lực đem nàng ta hoàn toàn loại bỏ."
Tiểu Thuận Tử hỏi, "Đại nhân, ngài chuẩn bị lúc nào đối phó với ả?"
Ta nhàn nhạt nhìn về phương xa nói, "Đợi, thời cơ rất nhanh sẽ tới, Đại Ung đã ngồi không vững rồi, Tiểu Thuận Tử, lần hành động này chúng ta tổn thất một số người, ngươi phải tăng cường võ công cho chúng, ta sẽ tiếp tục đề thăng tài trí của bọn chúng, chúng ta hiện tại không được tổn thất, ta không có 1 2 năm nữa để hao phí đâu."
Nhìn tình báo trên tay, chính là thành viên Ẩn tổ ta phái đi Đại Ung thu thập về, "Ung vương ở Bắc Hán biên quan tác chiến thuận lợi, rất nhanh sẽ khải hoàn", "Tề Vương chăm chỉ luyện binh", "Đại Ung Binh bộ đang chưng binh", "Ung đế trọng dụng trở lại tiền nhiệm Thủy sư đô đốc Nhiệm Hải Vọng", hết thảy tin tức tuy vụn vặt, nhưng ta có thể nhìn ra rất nhiều điều, nhìn mây đen phía chân trời phía xa, ta biết phong ba rất nhanh sẽ nổi lên, tuy lần phong ba này mãnh liệt, thậm chí ta cũng bị cuốn vào, nhưng ta dù liều cái mạng này cũng phải thay nàng báo thù, nhìn tấm chỉ hoàn trên ngón tay phải, ta cười nhạt.
- 🏠 Home
- Cổ Đại
- Hài Hước
- Nhất Đại Quân Sư
- Quyển 1 - Chương 15: Trù kiến bí doanh