Chương 5 Nhập diễn

Edit: Mặc

Tay Diêu Phi bấu víu lên cổ Thương Duệ, môi mềm mại mang theo mùi rượu, càng nhiều hơn là mùi hương hoa lan thơm ngát. Làn da trắng nõn gần trong gang tấc, lông mi giống như lông quạ rũ xuống, che khuất đôi mắt tuyệt diễm.

Trong khoảnh khắc tạm dừng, nụ hôn của cô không hề có phương pháp bao phủ tới. Cuồng nhiệt điên khùng, giống như hồng thủy cuồng phong, khí thế hùng hổ đến.

“Duệ ca?” Phục vụ vừa muốn vào cửa nhìn thấy ông chủ ôm người phụ nữ gặm, ông chủ khi nào khai trai? Nháy mắt kinh hãi nói chuyện cũng cà lăm, “Quấy rầy, ta đây liền ——”

Thương Duệ lấy lại tinh thần, đột nhiên đẩy Diêu Phi ở trên người ra. Diêu Phi lảo đảo lùi về phía sau nửa bước thẳng đến khi ngã trên mặt đất, vang lên một tiếng động thật lớn.

Thương Duệ nhanh chóng dùng mu bàn tay hung hăng lau miệng, một tay bỏ vào túi từ trên cao nhìn xuống nhìn người phụ nữ trên mặt đất, mặt âm trầm, “Đem người ném ra ngoài!”

“A?”

“A cái gì?” Thương Duệ nhíu mày, “Toilet nam vì cái gì sẽ có khách nữ? Không biết kiểm tra sao?”

Phục vụ lúc này mới ý thức được Thương Duệ không phải ở toilet làm việc, mà là có người uống say nhào tới Thương Duệ.

Thương Duệ xoay người nhanh chân bước đi, lại lần nữa rút tay dùng sức lau môi. Hắn hoa danh ở bên ngoài, nhưng thật sự không chạm qua phụ nữ. Loại xúc giác quỷ dị này quanh quẩn ở trên môi, làm hắn rất khó chịu.

“Duệ ca, người này giống như uống quá nhiều, say bất tỉnh nhân sự.” Phục vụ đi vào toilet nhìn người phụ nữ hôn mê bất tỉnh nằm trên mặt đất, “Ném ra ngoài sẽ xảy ra chuyện? Lớn lên còn rất xinh đẹp, nhìn thế nào có chút quen mắt?”

Thương Duệ cứng rắng để chân mình đứng nguyên tại chỗ, bễ nghễ nhìn người phụ nữ nằm trên mặt đất. Không biết là cô say rượu hay là vừa mới bị quăng ngã nên hôn mê, mái tóc dài đen nhánh che khuất nửa bên mặt cô, lộ ra một mặt tuyệt sắc. Sống mũi cao thẳng, môi đỏ mọng bởi vì vừa mới hôn môi mang theo vết nước.

Cô lui vòng rất nhiều năm, tại sao đột nhiên xuất hiện ở chỗ này?

Bảy năm trước Diêu Phi xuất hiện kinh diễm ở Hàn Đao Hành, cô mặc một thân hồng y mang theo một thanh trường đao đánh diễn xinh đẹp tuyệt diễm. Cô nổi tiếng mọi người đều biết, xinh đẹp tuyệt diễm, cô vừa thuần khiết lại vừa tươi đẹp thể hiện tới cực hạn. 17 tuổi tác phẩm đầu tay thu hoạch hai giải ảnh hậu, trong ngành đều đánh cược cô có thể là một kỳ tích hay không, cô bị tuôn ra scandal.

Diêu Phi vào trại giam.

Vào rất đột ngột, sau đó có người vạch trần Diêu Phi cám dỗ Lý Thịnh mới có cơ hội diễn Hàn Đao Hành, lúc đó Lý Thịnh công khai có bạn gái. Vị bạn gái này tính tình táo bạo, sau khi biết liền tìm tới cửa chặn Diêu Phi, hai bên phát sinh mâu thuẫn Diêu Phi bị đưa vào trại tạm giam.

Rất nhiều người thích Diêu Phi vì cô sạch sẽ, thiếu nữ tuổi 17, thỏa mãn ảo tưởng mối tình đầu của rất nhiều người. Scandal nổ ra rất nhiều người đều kinh hãi, cô gái vị thành niên này sinh hoạt cá nhân lại loạn như vậy. Lại có tâm cơ và thủ đoạn tới vậy.

Scandal một đợt nối tiếp một đợt, Diêu Phi bồi nhà đầu tư uống rượu, Diêu Phi cùng Lý Thịnh xuất hiện ở vũ trường. Diêu Phi ăn mặc hở hang, Diêu Phi cũng không có biểu hiện ra ngoài thanh thuần như vậy. Trước kia cô chưa nổi tiếng xen lẫn dưới tầng chót nhất trong xã hội, cô không phải thiên kim đại tiểu thư.

Diêu Phi biến mất.

Có lẽ là cô áy náy, có lẽ là cô không gánh được nhục mạ che trời lấp đất. Cô không làm sáng tỏ cũng không có phát ngôn bất cứ điều gì, chỉ là phai nhạt ra khỏi tầm nhìn đại chúng, không còn xuất hiện qua. Tin tức gần đây nhất về Diêu Phi, là nửa năm trước, truyền thông chụp được cô ở một rạp hát nhỏ diễn kịch nói, rạp hát rách nát không chịu nổi, cô mặc quần áo mộc mạc, đứng ở trên sân khấu.

Có người nhục mạ đáng đời có người thổn thức nhân sinh như kịch.

“Tìm phòng không có ai ném cô ta vào, để cho cô ta tỉnh lại muốn lăn bao xa thì lăn.” Thương Duệ áp xuống chán ghét, Diêu Phi xuất hiện ở Tinh Hải là có mục đích gì? Sao lại trùng hợp như vậy ngồi xổm chờ hắn? “Ở Tinh Hải làm việc, quản cái lòng hiếu kỳ với miệng, không nên hỏi cũng không cần hỏi nhiều, không nên nhìn giả bộ làm người mù.”

Di động ở trong túi vang lên, Thương Duệ cầm lấy nhìn số điện thoại của tổng giám đốc Tinh Hải Chu Tuấn, bước chân dài đi ra toilet, rũ mắt xuống mắt nghe điện thoại, “Nói.”

“Duệ ca, cảnh sát tới.”

“Cái gì?”

“Cảnh sát nhận được có người nặc danh tố cáo, Tinh Hải có người tụ tập hút thuốc phiện.”

Thương Duệ nhíu mày, “Có sao?”

“Không có, chúng ta kiểm tra rất nghiêm khắc, người trong nghề đều biết.”

“Tôi không cần câu nghi vấn, tôi muốn chính là câu khẳng định. Phối hợp với bọn họ, điều tra thật tốt cho tôi.” Ánh mắt Thương Duệ nghiêm túc lại, “Chu tổng, tôi nhắc nhở ông một lần, tiền không nên kiếm không được đυ.ng, cấm mấy thứ này vào Tinh Hải. Ai dám tìm việc cho tôi, tôi để hắn ăn không hết gói đem đi.”

————

Diêu Phi tỉnh lại trong căn phòng thiếu ánh sáng, dưới thân là tấm thảm dày, trên đỉnh đầu là cột đèn thủy tinh mang tới cảm giác huyền ảo cực mạnh, ở giữa là một cái bàn màu đen, ghế sô pha màu đen. Ở cửa một chiếc đèn tường lẳng lặng sáng lên, là nguồn sáng duy nhất trong phòng.

Diêu Phi cử động bả vai một chút, đau buốt giống như vừa mới chạy một trận Marathon, tay cô đυ.ng tới thảm bỗng nhiên thanh tỉnh, lập tức ngồi dậy nhìn trên người chính mình, đang mặc quần áo, quần áo cũng hoàn hảo không có hao tổn gì. Áo len được cởi ra, trên người chỉ mặc một cái áo ba lỗ màu đen, ướt đẫm dính vào da thịt.

Lúc này, Diêu Phi trong lòng lạnh run lên.

Đây là nơi nào? Diêu Phi gõ cái đầu đau như muốn nứt, ký ức cuối cùng dừng ở chỗ cô lao ra khỏi phòng Lý Thịnh, cô muốn đi toilet nôn, lúc sau trống rỗng.

Tại sao cô ở trong căn phòng trống này? Còn đang ở Tinh Hải sao?

Diêu Phi nhìn áo len nằm trên mặt thảm cách đó không xa, vội vàng đứng dậy đi lấy, đầu choáng thiếu chút nữa làm cô ngã ra sau. Cô nhặt áo len mặc vào, áo khoác không biết tung tích. Đầu đau lợi hại, Diêu Phi lại lần nữa sờ đầu, đυ.ng tới sau gáy, đã sưng lên.

Chìa khóa với di động còn ở trong quần túi, nhìn thời gian trên di động hiển thị là 6 giờ sáng, dao và khẩu trang đều không thấy. Diêu Phi tìm một vòng cũng không tìm được, ở phòng rượu đơn nhìn lên LOGO Tinh Hải.

Cô còn ở Tinh Hải.

Mở cửa ra, hành lang yên tĩnh không tiếng động, chỉ có đèn ở hành lang lẳng lặng sáng lên. Không có âm nhạc, không có phục vụ. Nặng nề dẫm lên tấm thảm dày ở hành lang phát ra âm thanh sột soạt, băng qua hành lang thật dài, cô thấy được thang máy.

Vũ trường sáng sớm mười phần trống trải, lầu một có phục vụ quét tước vệ sinh, trước sân khấu có cô gái nâng cằm nhọn chơi di động, nhìn Diêu Phi đi ra chỉ liếc mắt một cái liền thu hồi tầm mắt. Tinh Hải 7 giờ sáng mới đóng cửa, có khách say không biết gì nằm ở trong phòng đến buổi sáng mới rời đi, cũng không hiếm lạ.

Ra khỏi Tinh Hải, gió lạnh thấu xương thổi vào người Diêu Phi lạnh thấu tim, áo len hơi mỏng căn bản không có khả năng chống lạnh. Tay chân Diêu Phi cứng ngắc, đầu óc trở nên tê dại, đứng ở ven đường đợi hai phút mới gọi được một chiếc taxi.

“Chung cư Thanh Mộc.” Khi Diêu Phi nói chuyện hàm răng run lên, tài xế từ kính chiếu hậu nhìn kỹ cô. Từ loại địa phương này đi ra, mặc mỏng như vậy.

Diêu Phi kéo cổ áo len lên, che kín để lộ đôi mắt.

Diêu Phi về đến nhà thì bị cảm, phát sốt đến 39 độ năm, cô uống lên hai viên Ibuprofen hạ sốt, mặc áo khoác lông vũ thật dày ra cửa mua thuốc, nhìn thấy tin nhắn của Tiền Anh.

“Cô đã mất đi tất cả các cơ hội.”

Đang mùa cảm cúm, trong khoa kín người hết chỗ, Diêu Phi ngồi trên ghế dài nghe tiếng ho khan hết đợt này đến đợt khác, nội tâm bình tĩnh ngoài dự đoán.

Đợi thật lâu, dao găm rốt cuộc rơi xuống đất, không có đau chỉ có chết lặng. Đã làm tốt tâm lý chuẩn bị, cứ như vậy, cô cùng với giấc mộng nhất đao lưỡng đoạn*.

*nhất đao lưỡng đoạn: một đao cắt đứt, ý chỉ giấc mộng điện ảnh của Diêu Phi bị một việc cắt đứt hoàn toàn.

Trước khi đi tìm Tiền Anh cô nghĩ tới thỏa hiệp, hai mắt nhắm lại vinh hoa phú quý, coi như bị chó cắn một ngụm, những gì cô muốn đều sẽ có. Có thể đi vào cánh cửa kia, nhìn thấy Tiền Anh nhìn thấy Lý Thịnh, cô không qua được.

Thế lực Lý Thịnh sẽ làm cô cả đời không lật người nổi, cô không chút nghi ngờ.

“Số 27, Diêu Phi.”

Diêu Phi cầm hóa đơn thanh toán bước vào phòng trị liệu, hiệu quả của thuốc Ibuprofen đang giảm dần, cô lại bị hoa mắt chóng mặt vì sốt.

“Kẹp nhiệt kế.” Bác sĩ đưa qua nhiệt kế thủy ngân, “Ba phút, người tiếp theo.”

Diêu Phi kẹp nhiệt kế ngồi trong góc, ngước mắt lên bắt gặp một cô gái trẻ tuổi.

“Tiểu Nhạc?”

Tiểu Nhạc trước đó là nhân viên trong đoàn kịch Diêu Phi làm việc, tính cách Diêu Phi quái gở, rất ít cùng người lui tới, Tiểu Nhạc là đồng nghiệp duy nhất còn có thể cùng nói chuyện với cô, cũng có thể là tính cách Tiểu Nhạc tốt, có thể chơi với bất kỳ ai.

“Phi tỷ?” Tiểu Nhạc sửng sốt, hít hít cái mũi nói, “Chị sao lại ở chỗ này?”

“Cảm mạo chứ sao.” Bác sĩ thay Diêu Phi trả lời, “Ngồi xuống đo nhiệt độ cơ thể.”

Tiểu Nhạc cũng đã được phát cho một cái nhiệt kế thủy ngân, hai người ngồi cạnh nhau.

Tiểu Nhạc luôn luôn nói nhiều, giờ phút này lại phá lệ yên tĩnh, không khí có chút ngưng trọng. Diêu Phi cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm, lại không thể nói ra được.

“Em tìm được công việc mới sao?” Diêu Phi hỏi.

Tiểu Nhạc nhìn Diêu Phi, biểu tình có chút phức tạp, sau một lúc lâu mới gật đầu, “Ừm.”

“Công việc ở chỗ nào?” Diêu Phi lúc này ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, không thể chấm dứt hợp đồng còn đắc tội quá mức với Lý Thịnh. Lão sư Địch Á giới thiệu vai phụ nhỏ đoán chừng cũng không diễn được, Lý Thịnh có nói ra ai dùng cô chính là cùng hắn đối nghịch, không ai sẽ vì một nhân vật nhỏ đi đắc tội Lý Thịnh.

Diêu Phi ôm may mắn, vạn nhất có người ở Bắc Kinh giới thiệu công việc cho cô, cô lại có cơ hội sống tạm.

“Đã qua ba phút.” Bác sĩ nói, “Nhiệt kế.”

Diêu Phi vội vàng rút nhiệt kế đưa qua.

“39 độ, sốt cao, đi xét nghiệm máu.” Bác sĩ gõ bàn phím giấy xét nghiệm, nói, “Có được kết quả xét nghiệm tới đây tìm tôi.”

“Cảm ơn.” Diêu Phi cầm giấy xét nghiệm, kết quả đo Tiểu Nhạc cũng hiện ra, 38 độ năm, cũng nhận được một tờ xét nghiệm.

Khó tỷ khó muội, hai người cùng nhau đi vào khoa xét nghiệm.

Lấy máu lại ngồi xếp hàng, hai người không chút nào ngoài ý muốn ngồi xuống cùng nhau. Chờ đợi dài đằng đẵng, Diêu Phi lấy di động ra tùy ý lướt Weibo. Hot search thứ năm là Ninh Phỉ Thương Duệ, ngón tay Diêu Phi dừng lại, hai người kia công khai? Dựa vào độ hot của Thương Duệ thế nhưng công khai lại không xứng lên hot search đầu tiên?

Diêu Phi click mở hot search, hot search thứ nhất trên Weibo là account marketing đăng ảnh chụp của Ninh Phỉ cùng Thương Duệ, nói khả năng hai người muốn hợp tác kịch bản mới “Giữa hè”, nối lại tiền duyên.

Ninh Phỉ thanh tú, lớn lên thanh lệ động lòng người. Ảnh chụp là Thương Duệ cùng cô ta ở cùng một chỗ, ngũ quan Thương Duệ tuấn mỹ, lưu trữ bản tấc mặc áo T-shirt màu đen nmột tay bỏ trong túi quần đối diện với máy ảnh, mắt đào hoa hờ hững không chút để ý, sống mũi cao thẳng, môi mỏng nhếch lên không có cảm xúc gì. Bên tai trái đeo khuyên tai kim cương màu đen, làm hắn tăng thêm một phần kiêu ngạo.

Diêu Phi giật mình nghĩ đến một việc, ngày hôm qua cô ở thang máy Tinh Hải nhìn thấy một người đàn ông là Thương Duệ.

Phục vụ kêu hắn là Duệ ca, người thật so với ảnh chụp tóc của hắn dài hơn trong hình, lần đầu tiên Diêu Phi không nhận ra được.

Người kia xác thật không phú thì quý, Thương gia nhị công tử.

Khoảng thời gian trước Thương Duệ cùng Ninh Phỉ ở Tống Nghệ xào qua CP yêu đương, tin tức hợp tác “Giữa hè” thả ra, fan CP tất nhiên sôi trào, tự mang đề tài với độ hót. Điện ảnh thanh xuân chỉ cần cốt truyện không ăn phân, để hai người dẫn đầu lưu lượng đứng bên trong lại phối hợp với đạo diễn đỉnh lưu, phòng bán vé cơ bản có doanh thu, đây là kịch bản rất tốt.

“Đoàn kịch không giải tán.”

Ngón tay Diêu Phi ngừng ở màn hình trên màn hình, quay đầu nhìn về phía Tiểu Nhạc, “Cái gì?”

“Đoàn kịch không có giải tán chỉ là thay đổi người đầu tư.” Tiểu Nhạc nắm vuốt tờ đơn xét nghiệm, cô cùng Diêu Phi quen biết nhiều năm, cảm thấy Diêu Phi không có bất kham như trong lời đồn, kỳ thật rất nhiều đồng nghiệp đều nghĩ như vậy, nhưng thời điểm Diêu Phi bị lừa ra đi, như cũ không ai dám đứng thay Diêu Phi nói một lời, “Người đầu tư mới cùng Thụy Ưng có quan hệ, có người chào hỏi, tất cả đoàn kịch đều sẽ không dùng chị.”

Diêu Phi nhấp môi dưới, trong lòng biết rõ ràng, “Vậy sao?”

“Chuyện này chị đừng nói với ai là em nói, vòng luẩn quẩn này lớn như vậy, tìm công việc không dễ dàng.” Tiểu Nhạc trong lòng có hơi khó chịu, Diêu Phi là thật sự thích diễn xuất, say mê diễn xuất của cô không có người có thể so được. Không có công việc ở rạp hát, không biết Diêu Phi nên làm cái gì bây giờ, “Chị đắc tội Lý Thịnh? Em nghe nói bên ngoài đồn Lý Thịnh muốn nhốt cả đời, để chị vĩnh viễn không đi được trên con đường diễn xuất này.”