Chưa ai từng nói với cô rằng cô cực khổ, lời này nghe rất giống người thân. Hai từ người thân này quá đỗi xa vời với Diêu Phi. Mười bốn tuổi Diêu Phi đã thành cô nhi, thật ra cô đã là cô nhi vào năm mười tuổi rồi. Mẹ bỏ đi, ba say rượu, cô đã không còn thấy được tình thân nữa.
Cổ họng Diêu Phi chuyển động, hồi lâu sau cô mới lên tiếng: “Tổng giám đốc Tô, sau này em sẽ báo đáp chị ạ.”
“Đừng nói những lời này, trong lòng chị hiểu rõ mà. Tối nay, em tìm thời gian đăng kí một tài khoản Weibo mới rồi đăng một bài lên, nội dung cụ thể chị sẽ bảo Vivian gửi cho em.”
“Em có thể tự biên tập không ạ?”
Tô Minh sửng sốt, hỏi: “Em muốn đăng gì?”
“Ảnh trong phim Hàn Đao Hành ạ.” Diêu Phi mím môi: “Em không phải là vết nhơ của Hàn Đao Hành, em không có lỗi với Hàn Đao Hành. Bộ phim Hàn Đao Hành này sạch sẽ, em giành được nhân vật Sở Tinh Hàn đó bằng thực lực, em muốn lên tiếng thay Sở Tinh Hàn.”
“Trước khi đăng nhớ gửi chị kiểm tra.” Tô Minh thoả hiệp.
“Dạ.”
“Diêu Phi, chị mong em lại có thể đứng trên đỉnh cao, ở nơi vốn thuộc về em.”
Tám giờ tối, Diêu Phi đăng Weibo, đó là tài khoản mới cô vừa đăng kí. Không có chứng thực, tổng cộng chỉ có vài fan, đoán chừng là fan ảo do ứng dụng cài vào.
Không có bất kì chữ viết nào, hình ảnh kèm theo là một bức ảnh trong phim Hàn Đao Hành. Sở Tinh Hàn đang cầm trường đao nhìn về phía ống kính, bên dưới là lời thoại trong phim: Ta muốn thế gian này có công lý.
Lần cuối cùng tay Diêu Phi bị rung đến tê rần vì điện thoại di động là ngày cô bị phanh phui scandal, tìm kiếm Human Flesh (*) khiến cô buộc phải phơi bày trước mặt công chúng. Những tin nhắn lăng mạ và các cuộc gọi nguyền rủa dồn dập vọt vào điện thoại di động của cô không một kẽ hở, chiếm hết toàn bộ không gian.
(*) Là thông qua việc mình để lại câu hỏi trên mạng, nhờ người khác trả lời vấn đề của mình. Ví dụ, mình muốn tìm kiếm một người, nhưng người này lại không nổi tiếng, không thể tìm kiếm bằng công cụ tìm kiếm như google, thì mình có thể đặt câu hỏi lên web và nhờ những người có thể đã gặp người này trả lời cho mình.
Cô ngồi trên sàn nhà lạnh lẽo trong phòng vệ sinh và nhìn màn hình điện thoại. Trên điện thoại di động không ngừng xuất hiện những câu chửi bới: Tại sao cô không đi chết đi? Đồ tiện nhân bẩn thỉu, sớm muộn gì cô cũng sẽ bị nghiệp quật cho coi, chết đi đồ Tuesday.
Bảy năm sau thì điện thoại của Diêu Phi lại bị kẹt mạng. Chiếc điện thoại Huawei 1800, RAM 2G cũng chẳng đủ để chứa hàng chục nghìn tin báo nhắc nhở.
Đợi hồi lâu, Diêu Phi mới chậm rãi bật Weibo lên.
#Ta muốn thế gian này có công lý# lên hot search và tên Diêu Phi ở trong đó.
“Sắp xếp lại toàn bộ sự việc đã khiến tôi phải bật khóc mấy lần. Năm đó Diêu Phi bị toàn bộ dân mạng sỉ nhục lúc cô ấy mới chỉ có mười tám tuổi. Một cô gái mười tám tuổi phải đối diện với cái thế giới tàn khốc này bằng chính lòng can đảm của mình.”
“Chỉ có con gái mới dám liều lĩnh giúp đỡ con gái, con đường này quá khó khăn, tôi không dám tưởng tượng được làm thế nào cô ấy có thể gánh gồng bằng đôi vai gầy yếu mỏng manh như thế. Con đường này cô ấy đi một mình, không có ai giúp đỡ cả. Mang theo tất cả tiếng xấu chỉ để cầu xin một công lý, thật không dễ dàng.”
“Một cô gái phải cố gắng thế nào mới có được một cuộc sống tốt đẹp? Hãy nhìn Diêu Phi đi, hãy nhìn cô gái đó đi. #Hướng dẫn sinh tồn dành cho phái nữ# #Hiện trạng nghề nghiệp của phái nữ # #Cuộc sống của một cô gái# #Quyết không thoả hiệp#”
“Mạnh mẽ tiến cử Hàn Đao Hành nha, mãi mãi là thần! Chỉ cần bạn xem ‘Hàn Đao Hành’ thì chúng ta sẽ là bạn! Link dành riêng cho những bạn sành điệu...”
“Cầu xin tác phẩm của Diêu Phi, cô bé này chỉ đóng mỗi Hàn Đao Hành thôi à? Muốn tiêu tiền cho cô ấy quá.”
Weibo của Diêu Phi đứng cuối hot search với mười nghìn bình luận. Cô hít sâu một hơi và mở bình luận ra.
“Hôm nay mới biết chuyện cũ của chị, xin lỗi, chúng em đến muộn rồi, để chị bị nhiều uất ức đến vậy. Chị nhất định sẽ có tương lai tốt đẹp, cô gái tốt bụng ơi chị là một thiên thần! Chị là ánh trăng tươi đẹp nhất! Đây mới là năng lượng mà giới giải trí nên có, một thần tượng, tấm gương chân chính!”
“Cô thật dũng cảm, cô là người dũng cảm nhất! Tôi tin trên thế giới này sẽ có công lý, chính nghĩa chắc chắn sẽ đến. Mấy đồ chó kia đi chết đi! Quá ác độc, #Tẩy chay Hoa Hải#”
“Trong nhà mình vẫn còn treo poster của bạn nè, mãi yêu Hàn Đao Hành, mãi yêu Diêu Phi. Mong bạn sẽ sớm quay lại ra tác phẩm, tuy đã qua thời kì đu thần tượng nhưng nếu bạn đóng phim lại, mình chắc chắn sẽ đến rạp ủng hộ. #Tẩy chay Hoa Hải#”
“Sau này nếu chị có tác phẩm mới, em bảo đảm sẽ ủng hộ chị. #Tẩy chay Hoa Hải#”
Người trên mạng đã thay đổi vài lứa, các bạn theo đuổi thần tượng ngày nay còn rất trẻ. Thật ra Diêu Phi có rất ít người hâm mộ. Sự phẫn nộ dâng tràn của họ hơn nửa đến từ vụ Lý Thịnh một tay che trời, đổi trắng thay đen lừa gạt dư luận.
Bốn giờ sáng, số lượng fan của Diêu Phi đã lên đến năm trăm nghìn, bình luận dưới Weibo đã là ba mươi nghìn.
#Tẩy chay Hoa Hải# và #Sát nhân Lý Thịnh# ra ra vào vào hot search, cuối cùng quật cường dừng lại ở hàng giữa.
Từ đầu chí cuối Lý Thịnh không ra mặt giải thích.
Năm giờ sáng, Diêu Phi mới buông xuống tất cả cảm xúc căng thẳng. Cô tắm nước nóng, nằm vào trong chăn rồi lập tức chìm vào bóng tối. Cô bừng tỉnh trong tiếng chuông điện thoại, thớ thịt vô thức sai khiến cô cầm điện thoại đặt lên tai.
“Cô dám chơi tôi.” Giọng điệu Lý Thịnh lạnh đến cùng cực và mang theo sự tàn ác: “Diêu Phi, cô chán sống rồi à.”