Còn Kỷ Đường nghe thấy giọng nói mơ hồ của Phó Trần: "Trả điện thoại cho tôi! Anh dựa vào cái gì mà lấy điện thoại của tôi!"
Kỷ Đường: "..."
Nhà Kỷ Đường nằm trong khu dân cư ở khu phố chợ đen của thành phố A, là một trong những khu dân cư được xây dựng sớm nhất ở thành phố A, đồng thời cũng là khu nhà ở của cán bộ công nhân viên chức.
Một tầng hai hộ, mặc dù bên ngoài và cầu thang bộ bên trong có phần cũ, nhưng lại có ưu điểm là thông gió Bắc Nam, hướng Bắc nhìn ra Nam, điều mà ít chung cư cao cấp hiện nay có được.
Nhà Kỷ Đường và nhà Phó Trần cùng một tầng, hai cửa đối diện nhau, ban công lớn hướng Nam cũng đối diện nhau.
Vì vậy, trên ban công, chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy ban công nhà Phó Trần, Phó Trần cũng có thể nhìn thấy ban công nhà cậu.
Kỷ Đường im lặng một lúc, quyết định trốn sau chậu trúc phú quý to đùng trong nhà, nghe lén cuộc đối thoại của họ.
Buổi chiều còn tốt đẹp, sao giờ lại cãi nhau rồi??
Quần áo ướt liên tục nhỏ giọt, đọng thành một vũng nước trên nền gạch men.
"Nếu tôi không lấy điện thoại của cậu, làm sao tôi biết cậu định đi gặp bạn trai cũ? Phó Trần, cậu định giấu tôi làm chuyện này, phải không?"
Âu Dương Hành hạ giọng, nhưng đối với Kỷ Đường cũng đang ở trên ban công, vẫn có thể nghe thấy rất rõ ràng.
Chấn động! Cực kỳ chấn động! Phó Trần mười tám tuổi đã ở bên Âu Dương Hành, vậy mà lại có bạn trai cũ, bây giờ còn định giấu Âu Dương Hành đi gặp!?
Kỷ Đường lập tức vểnh tai lên, tập trung cao độ hóng chuyện.
Đám bình luận khi nãy còn im ắng lúc xem thi đấu game, giờ cũng bắt đầu sôi nổi trở lại.
【Má ơi lại bắt đầu nữa rồi】
【Sao ký túc xá một cặp điên, đây lại thêm một cặp điên nữa a a a a a】
【Không Ngày Nào Yên】
【Hay là chủ phòng cứ trực tiếp cho một trong hai người chia tay luôn đi, phiền chết được thật sự】
【Vợ yêu Đường Đường không phải loại người đó đâu!】
Giọng Phó Trần có chút mơ hồ: "Anh đừng đứng trên ban công nói, vào trong đi. Anh ấy... đã đến dưới lầu rồi, nếu tôi không gặp mặt thì quá đáng rồi..."
"Cậu cũng biết tôi đối với cậu... cậu hiểu chuyện một chút được không... nhiều chuyện tôi đều có thể chiều theo cậu, cậu không thể tôn trọng tôi một chút sao?"
Phó Trần nói rất nhiều, Kỷ Đường chỉ nghe được lờ mờ thông tin quan trọng "bạn trai cũ của Phó Trần đang ở dưới lầu".
Bây giờ người ta ngang nhiên vậy sao? Kẻ thứ ba chen chân trắng trợn đến tận cửa nhà người khác luôn rồi?!
Kỷ Đường hóng hớt rất hăng say, đến cả chuyện quần áo chưa phơi xong cũng quên béng đi.
"Nếu cậu dám xuống gặp anh ta, chúng ta chia tay." Âu Dương Hành đỏ mắt, nghiến răng nghiến lợi.
Phó Trần thấy nói lý không được, chắc là nổi giận rồi, vậy mà cũng ra ban công bắt đầu cãi nhau kịch liệt: "Anh đang dùng chia tay để đe dọa tôi sao? Chúng ta đã nói rồi, ai cũng không được nói lời chia tay!"
"Tôi không nói giỡ," Âu Dương Hành cười lạnh: “Tôi đang, tuyên bố, sự thật. Nếu cậu xuống gặp anh ta, chúng ta chia tay."
Trong tay Phó Trần vốn đang cầm tay cầm chơi game của Âu Dương Hành, lúc này không nhịn được tức giận ném xuống đất: "Lần nào tôi chẳng chiều theo anh, anh muốn tư thế nào thì tư thế đó, anh không thể hiểu cho tôi một chút sao?!"
Tiếng hét của Âu Dương Hành cao vυ"t: "Tôi không tôn trọng cậu? Cậu có tôn trọng tôi không? Anh ta còn lái xe đến, định đưa cậu đi đâu!? Cậu bảo tôi hiểu thế nào!!"