Nghe được lời thoá mạ thoát ra từ miệng của hắn, cô vừa cảm thấy xấu hổ, nhục nhã, lại vừa như bị kí©h thí©ɧ thêm.
Xong, cũng chẳng dám lên tiếng phản bác, mà vẫn chỉ có thể dùng tay bịt miệng, vặn vẹo cơ thể chống đỡ với cơn khát dục đang đánh chiếm một cách mạnh mẽ.
Thực tế, bắt đầu màn giao hoan bằng những câu nói gợϊ ɖụ©, sẽ khiến ham muốn tìиɧ ɖu͙© của đối phương càng được đẩy lên cao hơn.
Thậm chí, có những cô gái còn thích thú đối với việc được bạn tình của mình gọi là “gái điếm”, trong lúc đang quan hệ tìиɧ ɖu͙©.
Chẳng thế mà sau khi thốt ra những lời mỉa mai Đới Hạnh San là một con đĩ, Khâu Kính Hựu lại phát hiện chiếc bánh bao trong tay của hắn càng ngày càng se cứng lại.
Đồng thời, huyệt động mỗi lúc càng được mở rộng, điện nước tràn trề, tần suất co rút của miệng huyệt cùng càng ngày càng tăng.
Khâu Kính Hựu cẩn thận cắm một ngón tay đi vào bên trong sân vận động, lại phát hiện sức chứa của nơi này còn nhiều, rất nhanh tiếp tục cắm hai ngón tay nữa vào trong.
Nhận thức được có vật thể lạ đang thâm nhập vào bên trong, từng thớ thịt ửng hồng non mềm bên trong lập tức co rút, thắt chặt vòng vây, lôi kéo ngón tay của Khâu Kính Hựu vào sâu hơn nữa.
Ba đầu ngón tay của hắn chụm lại, giống như tên lửa mạnh mẽ tiến lên rồi lại lùi xuống, khiến hormon tìиɧ ɖu͙© trong cơ thể của Đới Hạnh San được tiết ra ngày một nhiều, luân chuyển đến mọi ngóc ngách trong cơ thể.
Cô ưỡn ngực lên theo từng đợt công kích của Khâu Kính Hựu, đôi gò bồng vì thế mà càng cọ xát với lòng bàn tay có hơi ấm của hắn, nụ hoa xinh đẹp kiêu ngạo đứng thẳng.
Mặc dù đã dùng tay bịt miệng, nhưng Đới Hạnh San vẫn không ngăn nổi từng tiếng rêи ɾỉ thoát ra từ cổ họng.
- Ư... hơ... ưʍ... ư...!
Khâu Kính Hựu nhìn vẻ mặt mê muội, gần như đã bị du͙© vọиɠ nhấn chìm của cô.
Hắn càng thêm hưng phấn.
Mà lúc này, toàn thân của Khâu Kính Hựu cũng đã nóng lên hừng hực, da thịt bóng nhẫy mồ hôi, như thể đang bị du͙© vọиɠ thiêu đốt.
Mấy ngón tay thẳng dài liên tục ra ra vào vào trong huyệt động, tốc độ càng ngày càng nhanh và mạnh, ra sức đào khoét muốn mở rộng địa bàn bên trong.
Mật dịch nhớp nháp từng đợt lại từng đợt trôi ra bên ngoài, nhỏ giọt xuống ga giường phẳng phiu, không có cách nào ngăn lại được.
Thêm vài lần đâm đâm chọc chọc, khiến Đới Hạnh San có cảm giác ngón tay Khâu Kính Hựu chạm đến tận miệng tử ©υиɠ, khiến cho cô không chịu nổi sự cuồng bạo này, mà bắt đầu ứa nước mắt.
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Hắn cuối cùng cũng chịu rút tay ra.
Mặc dù nam căn của Khâu Kính Hựu đã sớm cương cứng, lộ rõ hình thù sau lớp quần chun.
Nhưng hắn biết khi Đới Hạnh San đang được đón nhận một lượng kɧoáı ©ảʍ dồi dào, mà không có thứ gì thay thế ngón tay của Khâu Kính Hựu, nấp đầy khoảng trống bên trong cơ thể, thì hắn là cô sẽ cảm thấy vô cùng khó chịu.
Mà hắn thì lại muốn Đới Hạnh San phải hứng chịu sự dày vò của cơn thèm khát nɧu͙© ɖu͙©.
Cho nên, bèn cố gắng kiềm chế thú tính của bản thân, để không vội vàng tụt quần, mà đem vật thể cứng cáp vọt vào trong cơ thể của cô.
Khâu Kính Hựu đưa bàn tay vẫn còn dính đầy da^ʍ thuỷ lên trước mặt Đới Hạnh San, một giọt nước màu trắng đυ.c lập tức rơi xuống cằm nhỏ của cô.
Hắn lạnh lùng ra lệnh.
- Dùng cái miệng dơ bẩn của cô, làm sạch ngón tay cho tôi.
Đã tâm niệm từ trước rồi!
Nếu muốn Đới Hoà Văn có thể duy trì được sự sống ở trong bệnh viện, thì Đới Hạnh San không được phép từ chối bất cứ yêu cầu nào của Khâu Kính Hựu.
Hắn nói cô dơ bẩn, thì chính là Đới Hạnh San dơ bẩn.
Cô không có tư cách phản bác lời nói của hắn.
Đới Hạnh San cảm nhận được toàn thân của mình càng ngày càng nóng lên, nhưng không biết là do bị du͙© vọиɠ đốt cháy, hay là vừa rồi dầm mưa ở ngoài kia, cô đang phát sốt rồi nữa.
Nhưng Đới Hạnh San vẫn phải dùng hết chút sức lực cuối cùng của cơ thể, mà chống hai khuỷu tay xuống ga giường, gắng gượng nâng phần đầu lên, há miệng ngậm lấy ngón tay của Khâu Kính Hựu.
Mặc dù không phải lần đầu quan hệ, nhưng đây là lần đầu tiên hắn bắt Đới Hạnh San phải tự nếm qua mùi vị mật dịch của chính mình.
Cũng may là bình thường cô luôn giữ cho vùиɠ ҡíи được khô thoáng, sạch sẽ, kết hợp với việc ăn nhiều rau xanh, trái cây và uống đủ nước.
Cho nên, dịch mật của Đới Hạnh San mới có được một mùi thơm tự nhiên và độ ngọt.
Khi đưa vào trong miệng, căn bản cũng không khó nuốt.
Những ngón tay thằng dài hết bị dịch mật đeo bám, thì lại bị dịch vị trong miệng Đới Hạnh San làm cho trơn ướt, khéo léo kẹp lấy cái lưỡi hư hỏng của người nào đó, mà không ngừng lôi kéo, trêu đùa.
Hạ thể của Đới Hạnh San mở rộng, nhưng lại không được vật gì thỏa mãn.
Phần miệng của cô vẫn đang bị kí©h thí©ɧ, khiến cho huyệt động phía dưới luôn luôn chảy nước.
Khâu Kính Hựu lại cón cố tình dùng hai ngón tay, kẹp lấy một nụ hồng mỏng manh trước ngực Đới Hạnh San, liên tục vuốt lên trên.
Trên dưới đều bị khıêυ khí©h, khát khao du͙© vọиɠ nổi lên một cách mãnh liệt.
Đôi chân thon dài của Đới Hạnh San liên tục cọ xát với nhau, nhằm muốn khắc chế cảm giác nhớp nháp, ngứa ngáy, khó chịu ở mật huyệt.
Thân hình đầy đặn liên tục uốn éo dưới thân Khâu Kính Hựu, gương mặt Đới Hạnh San bắt đầu nhăn nhó, mếu máo, như sắp không chịu đựng nổi cảm giác thống khổ, vì bị du͙© vọиɠ dày vò, mà sắp phát khóc đến nơi.
- Hự... ưʍ... ư... hức...!
Bị Ngô Cẩn ngăn cản, Đường Khắc Phong cũng nghe lời ông mà từ bỏ ý định xông vào phòng trong.
Nhưng bởi vì vừa rồi nghe được thanh âm của tiếng đồ đạc bị vỡ, cậu ta chắc chắn trong phòng đã có chuyện gì rồi, nên cực kỳ sốt sắng, lo lắng Đới Hạnh San sẽ lại bị Khâu Kính Hựu dày vò đến bất tỉnh nhân sự.
Đường Khắc Phong đứng ngồi không yên, liên tục đi đi lại lại bên ngoài phòng ngủ của Đới Hạnh San.
Khiến người khác nhìn thấy mà chóng hết cả mặt.
- Con đừng có đi lại nữa được không?
Ngô Cẩn cuối cùng cũng nhịn không được, mà một lần nữa phải lên tiếng can ngăn Đường Khắc Phong.
Đợi cho cậu ta đứng lại, Ngô Cẩn mới chậm rãi bước đến gần, đặt một tay lên vai Đường Khắc Phong, ôn tồn nói tiếp.
- Ta khuyên con nhân lúc tình cảm với Hạnh San chỉ mới chớm nở, con hãy dứt khoát chặt đứt đoạn nhân duyên này đi.
- Hạnh San không phải người con gái sinh ra để dành cho con. Hai đứa không bao giờ có kết quả đâu. Nếu cứ cố chấp, chính con sẽ là người chịu thiệt thòi nhiều nhất.