Chương 2: Đánh quái

Nhiễm Hoan Liên vừa mới vượt qua mê cung tầng thứ ba, điện thoại vang lên, không có nhiều người biết số điện thoại của cô, mà vị quản trị viên mạng giàu đó cũng là một trong số đó.

"Hoa Liên, trò chơi này ngày mai sẽ sập." Bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói nhẹ nhàng, bởi vì tâm tình không tốt nên thanh âm có chút khàn khàn.

Nhiễm Hoan Liên im lặng một lát rồi nói: "Thật đáng tiếc."

"Xin lỗi, Hoa Liên"

"Đồ ngốc, xin lỗi có ích gì? Chỉ cần lo liệu tốt vụ này. Lần sau tôi sẽ quay lại khi cậu lại mở máy chủ riêng."

Gần đây Tianxiang đang đàn áp các máy chủ riêng hoạt động chui, nhưng nói cách khác là đàn áp máy chủ riêng duy nhất, hoạt động của nó đã ảnh hưởng rất lớn đến thu nhập của Tianxiang bọn họ!

”Hôm nay là ngày cuối cùng sao? Vậy chúng ta hãy đến Hoàng Thần Mộ!”

Hoàng Thần Mộ là nơi vượt ải khó nhất trong trò chơi này, mức độ biếи ŧɦái của nó là cực đỉnh. Xưa có một người thanh niên chơi đến cấp 150 chạy đến đó nhưng chưa kịp đối đầu với con quái vật bên trong thì đã bị gϊếŧ ngay lập tức, sau đó người bạn này rất đau lòng và nói rằng mình đã chết oan uổng và thực tế là bị một con quái vật nhỏ bên trong gϊếŧ chết trong vài giây. Một số người không tin vào điều đó, dẫn đầu một nhóm đột phá, cuối cùng nhóm này bị tiêu diệt trong vòng chưa đầy một phút. Từ đó trở đi không ai dám bước vào nơi ma quái đó.

Nhiễm Hoan Liên từng hỏi quản trị viên mạng rằng Hoàng Thần Mộ sẽ ra đời như thế nào, nhưng quản trị viên mạng không thể giải thích rõ ràng.

Nhiễm Hoan Liên đột phá nơi này khi cô ở cấp 100. Khi đó cô liên tục vượt qua ba cấp độ và lên tới tầng ba, cuối cùng cô vô tình bị một con Đại Hùng*tát chết, cô chửi thề quyết tâm phải chơi đến đó đánh con gấu kia chết mới được.

*gấu lớn

Vì hôm nay là ngày cuối cùng của trò chơi này nên việc vượt qua cấp độ Hoàng Thần Mộ sẽ rất đáng giá.

Sau khi bàn bạc với các trung đoàn phó, mọi người đều sôi nổi và nhất trí yêu cầu xông vào Hoàng Thần Mộ.

Tầng một Hoàng Thần Mộ có quỷ canh giữ, BOSS canh giữ chính là thưởng ma. Với sự phối hợp tuyệt vời và biết được vị trí cứ điểm chính xác, việc gϊếŧ chết quỷ tướng không tốn nhiều công sức.

“Mẹ kiếp, Tinh Nguyệt Giáp, thần tính cộng thêm hai mươi?” Mạnh Nhiêu chửi một câu.

BOSS này là một đại địa chấn, với trang bị chiến binh đỉnh cao và đá quý chất lượng hàng đầu, khiến mọi người phải ngạc nhiên. Nhiễm Hoan Liên phân chia đều trang bị cho Mạnh Nhiêu và những viên đá quý, trong khi cô lấy một thứ giống như một ngọn lửa đỏ thẫm.

Ở cấp độ thứ hai, zombie canh giữ lăng mộ và BOSS tối cao là vua zombie. Vua zombie này rất khôn lỏi, nếu không đánh bại được hắn chết hoàn toàn, hắn sẽ sử dụng kỹ thuật nổ thi một cách hèn hạ, lần đầu tiên hắn mất cảnh giác, Dã Thủy bị nổ tung chỉ còn lại một vệt máu trên da, vì vậy cậu ta vội vàng uống Hồi huyết đan. Thành ra Vua tang thi nổ tung hơn mười lần mới bị gϊếŧ, trang bị nổ khắp nơi, lại một vụ nổ lớn, thuộc tính cấp trang bị tốt hơn nhiều so với cấp một.

Tầng thứ ba là nơi Hắc Hùng Vương trấn giữ, lần trước Nhiễm Hoan Liên bị Hắc Hùng trong nháy mắt gϊếŧ chết. Hắc Hùng Vương trông có vẻ đần độn và vụng về nhưng thực ra tốc độ của nó rất nhanh, chỉ cần sơ ý chạm vào đường đi của nó và vồ xuống, bạn có chết hay không. Mạnh Nhiêu, một chiến sĩ có máu nhiều, chỉ bị hai móng vuốt của con gấu đen gϊếŧ chết trong vài giây, may mắn thay, Loạn Cư đã sử dụng phép thuật hồi sinh kịp thời để hồi sinh cậu ta.

Nhiễm Hoan Liên vừa di chuyển chuẩn xác vừa hét lên: “Hãy để con gấu này cho tôi!” Chú thuật trong tay của cô đánh trúng con gấu đen, sau nhiều nỗ lực, con gấu đen cuối cùng bất đắc dĩ ngã xuống đất.