Chương 25: Thiếu niên nhân loại

Rốt cuộc Lục Nguyên cũng gặp được A Trạch mà Angus nhắc đến không lâu, anh ta cũng là nhân loại giống cô, nhưng là nam.

"A a! Thoải mái quá, cắm lạn em tiểu tao hóa! Thao chết huyệt nhi da^ʍ lãng này!"

Lục Nguyên mặt đỏ bừng, yên lặng che kín đôi mắt, cô thật sự không thể tưởng tượng được, một thiếu niên loài người lại cùng Nhân Xà giống đực phát triển thành câu chuyện xưa nóng bỏng như vậy.

Hiển nhiên, Angus cũng không đoán được chuyến thăm hỏi này có đúng thời điểm hay không. Nhân Xà trước nay trời sinh dâʍ ɭσạи, không hề kiêng kỵ giao hợp, cho dù là trong hang động hay trên mặt cỏ đều là địa điểm làʍ t̠ìиɦ tuyệt hảo. Nhìn một đôi người và rắn lăn lộn trong bụi cỏ, hắn lạnh mặt.

"Không được nhìn."

Một bàn tay che lại toàn bộ khuôn mặt nhỏ của Lục Nguyên, đem thiếu nữ đã ngây ngốc ôm vào trong lòng, thuận tiện bưng kín lỗ tai cô, may mắn thay trận tính ái khí thế ngất trời này cũng sắp sửa kết thúc.

"Mau bắn cho em! Toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn vào tao huyệt em đi!"

Lỗ tai Lục Nguyên bị che kín mít, ngẫu nhiên chỉ nghe được một hai tiếng thét chói tai không rõ ràng. Đầu nhỏ bị cố định trước ngực Angus, lắng nghe trái tim hắn đập mạnh mẽ, mãi đến sau đó thật lâu, hắn mới buông lỏng cô.

"Cậu ấy chính là A Trạch ta từng nhắc với em."

Theo hướng tay Angus, Lục Nguyên nhìn thấy một thiếu niên nhân loại mặc váy cỏ đang ngồi, lớn lên cũng không phải quá xuất sắc, làn da ngăm đen rất khỏe mạnh, ngũ quan bình thường ghé vào một chỗ nhưng thật ra lại rất dễ nhìn.

Mà chuyện đáng nhắc đến chính là, dưới eo anh ta là một Nhân Xà mà Lục Nguyên chưa từng gặp qua, nhất thời ngạc nhiên. Đuôi rắn toàn thân tuyết trắng, dưới ánh mặt trời như những bông tuyết ngưng tụ, tỏa sáng đến lóa mắt.

"Ha, Angus, cuối cùng cũng mang tiểu mỹ nhân xuất động? Nếu anh còn không ra, tôi còn tưởng anh đã chết trong đó rồi." Nhân Xà đuôi trắng đứng thẳng dậy, hướng bên này trườn tới, hiển nhiên hắn cùng Angus đã quen biết từ lâu.

Angus không thèm để ý hắn trêu ghẹo chút nào, ôm Lục Nguyên cười nói: "Bùi, tôi chỉ đi ngang qua mà thôi, không cẩn thận quấy rầy các người, anh cũng đừng giận thế chứ."

Nhân Xà gọi là Bùi kia khẽ hừ một tiếng, ngừng ở trước mặt bọn họ, ánh mắt vẫn luôn qua lại trên người Lục Nguyên, gật đầu.

"Ánh mắt của anh cũng không tệ, rốt cuộc thông suốt, cũng không lãng phí mấy thứ trước kia tôi dạy anh. Vui vẻ hưởng thụ sinh hoạt đi, kỳ động dục chẳng phải anh luôn nghẹn chuyện này sao?"

Ánh mắt Bùi Nhân Xà rất lộ liễu, nhìn Lục Nguyên đến sởn tóc gáy, theo bản năng né tránh vào lòng ngực Angus. Mà Angus luôn chú ý tới cô nhận ra hành động nhỏ này, lập tức nhăn mày.

"Thiếu thốn hay gì, trở về nhà nhìn A Trạch của anh đi."

Ở một mức độ nào đó, du͙© vọиɠ chiếm hữu của Angus là mạnh mẽ chưa từng có, hắn thậm chí không thể chịu đựng ánh mắt người khác dừng trên người Lục Nguyên dù là nửa giây, bất luận nam hay nữ.

Do vậy, hắn sẽ không quên tên đàn ông đã từng hôn trán Lục Nguyên kia, nếu gặp lại, hắn quyết sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất, gϊếŧ chết!

Nơi đóng quân trên đảo nhỏ nào đó, Tiêu Trì vừa mới tỉnh lại từ hôn mê, hung hăng hắt xì một cái...

"Cô chính là Lục Nguyên? Mấy hôm trước có nghe Angus nhắc đến, thịt nướng tôi làm ngon không?"

Thiếu niên mặc váy cỏ, tư thế hơi quái dị đi tới.

Nhìn đôi chân người giống hệt mình, Lục Nguyên chung quy vẫn cảm thấy tốt hơn nhiều, nhớ tới mấy ngày nay Angus mang cho cô thịt nướng cùng nhiều món khác, nghĩ chắc đều do một tay anh ta làm.

"Cảm ơn anh, ăn rất ngon, tôi thích lắm."

Xuất phát từ thiện ý, tươi cười mới giơ lên chưa được vài giây, cằm dưới của cô đã bị Angus nắm giữ, khuôn mặt nhỏ bị mạnh mẽ kéo qua, cánh môi phấn hồng bị hắn hôn mạnh.

"Không được cười với người khác."

Hắn bá đạo ngang tàng khiến Lục Nguyên cạn lời, thế nhưng lại mang theo ý hung tợn cảnh cáo, cuối cùng cô không cười nữa.

"Angus này, anh đối đãi tiểu mỹ nhân chẳng tốt tí nào, nên dịu dàng một chút. Cô ấy cũng không phải con mồi đâu, nhẹ nhàng thôi." Bùi thật sự nhìn không được, vội nhắc nhở Angus.

Đáng tiếc lòng tốt của anh ta lại đổi lấy ánh mắt Angus lạnh nhạt, sờ sờ mũi, Bùi cũng không thèm để ý, nhìn Lục Nguyên sâu xa cười: "Tiểu mỹ nhân, Angus nhà chúng tôi là xử nam, thời điểm làʍ t̠ìиɦ có thể cảm thấy lạ lẫm, nó có làm cô đau hay không?"

Mặt Lục Nguyên đỏ lên, Angus lại tức giận rống.

"Bùi!"

Ở trước mặt cô gái mình yêu bị tên đồng tính khinh thường năng lực, đáng buồn không cơ chứ.

A Trạch túm lấy Bùi vẻ mặt cười xấu xa, đối Angus đang nổi giận đùng đùng, nhún vai: "Angus, anh đừng nóng giận, Bùi chính là như vậy, không hề biết thẹn, anh cũng đừng so đo."

Bởi vì đã mau đến giữa trưa, A Trạch liền mời Angus cùng Lục Nguyên lưu lại dùng cơm. Được Angus cho phép, anh ta mang Lục Nguyên đi nhóm lửa nướng thịt.

"Aiz cô em, đừng đυ.ng vào, nhìn tay cô da thịt non mịn thế kia, để ở đâu đi, đợi lát nữa tôi làm cho." A Trạch đang xử lý một tảng thịt hươu lớn, nhìn Lục Nguyên không thể nào nhóm lửa, không khỏi có chút buồn cười.

Lục Nguyên bất đắc dĩ thả đá đánh lửa trong tay xuống, sống trong xã hội hiện đại cùng công nghệ phát triển, cô quả thật chưa từng dùng những thứ này, cứ như quay về thời cổ đại vậy.

"Xin lỗi, đó giờ chưa từng dùng qua, nên..."

A Trạch gật đầu, trấn an: "Tôi biết, không sao đâu, về sau tôi dạy cho cô. Đúng rồi, cô đến cùng đám người nghiên cứu đó sao?"

Nghiên cứu? Là chỉ cha cô? Lục Nguyên theo bản năng cắn môi dưới: "Ừm, còn anh?"

"Tôi?" A Trạch lộ ra nụ cười mỉa, nói: "Lúc trước tôi là thủy thủ đi theo thương thuyền các nước, ngang qua nơi này gặp nạn được Bùi cứu, sau đó bị giữ lại."

"Anh cũng là đàn ông, hắn cũng là... Các anh..." Nói xong lời cuối cùng, tiếng Lục Nguyên đã nhỏ đến nghe không được, tuy rằng trước kia cô cũng xem qua không ít đam mỹ, nhưng chân thật vẫn là lần đầu tiên thấy, khó tránh khỏi có chút kinh ngạc.

Động tác trong tay A Trạch như cũ không dừng, nhìn Lục Nguyên vẻ mặt đơn thuần, cũng thấy không sao cả, cười cười: "Cô là con gái, dĩ nhiên không thể tiếp thu quan hệ của chúng tôi. Không sao, lúc trước tôi cũng không chịu được, nhưng hiện tại phát hiện, anh ấy thật sự yêu tôi, cho nên... không cần bị thành kiến thế tục làm mù mắt."

Anh ta nói, hiển nhiên là không ngừng nói cho chính mình nghe.

"Bọn họ tuy rằng không cùng loại với chúng ta, nhưng cũng có thất tình lục dục, dù cấu tạo thân thể không giống nhau, nhưng trái tim bọn họ, đều ấm áp. Tôi nhìn ra được, Angus thật thích cô, cô hiểu những gì tôi nói không?"

Lục Nguyên cúi đầu, nhìn gậy gỗ trong tay, trong tâm trí không ngừng hiện ra đôi mắt cùng gương mặt Angus, cô vội lắc đầu, muốn đem thân ảnh hắn biến mất.

"Không, không được... Tôi đã có hôn phu, tôi thực yêu anh ấy!"

"Lạch cạch!" Phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng vang nhỏ, Lục Nguyên hấp tấp quay đầu, phát hiện không biết khi nào, Angus đã đứng đó, trong mắt xanh thẳm, hoàn toàn phủ kín băng sương.

Tác giả: Lại đổi mới tiếp, mọi người có nhớ ta không? Nhân Xà ca ca chuẩn bị nổi bão rồi!