Sương, Tuyết hai người ở trong hoàng cung không có tẩm cung của chính mình, bởi vậy chỉ có thể giống như trước mà vào cung của Thù Nam ở. Dọc theo đường đi ba người dính lấy nhau, ngại Tuyết nên Thù Nam không có cơ hội bính Sương, nhịn hai tháng, hiện nay cơ hội tới, làm sao có thể buông tha?
Hai tay Sương mềm nhẹ khoát lên vai Thù Nam, thân mình theo động tác của hắn mà cao thấp lay động. Thù Nam đem y lăn qua lộn lại mấy tư thế, Sương đều phối hợp, thuận theo một cái hiếm có.
Dọc đường đi Sương cùng Tào Ẩn Bạch che giấu hảo, chỉ một ngày một đêm ở chung nhưng Thù Nam cũng phát hiện thân thể Sương tựa hồ có vấn đề.
Có lẽ là như thưởng cho việc Sương thuận theo, Thù Nam không cố ý làm cho y khó chịu, ngược lại như là đang ôm ái nhân. Thái độ tuy rằng vẫn là cường thế, nhưng động tác thì có thể gọi là ôn nhu.
Sau một cú đâm mạnh, Thù Nam nhẹ nhàng đặt Sương xuống trên giường, ghé vào trên người của hắn nghỉ tạm. Bộ vị cực nóng dưới hạ thân của Sương vẫn bao bọc lấy hắn, hơi hơi run rẩy, làm cho người ta luyến tiếc rút ra.
Tối nay ánh trăng vừa tron, lúc Thù Nam tới chỉ thấy ánh trăng rơi rớt,ôn nhu chiếu vào trong đình viện, lại có sự yên tĩnh không nói lên lời, mà đêm nay thiên hạ dưới thân lại thiếu đi một phần chanh chua lúc thường, bộ dáng ngoan dịu không biết đáng yêu hơn bình thường bao nhiêu lần? Nhất thời đầu óc choáng váng, lại hôn lên môi Sương.
Thù Nam cho dù hôn thị thϊếp, ca cơ, nhưng chưa từng hôn Sương, hắn ngại miệng Sương bẩn, chưa bao giờ hôn y. Lần này, cũng là lần đầu tiên hắn hôn Sương.
Đôi môi vì bị hôn mà đỏ bừng lên, hôn lên thấy lành lạnh, cánh môi mềm như có mật, có hương vị ngọt ngào. Thù Nam hôn đến động tình, nhịn không được vươn đầu lưỡi chui vào trong miệng Sương.
Sương vốn đã mệt đến bất tỉnh, đột nhiên bị hôn, cách mấy giây sau mới phát hiện là chuyện gì xảy ra. Y cả kinh cứng đờ người, giãy dụa muốn kháng cự, nhưng là thân thể vô lực chỉ hơi hơi đong đưa,ngược lại như là dụ dỗ. Hạ thân của Thù Nam bị Sương kẹp, lập tức thức tỉnh, một tấc lại một tấc trướng lên trong thân thể Sương. Biết là chuyện gì xảy ra, Sương lập tức không dám động nữa.
Đầu lưỡi của Thù Nam liếʍ qua hàm răng xinh đẹp của Sương, liếʍ qua hàm trên mẫn cảm, lại cuốn theo đầu lưỡi tinh xảo của y, đầu lưỡi Sương càng né tránh, càng liêu khởi ngoan tâm của hắn, không bắt được thì không chịu. Hạ thân chậm rãi đưa đẩy.
Sương vô lực phản kháng, liền tùy hắn đi vào.
Sương ở trong lòng Thù Nam da thịt thân cận, đầu lưỡi bị hắn ôn nhu mà hôn liếʍ, hạ thân cũng bị trừu sáp vào chỗ mẫn cảm, lại có cảm giác khác thường. Không giống như khi tình cảm mãnh liệt mà tinh tế ôn tồn, mềm mại khiến người ta thoải mái.
Mυ"ŧ nhẹ, hôn sâu. Thù Nam liền như vậy ôm y, tinh tế hôn, nửa thân dưới lại lộng một hồi.
Đợi đến khi Thù Nam chấm dứt một vòng, Sương đã sớm ngủ. Đây vẫn là lần đầu tiên Sương ngủ trong lòng Thù Nam, dĩ vãng không biết bao nhiêu lần gây sức ép, cũng không thấy y mê man, cảm thấy kinh ngạc đến trừng mắt.
Không giống với khi thanh tỉnh, Sương ngủ điềm tĩnh bình thản, đúng là chọc người trìu mến. Thù Nam nhất thời tâm nhiệt, ôm Sương xoay người, làm cho y ghé vào ngủ trên người của mình, hạ thân vẫn là luyến tiếc rời đi. Hai người cứ như vậy ngủ.