- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đồng Nhân
- Nhan Vương
- Chương 1
Nhan Vương
Chương 1
[Nhan Vương] Loanh Quanh / Chương 1
Tác giả đồng nhân: LW123
Tóm tắt:
Đồng nhân của phiên ngoại《Châm Phong Đối Quyết》
Cp: Nhan Tư Trác (A) x Vương Tấn (O)
Thế giới ABO, thiết lập tự nghĩ ra, có thể sẽ có chi tiết sinh con, vui lòng đọc kỹ hướng dẫn sử dụng trước khi nhảy hố!
Thành quả của việc tự cung tự cấp, thịt là chính nội dung là phụ, không update thường xuyên lắm.
Chuyển ngữ: Kinh Hồng Nhất Kiến (Mừi)
Link gốc: https://archiveofourown.org/works/23618920
Note: Ờm, lần đầu edit H nên từ ngữ hạn hẹp, nên là có chỗ nào còn hơi QT các bạn góp ý mình sửa nha ////A\
_____________________________
Chương 1:
Đột nhiên đổ xuống một trận mưa to, mạnh đến sắp quật ngã cả cây cối, như trút nước từ trên trời xuống, chạm vào đường nhựa làm bốc lên hơi nước mờ mịt, sương mù giăng lên khắp nơi.
Đường bị tắc, tiếng còi xe hơi, tiếng động cơ chạy, còn cả tiếng mưa rơi đập vào kính xe, quá ầm ĩ, làm chút kiên nhẫn còn sót lại của Vương Tấn cũng sắp biến mất.
Trong xe càng ngày càng nóng, điều hòa đã bật đến mức lớn nhất vẫn chẳng ăn thua gì, thuốc ức chế trong tay anh bị bóp đến vang lên một tiếng rắc, trong ống châm rỗng tuếch.
“Vương đổng.” Tài xế gian nan nuốt nước miếng, tầm mắt liếc ngang liếc dọc không biết nên nhìn chỗ nào -- không một Alpha nào có thể duy trì bình tĩnh trước một Omega sắp bước vào kỳ động dục.
Ánh mắt cuối cùng cũng có tiêu điểm, hắn cực kỳ cảm kích nhìn biển báo trước mặt, ngừng thở nói, “Bây giờ đi sân bay chắc không kịp nữa rồi, hơn nữa ngài xem thời tiết thế này, máy bay có khi cũng không cất cánh được đâu.”
Vương Tấn sắc mặt khó coi, nhíu mày nhìn ngoài cửa sổ, không biết qua bao lâu mới khàn khàn nói, “Về biệt thự.”
Lúc ra khỏi cửa quá vội, lấy nhầm loại thuốc ức chế, loại anh cầm trong tay này chỉ có tác dụng nhiều nhất là hai tiếng đồng hồ. Thật ra nếu là người bình thường dùng, ít nhất cũng có thể có tác dụng vài ngày, nhưng Vương Tấn từ lúc phân hóa giới tính đã bắt đầu dùng thuốc ức chế để áp chế tin tức tố, chưa bao giờ trải qua một kỳ động dục hoàn chỉnh, sau khi tích lũy từ ngày này qua tháng nọ, kỳ động dục càng ngày càng mạnh mẽ, anh không thể không tăng liều thuốc lên, như uống rượu độc giải khát, tự làm tự chịu.
Người biết bí mật này một bàn tay cũng đã đếm đủ, mọi người đều cho rằng Vương Tấn là Alpha ngụy trang thành Beta. Denise năm đó sau khi biết chuyện này cũng khóc một trận, nhưng vẫn kiên quyết phải gả cho anh.
-- Vương Tấn thời trẻ hào quang tỏa ra tứ phía, đứng giữa đám đông, vẫn dễ dàng làm người khác mờ nhạt ảm đạm. Anh phong lưu bạc tình, thích chơi đùa với những Omega trẻ đẹp, lúc còn yêu thì lời ngon tiếng ngọt, lúc chán rồi thì vứt như giày rách, trở mặt còn nhanh hơn cả trở bàn tay, chuyện gì tiền có thể giải quyết thì chắc chắn không thèm nhiều lời. Anh hư hỏng một cách thật thản nhiên, thật ngạo mạn, thật tự hào, nhưng cố tình lại đúng vì điểm này, khiến không biết bao nhiêu người hết lớp này đến lớp khác, tranh nhau để đập đầu vào bức tường Nam này không chịu lùi bước.
Lúc Vương Tấn bung dù xuống xe, tài xế thở phào như trút được gánh nặng.
Vương Tấn cảm giác đêm nay mình thật sự quá xúi quẩy, nhất là khi vào nhà thấy người đang nằm trên sô pha xem bóng đá kia.
Không có thời gian để nghĩ nhiều, anh lập tức đi về phía phòng ngủ, chưa đi được hai bước, mùi hương của Alpha tựa như nham thạch nóng bỏng, theo không khí thấm vào từng lỗ chân lông của anh, Vương Tấn gần như lập tức mềm chân, anh cảm thấy mình dường như cũng đang bị nướng trên lửa.
Nhan Tư Trác nghe thấy tiếng vang, từ sô pha ngửa đầu ra sau, “Không phải dượng đã về Bắc Kinh rồi à?”
Vương Tấn không trả lời, làm như không thấy mà đi ngang qua người Nhan Tư Trác, bị một cánh tay mạnh mẽ kéo lại, “Này, tôi đang hỏi dượng đó.”
Vương Tấn hất mạnh tay hắn ra, sắc mặt càng thêm khó coi, “Đừng chạm vào tôi!”
Mùi hương của Alpha trẻ trung mạnh mẽ ở gần trong gang tấc, ép sát tới mức anh sắp không đứng thẳng nổi nữa, anh xấu hổ khi cảm thấy phía sau giữa hai chân mình, hậu huyệt đang không ngừng rỉ ra chất lỏng dính dớp, theo ống qυầи иɦỏ giọt xuống đất thành một mảng.
Nhan Tư Trác bị phản ứng thái quá của Vương Tấn làm khựng lại, vô tội mà giơ lên hai tay làm tư thế đầu hàng, nhún vai, “Tôi không chọc gì dượng ha…”
Tiếng nói đột nhiên ngừng lại, hắn nhìn hai má ửng hồng khác thường của Vương Tấn, khứu giác mẫn cảm ngửi thấy mùi hương ngòn ngọt càng ngày càng nồng đậm trong không khí, đồng tử chợt co lại. Đây là… Đây là tin tức tố của Omega đang trong kỳ động dục!
Trong phòng bỗng nhiên im ắng một cách kỳ quái.
Nhan Tư Trác thẳng người lên, cánh mũi khẽ động đậy, tựa như dã thú đang trong trạng thái hưng phấn sắp vồ lấy con mồi, gắt gao nhìn chằm chằm Vương Tấn.
Vương Tấn như bị đóng đinh tại chỗ, một giọt mồ hôi lăn xuống từ chiếc cằm góc cạnh rõ ràng, vào trong cổ áo hơi hở ra.
Giây tiếp theo, hai người đồng thời cử động. Vương Tấn vội vàng bỏ chạy, nhưng chưa kịp chạy tới cầu thang, Nhan Tư Trác đã nhanh nhẹn phóng qua sô pha, bắt lấy bờ vai của anh, đè cả người anh xuống thảm.
Hơi thở của Alpha mạnh mẽ hung hãn phủ xuống đầu, theo hô hấp nóng bỏng lướt qua hai gò má, thân thể của Vương Tấn run lên như bị điện giật, chất lỏng phía dưới tràn ra đã thấm ướt cả quần tây, du͙ƈ vọиɠ khó có thể khắc chế đấu đá lung tung trong cơ thể hết đợt này đến đợt khác, cảm giác tê ngứa như kiến cắn từ hậu huyệt truyền đến làm anh chỉ muốn bị xỏ xuyên qua thật mạnh mẽ, bị dương cụ thật lớn nhồi vào, thắt lưng của anh vặn vẹo, giống như không hề sợ hãi mà giãy giụa, lại tựa như đang nhích đến dựa vào lòng Nhan Tư Trác.
“Dượng động dục.” Nhan Tư Trác cảm thấy đũng quần cứng đến phát đau, hắn không phí chút sức lực nào đã làm Vương Tấn thôi giãy giụa, tràn đầy hứng thú, còn hơi châm chọc mà nói ra sự thật, “Thật là khó phát hiện à nha Vương Tấn, dượng giả làm Alpha lừa gạt người khác chơi vui lắm à? Cô của tôi sao lại đồng ý gả cho dượng vậy?”
Vương Tấn là Omega.
Nhận thức này làm Nhan Tư Trác cực kỳ hưng phấn, như là vạch trần một bí mật được che giấu cực kỳ bí ẩn, hắn vừa mới lạ vừa kinh ngạc, còn hơi hơi lẫn chút chờ mong, vùi mặt vào hõm vai của Vương Tấn mà tham lam hít vào, đột nhiên nhận ra -- đây là một Omega hoàn toàn sạch sẽ, chưa hề bị đánh dấu.
Động tác nhanh hơn cả ý nghĩ, hắn đưa bàn tay nhét vào sau thắt lưng của Vương Tấn, sờ soạng xuống thấp một chút, hai ngón tay không lưu tình cắm thẳng vào bên trong huyệt, nhắm chừng vị trí mà hung hăng đảo một vòng.
“....A!” Vương Tấn chưa bị thế này bao giờ, kɦoáı ƈảʍ tựa như roi mảnh quất mạnh vào từng dây thần kinh của anh, thắt lưng ưỡn lên, bên trong co rút mυ"ŧ lấy ngón tay, mấp máy nuốt vào thật dâʍ đãиɠ, như đang chờ đợi bị chà đạp lẫn chăm sóc nhiều hơn nữa. Anh chật vật tránh khỏi, muốn khép lại hai chân, “Tôi chưa từng nói tôi là Alpha….Rút ra đi!”
Nhan Tư Trác đè chặt thắt lưng Vương Tấn, qua loa thô lỗ cởϊ qυầи áo ra, tay dùng lực vừa phải ra ra vào vào, phát ra tiếng nước òm ọp òm ọp, “Tôi là người đầu tiên làm vậy với dượng nhỉ? Bị cháu của mình làm thích tới vậy luôn hả, d.ư.ợ.n.g?”
Vương Tấn chỉ cảm thấy như bị một cái chùy lớn đập vào ngực, thể diện giữ hơn ba mươi năm nay bị đập đến nát bét.
Dưới trạng thái hoàn toàn động dục, cả người Vương Tấn xụi lơ, l*иg ngực nóng bỏng kề sát lưng anh, cả người như bị nướng trên lửa, dày vò tới mức muốn ngất đi, hơi thở Alpha quen thuộc đan thành một tấm lưới lớn bao lấy anh, du͙ƈ vọиɠ kêu gào muốn phá tan xiềng xích, chỉ còn một chút ý niệm không chịu khuất phục còn sót lại, chống đỡ lí trí lung lay sắp đổ của anh.
“Nhan Tư Trác….” Cảm giác trống rỗng bên trong dày vò anh đến phát điên, càng nhiều chất lỏng tràn ra từ miệng huyệt, anh hoảng hốt sờ tay xuống, muốn ngăn lại nước rỉ ra từ nơi đó, thở gấp mà nói, “....Buông ra!”
“Suỵt, coi chừng có người nghe thấy đó.” Nhan Tư Trác một tay che miệng Vương Tấn, tay kia kéo kéo quần ngủ, tính khí thô to bắn ra, đặt trước khe hở kia cọ xát một cách bỉ ổi, hắn dán vào bên tai Vương Tấn khàn khàn cười nói, “Dượng, tôi sắp làm dượng nè.”
Vương Tấn ngồi trong lòng Nhan Tư Trác, mồ hôi chảy vào mắt, cay rát làm ngăn trở tầm mắt. Kỳ động dục hoàn chỉnh tích lũy nhiều năm cực kỳ hung hãn, anh có thể cảm nhận được qυყ đầυ cực lớn không ngừng ma sát cửa huyệt, gợi lên tìиɦ ɖu͙ƈ càng nhiều càng mãnh liệt, thịt huyệt không ngừng mấp máy đuổi theo mυ"ŧ mát, nhưng lại mãi không được thỏa mãn, chỉ có thể nâng mông lên theo bản năng, cọ xát hạ thể cứng rắn nóng bỏng của Alpha.
Ngay trong chớp mắt mà anh tưởng mình sắp chết mất, tính khí thô to mạnh mẽ đâm vào, hung hăng xỏ qua toàn bộ huyệt động.
Hai cánh tay Nhan Tư Trác nhấc hai chân Vương Tấn lên, bẻ ra hai bên, làm cho tính khí càng vào sâu hơn nữa, bị lối vào căng chặt bao bọc lấy, phải dùng hết tất cả sức lực mới khắc chế được du͙ƈ vọиɠ muốn tiến công -- Omega chưa từng bị tiến vào thường sẽ yếu ớt hơn khi làʍ ŧìиɦ, cho dù là tinh thần hay thân thể, đều hoàn toàn phải dựa vào sự bảo hộ của Alpha.
“Má nó…” Hắn thật sự sợ sẽ làm Vương Tấn bị thương, hàm răng cắn đến tê rần, chôn ở bên trong từ từ động đậy, cọ xát làm tường thịt mềm xuống bôi trơn, “Vương Tấn, trước kia dượng làm mấy Omega kia kiểu gì thế? Giống thế này không?”
Mi mắt Vương Tấn ướŧ áŧ, thở dốc từng ngụm từng ngụm, kɦoáı ƈảʍ quá mức mãnh liệt làm cả người anh run rẩy, hai chân chuyển động vô lực, bên trong bị căng tràn đến cùng cực, thậm chí sinh ra ảo giác như sắp bị thọc xuyên qua, vừa như bị giày vò ở địa ngục, vừa như sự cứu rỗi của kẻ khốn khổ.
Nhan Tư Trác cảm thấy hơi thả lỏng, lập tức nhịn không được, hắn đem Vương Tấn chỉnh thành tư thế quỳ úp sấp, một tay đè sau gáy Vương Tấn, cảm nhận rõ ràng thân thể anh vì sợ hãi theo bản năng mà hơi hơi run lên, hắn đỡ tính khí từng chút từng chút cọ xát đẩy mạnh vào, lau đi dịch thể tràn ra ở chỗ giao hợp, cười cực kỳ vô lại, “Vương Tấn, cô của tôi thấy cảnh dượng bị Alpha làm cho phun nước bao giờ chưa?”
Nhan Tư Trác từng tưởng tượng rất nhiều cách làm bẽ mặt Vương Tấn, phá tan sự nghiệp của anh, phá hủy tinh thần của anh, dùng tình cảm tra tấn anh, nhưng không hề nghĩ đến sẽ đè nam nhân kiêu ngạo này dưới thân, làm cho anh bị bắn đầy người như một Omega bình thường, thậm chí bị làm đến mang thai.
Móng tay Vương Tấn găm thật sâu vào thảm, từng câu từng từ nhục nhã rơi vào tai không sót một chữ, đập nát chút tôn nghiêm còn sót lại của anh thành cát bụi. Anh cố gắng tiến về phía trước tránh né, tính khí đột nhiên rời khỏi cửa huyệt, nơi đó không kịp khép lại, mở ra thành một lỗ nhỏ trống rỗng, run rẩy phun ra một ít chất lỏng. Nhan Tư Trác thấy bụng dưới nóng lên, thú tính cuồn cuộn chạy dọc xương sống, hắn hung hăng túm lấy cổ anh, đem cả người anh đâm đến ngã trái nghiêng phải, lí trí gì đó đều đã mất hết.
Hắn dùng một tay kéo Vương Tấn trở về, giây tiếp theo hung khí lập tức phá vỡ nhục động, mạnh mẽ ma sát. Nhan Tư Trác gắt gao nhìn chằm chằm chỗ giao hợp, xem tính khí thô to ra ra vào vào, vách tường thịt bị kéo đến hơi hơi lật ra ngoài, lại không chút lưu tình mà bị đẩy trở vào bên trong, dịch thể tràn ra đều bị ép thành bọt, dính dớp ở giữa đùi.
“Bộ dáng dượng thế này còn định chạy đi đâu?” Hơi thở nặng nề của Nhan Tư Trác dừng ở bên tai Vương Tấn, kèm theo sự ra vào càng ngày càng mãnh liệt dưới thân, ý thức của Vương Tấn đã bắt đầu hoảng hốt, “Mang cả người toàn tin tức tố đang động dục, ra ngoài tìm đại một Alpha làm dượng à?”
Nhan Tư Trác cúi đầu nở nụ cười, đem tính khí thô to rút ra một chút, tìm đúng góc độ mạnh mẽ đâm vào, hung hăng đánh lên cửa khẩu đóng chặt của khoang nằm trong chỗ sâu nhất.
“A…..!” Vương Tấn kêu lên một tiếng khàn khàn, thân thể đột nhiên giãy giụa mạnh mẽ, bị Nhan Tư Trác cắn lấy sau cổ.
Đó là….Đó là cửa khoang sinh sản của anh!
Qυყ đầυ cực lớn liên tục đâm vào nơi đó, tàn nhẫn nghiền nát va chạm, muốn vào bên trong, Vương Tấn nghiến răng liều chết chống cự lại, miệng mơ hồ thốt ra cả tiếng chửi thề, “Đ**… Đừng, đừng chạm vào nơi đó…. Nhan Tư Trác….!”
Cửa khẩu đóng chặt chịu không nổi, cuối cùng vẫn bị đâm hé ra một khe hở nho nhỏ, Nhan Tư Trác gắt gao ôm lấy thắt lưng Vương Tấn, ra vào mãnh liệt, qυყ đầυ mạnh mẽ khảm vào, một luồng dịch thể nóng bỏng lập tức tràn ra.
Ánh mắt Vương Tấn trừng lớn, bày ra một loại biểu cảm đan xen giữa thống khổ và kɦoáı ƈảʍ, nước mắt lập tức chảy khắp mặt mày.
Anh mặc kệ Nhan Tư Trác lật người mình lại, tính khí đảo một vòng trong cơ thể, nghiền qua cửa khoang mềm mại từng li từng tí một. Anh cực kỳ đau, nhưng cũng cực kỳ thoải mái, chỉ thấy linh hồn tựa như cánh hoa bị chém thành hai nửa, như hóa thành một vũng nước, lại bị người khác biến thành sóng to gió lớn.
“Dượng, dượng….” Nhan Tư Trác gặm cắn môi của anh, gọi khẽ từng tiếng từng tiếng một, hình xăm trên cánh tay phải lóe ra ánh sáng phản chiếu từ mồ hôi, “Nơi này của dượng vừa chặt vừa nóng, cứ mυ"ŧ lấy tôi nè.”
Vương Tấn kiệt sức ngã xuống thảm dưới đất, còn chưa kịp mở miệng phản bác, khoang sinh sản bị chặn lại, như là sắp nứt ra rồi, khe hở bị qυყ đầυ thô bạo đâm hé mở, giờ bị làm đến mở hẳn ra.
Nhan Tư Trác trao cho anh một chiếc hôn ướŧ áŧ, từ gò má liếʍ đến vành tai, “Dượng, gọi một tiếng êm tai đi, tôi sẽ không bắn ở trong.”
Vương Tấn đau khổ nhíu nhíu mày, rõ ràng đấu tranh trong chốc lát, cuối cùng tựa như người sắp chết chìm bám lấy khối gỗ trôi nổi này, môi giật giật, đến cả hô hấp đều run lên, “.....Tiểu Trác.”
“Nghe không hay, kêu cái khác đi.”
“......”
Động tác của Nhan Tư Trác càng lúc càng nhanh, làm vừa nhanh vừa chuẩn.
Vương Tấn mê man, ngay lúc sắp mất ý thức, anh cảm thấy ƈôи ŧɦịŧ thô to trong cơ thể phồng lên thành kết, tϊиɦ ɖϊƈh͙ phun vào trong khoang sinh sản, nóng đến mức làm cả người anh run rẩy, rót vào liên tục không ngừng, đến cả bụng cũng phồng lên.
Nhan Tư Trác vừa hôn đôi môi anh, vừa hưởng thụ cảm giác được khoang sinh sản căng chặt bao bọc lấy, nở nụ cười ác liệt.
“Danh chính ngôn thuận, phải gọi là chồng.”
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đồng Nhân
- Nhan Vương
- Chương 1