Chương 1: Bắt đầu

Marvis vừa ôm đống sách dày lại vừa xoa đầu đứa em gái nhỏ nói với một cách đầy tội lỗi "Ivy, hôm nay anh kín lịch học rồi. Để mai anh sẽ đưa em xuống thị trấn nhé!"

Ivyanne cũng biết rằng anh mình rất bận bịu với đống bài tập và luận án nghiên cứu ở học viện nên cũng không nhõng nhẽo mà vui vẻ tạm biệt Marvis trước khi anh đến lớp học thêm.

Cô bé có vẻ khá chán nản khi anh mình đã rời đi lại không còn ai chơi cùng, được một lúc cô nắm làn váy của mình chạy một mạch đến nhà bếp của dinh thự Ivy nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào như tìm ai đó.

"Ôi, tiểu thư Ivyanne cô lại đến lấy trà cho phu nhân Asrisa sao? Người chỉ cần nói với thị nữ là được mà."

Bếp trưởng Frank mỉm cười ngẩng đầu lên nhìn cô bé nói. Ivy mỉm cười nhẹ bê lấy khay trà trên tay bếp trưởng đặt vào chiếc xe đẩy đồ ăn rồi. Cô bé cười hì hì nhìn Frank rồi hồn nhiên đáp lại câu hỏi của bếp trưởng:

"Ta muốn lấy cho mẹ mà, hôm nay nhà bếp có bánh gì không?"

"Có chứ thưa tiểu thư, hôm nay tôi đặc biệt làm bánh vỏ sò và bánh macaron cho người và phu nhân đấy. Tiếc là thiếu gia Marvis không thể thưởng thức được."

Bếp trưởng vui vẻ cầm một khay bánh vỏ sò và macaron ra trước mặt Ivyanne giới thiệu. Cô bé hạnh phúc cầm lấy khay bánh đặt vào xe đẩy lại thêm một lọ mật ong từ tay thị nữ rồi chào tạm biệt bếp trưởng rồi rời đi đến thư phòng của Hầu tước phu nhân Yohart.

Ivyanne sau khi rời đi khỏi phòng bếp liền mở nắp ấm trà lên ngửi thử, là trà hoa lài mới được hãm lúc nãy. Nhưng phu nhân lại bị dị ứng với trà hoa lài do bà ấy có cơ địa nhạy cảm với phấn hoa, vậy thì ấm trà này chả lẽ lại do bếp trưởng có ý....

"Làm sao mà lại thế được chứ, chắc chắn là hiểu nhầm thôi. Đúng không Raven?"

Ánh mắt của cô chợt lạnh lại rồi sâu hút như hố đen nhìn vào ấm trà trước mặt, Ivyanne vẫy nhẹ tay từ đằng sau như gọi ai đó.

Một người thiếu niên lạ xuất hiện từ đằng sau lưng cô bé cúi thấp người xuống nghe hiệu lệnh từ tiểu thư.

Anh ta cầm lấy ấm trà bước ra chỗ cửa sổ đổ hết đi rồi đặt lại lên xe đẩy. Cô bé tỏ vẻ tiếc nuối nhưng khóe môi lại cong lên đầy gian xảo nói thầm với Raven

"Raven vụ đó thế nào rồi? Ta ngứa tay quá không muốn ngồi yên đâu."

"Tiểu thư đợi tầm 2 ngày nữa đủ để tay người không bao giờ bị ngứa đâu."

Anh ấy đáp lại Ivy với vẻ mặt trầm ngâm hơi khó ở.